Chú Nhỏ

Chương 100: Hy - Minh 5



“Đường lão gia, năm đó ông hại mẹ lẫn gia đình họ ngoại tôi. Bây giờ tôi đến đây để đòi lại công bằng, ông cũng nên trả lại những thứ nên trả chứ hả?”

Chu Hắc Minh một tay cầm súng, một tay đút vào túi quần, lạnh lùng lên tiếng. Phía sau còn cả một toáng người mặc đồ đen. Phía đối diện khí thế cũng chẳng kém, đứng đầu là Đường lão gia, Đường phu nhân, Đường Tranh, còn có ba vợ anh- Hà lão gia

Đường Tranh nhướng mày, cười khinh bỉ: “Năm đó chúng tôi đã làm cái gì nào? Để tôi nhớ lại xem, chậc chỉ vài chuyện nhỏ như con kiến thôi mà”

“Giết hại nhiều người như vậy mà chỉ là chuyện nhỏ. Nếu năm đó mẹ tôi không thoát kịp có thì đã chết tại đó. Chúng ta không thù không oán, tại sao Đường gia các người lại ra tay máu lạnh như vậy hả”

Anh nghiến răng, ánh mắt tràn đầy tức giận, bàn tay để trong túi quần đã siết chặt đến mức móng tay đâm sâu vào thịt

“Vậy thì cậu muốn làm gì chúng tôi? Giết chết để đền mạng những người đã khuất à ha ha ha. Chu Hắc Minh, bọn họ chết là đáng đời, hên cho mẹ cậu mạng lớn. Nếu không bà ta chết sẽ còn dã mang hơn”

“Pằng”

Chu Hắc Minh không nhịn được mà nổ súng, viên đạn sượt qua vai Đường Tranh làm rách một đường, máu bắt đầu tuông ra. Đường gia thấy cậu chủ bị thương liền lập tức giương súng, hai bên cứ nhắm thẳng vào nhau

Chỉ cần bên nào động trước, bên kia cũng sẽ cùng lúc mà ra tay. Chu Hắc Minh híp mắt, lạnh lùng nói: “Tôi chỉ cần mạng Đường lão gia, những người khác sẽ không động đến…”

“Nằm mơ à”

Đường Tranh cười chế giễu: “Chỉ cần tôi còn sống, đừng nói là cha tôi, một cọng cỏ cũng sẽ không cho cậu”

“Vậy thì đừng trách tôi”

Trong khoảnh khắc căng thẳng như dây cung, bỗng từ phía cổng một giọng nữ vang lên: “Dừng tay”

Mọi người đồng loại nhìn về phía phát ra tiếng, ánh mắt dần trở nên kinh ngạc

“Tử Hy”

“Hy Hy”

“Nhóc con”

Hà Tử Hy lạnh lùng bước vào trong, đi ngang qua Chu Hắc Minh, cổ tay cô bị anh kéo lại: “Em đến đây làm gì?”

“Chu Hắc Minh anh quản nhiều như vậy làm gì?”

Ánh mắt cô thoáng nhìn những vệ sĩ đang nâng súng, miệng cười nhạt: “Muốn trả thù sao?”

Không đợi anh lên tiếng, giọng cô lại vang lên một lần nữa: “Chu Hắc Minh, tôi không biết anh có tài cán gì mà đứng được ở Chu thị cũng chẳng biết năng lực bao nhiêu trong giới hắc đạo. Trước kia chuyện gia đình không phân biệt được đúng sai, bây giờ đến thù hận cũng bị mẹ mình xoay như chong chóng”

“Em nói vậy là ý gì?”

“Ý gì anh cứ đọc kỹ rồi hẵng tính”

Tay cô đưa đến trước mắt anh chiếc điện thoại của mình, trên đó hiển thị tư liệu điều tra về sự việc năm xưa

Chuyện này cũng phải bắt nguồn từ vài chục phút trước, lúc cô vừa ngồi vào trong xe bỗng nhận được tin nhắn của Đường Tranh. Anh gửi một file tệp, cùng với một số tin nhắn

Đàn anh kiêu căng: Nhóc con, chuyện này có lẽ anh phải nên cho em biết từ sớm. Nhưng năm đó em một mực yêu say đắm Chu Hắc Minh nên anh cũng không dám đưa em xem, sợ em đau lòng. Nhưng hôm nay em ly hôn rồi

“Đàn anh kiêu căng” lại nhắn thêm: Anh không biết bản thân có thể sống sót qua đêm nay hay không. Nên đành đem tất cả mọi chuyện cho em biết về cái chết của dì năm đó. Đến hôm nay anh mới cho em biết, em sẽ không hận anh chứ?

Tài liệu bao gồm cái chết của mẹ cô và những người tham gia vào việc đó. Cuối cùng cô đã hiểu ra tại sao mẹ của Chu Hắc Minh lại đối xử với mình như vậy. Không phải vì cô không sinh con mà là cha anh yêu mẹ cô

Năm đó mẹ cô- Đường Vân Hy, là cô tiểu thư cành vàng lá ngọc, xinh đẹp kiều diễm, đàn ông trong thành phố chẳng ai không mê. Còn về phần mẹ anh- Từ Diễm, bà ta là con của bảo mẫu làm việc ở Đường gia

Do từ nhỏ phải nhìn thấy Đường Vân Hy được mọi người cưng chiều thế nào nên sinh lòng đố kỵ. Sau khi lớn lên lại được hứa hôn cùng Chu Hạo- tức là cha của Chu Hắc Minh, ông là một trong 5 vị thiếu gia tài giỏi, tuấn tú lại vô cùng giàu có. Nếu Đường Vân Hy được nam nhân yêu say đắm thì Chu Hạo chính là phiên bản nam, được phụ nữ hết lòng theo đuổi

Hai người xứng đôi vừa lứa, Chu Hạo cũng không ngoại lệ, đem lòng yêu thích Đường Vân Hy. Nhưng trái ngang làm sao, Từ Diễm cũng là một trong số những người thích ông

Từ lòng ghen ghét và yêu thích, Từ Diễm đã giở trò leo lên giường Chu Hạo. Cuối cùng, Chu Hạo phải từ bỏ cô tiểu thư Đường Vân Hy, chịu trách nhiệm với người đàn bà chẳng gì nổi bật như Từ Diễm

Hôn lễ của Chu Hạo bắt đầu trở thành trò hề của tất cả mọi người trong giới thượng lưu. Mỗi khi say rượu trở về, chỉ cần thấy mặt bà ta sẽ đem ra trút giận. Chuyện phải đến 10 năm sau, khi Đường Vân Hy hạ sinh cô con gái đầu lòng, cũng là lúc Từ Diễm sinh con gái út- Chu Gia Ngôn

Chu Hạo bỏ mặt bà ta ở phòng sinh, chạy đến chỗ Đường Vân Hy. Lòng ghen ghét, đố kỵ từ nhỏ đến lớn, từ mẹ đến chồng, ai ai cũng luôn quan tâm yêu thích đến Đường Vân Hy. Từ Diễm bà không cam tâm, câu kết cùng những đối thủ của Đường gia, bắt đầu lên kế hoạch hãm hại Đường Vân Hy