Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 114: Khuyên giải



Lại thêm 1 ngày cô không ăn không uống, hắn nhìn người hầu đem thức ăn từ trong phòng cô ra không nhịn được đấm mạnh lên tường

Chết tiệt

Lúc mới đến cô cũng đã tuyệt thực 1 lần

Còn nhớ, lúc đó không suy nghĩ nhiều, hắn đã thô bạo ép cô nuốt cho bằng hết thức ăn chuẩn bị sẵn

Hôm nay tự nhủ lòng, nếu cô còn ngang bướng thì hắn sẽ không khách sáo

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt như mất hết hi vọng của cô. Hắn biết, hắn không nỡ làm cho cô đau

Chuyện này nếu kéo dài, thật sự không hay

Cùng lúc, điện thoại trong túi vang lên. Là con nhóc thối Phi Yến

Hắn vẫn chưa quên chuyện cô lừa gạt, ngón tay định ấn nút tắt bất giác có chút khựng lại

Chủ tịch thở dài, vuốt ngược mái tóc bạch kim lấp lánh ra phía sau rồi ấn nút trả lời

Em lại muốn gì nữa

Anh cho em gặp Y Y 1 lần đi, em muốn biết tình hình chị ấy như thế nào

Đến biệt thự đi

Em xin... hả? Anh nói gì cơ?

Ủa, anh cô cho cô đến rồi? Chuyện lạ lùng gì đây?

Hôm trước còn khẳng định chắc nịch nếu cô dám đến sẽ cho người lôi ra ngoài mà

Bay giờ đổi ý?

Bạch Diệp Phi Yến không tin, cố ý hỏi lại

Anh... nói... cho em đến sao?

Cho em 5 phút, mau đến đây

Hắn ra lệnh

Tam tiểu thư bên này khó chịu nhếch nhếch môi

Dám coi cô như người hầu mà ra lệnh? Sẽ có ngày cô kêu anh cả đấm cho vài phát

Ok em qua đó ngay

Cô nhảy lên xe, thắt dây an toàn rồi phóng như bay

Vừa đến biệt thự, chủ nhà đã đứng ở trước sân không dài dòng văn vở lôi ngay đứa em vào nhà, ấn thang máy lên lầu

Cô còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra

Anh cô bị gì vậy? Uống nhầm thuốc?

Hắn mở cửa phòng, Bạch Diệp Phi Yến trong lòng còn đang rất khó hiểu

Phòng của anh trai, đây là lần đầu tiên cô được vào. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà anh ấy lại gấp gáp đến thế?

Cô lúc này mới chú ý trên giường, đến gần thì thấy Y Y đang ngồi quấn chăn khắp người như con nhộng

Bạch Diệp Phi Yến chạy đến ngồi lên giường nắm lấy thân thể đã bị bọc kín

Y Y, chị vẫn ổn... tốt quá rồi! Nhưng... sao lại...

Tam tiểu thư lo lắng quay sang nhìn anh mình, có ý trách móc

Tại sao chị ấy... chỉ mới hơn 1 ngày không gặp, tại sao lại ốm như vậy?

Hắn lấy đĩa thức ăn trên tủ đưa cho em gái mình, bất lực thở dài

Giúp anh khuyên cô ấy ăn đi

Bạch Diệp Phi Yến xoay người nhìn lại, đại khái cũng hiểu 8 9 phần, trong lòng có chút đau xót

Chị bị ngốc sao? Còn dám tuyệt thực nữa? Mau nghe lời em, ăn đi

Đưa cho Y Y cái bánh mỳ

Cô gái gói mình trong chăn lần này đã đưa tay nhận lấy cái bánh. Nhưng vẫn không ăn

Bạch Diệp Phi Yến ôm cô ấy an ủi rồi đứng lên nói với anh trai mình

Anh, tạm thời anh nên tránh mặt đi

Hắn nhìn em mình, nhíu mày thăm dò

Em lại định bày ra âm mưu gì đây?

Do anh ở đây nên chị ấy mới không ăn đó! Hơn nữa, em có thể làm gì được? Em đưa chị ấy đi bằng cách nào? Thu nhỏ rồi bỏ vào túi sao?

Hắn đến gần nhìn thẳng vào đứa em của mình rồi nói

Nơi này anh đã gắn camera và máy ghi âm, em tốt nhất đừng giở trò. Nếu không, anh thật sự sẽ từ mặt em

Sau khi buông lời hăm doạ, hắn đi ra ngoài

Bạch Diệp Phi Yến ngồi lên giường vỗ vỗ lưng muốn giúp cô gái trên giường an tâm hơn

Chị ăn đi, đừng lo gì nữa

Lạc Y Y cố nén sự khó chịu đang vướng ở cổ họng, cắn 1 miếng bánh rồi nuốt xuống

Bạch Diệp Phi Yến đau lòng ôm lấy ngay điểm mù camera không thể thấy. Thì thầm gì đó

Chỉ 10 phút sau, hắn đã mở cửa đi vào. Sợ cô lại lên kế hoạch gì đó

Tam tiểu thư lau đi giọt nước mắt đang rơi trên má

Em không thể giúp chị rời khỏi đây, chỉ có thể đến thăm mỗi ngày. Hãy kiên cường lên, đừng suy nghĩ dại dột, nha!!!

Cô gái ngồi trên giường gật gật đầu, Phi Yến mới yên tâm đi ra ngoài

2 anh em đi trên dãy hành lang, cô cố ý hỏi

Em đến đây cùng dùng bữa với Y Y được không?

Anh cảnh cáo em lần cuối, gặp cô ấy xong đừng có giở trò

Em biết rồi mà, không yên tâm thì anh phái người theo giám sát đi

Từ hôm đó trở đi, mỗi ngày Tam tiểu thư đều đến cùng Y Y ăn. Hắn cũng cho 2 vệ sĩ đến để quan sát rồi báo cáo lại

Đảm bảo em gái hắn không bày mưu tính kế sau lưng