Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 126: Không thể kết hôn



Tô Khâm cố kìm nén lửa giận đang sôi, bày ra nụ cười gượng gạo

Minh Hạo, cha biết con thương em gái không nở nhìn nó lấy chồng. Nhưng tiểu Ngọc Liên sau khi trở thành con dâu nhà họ Bạch, con vẫn có thể đến thăm em mà

Chết tiệt, thằng con trai khốn kiếp lại dám phá hủy kế hoạch ông phí công chờ đợi

Ông ta đảo mắt, lệnh cho người của mình kéo anh ra ngoài

Nhưng Tô Minh Hạo cũng không phải dạng vừa, anh ta đến nơi này gây cản trở thì đã sớm chuẩn bị

Lập tức chỉ tay, người của anh nhanh xuất hiện

Hôn ước này không thể thực hiện được

Lão ta điên tiết thật rồi, nhanh chóng ra lệnh

Mau đưa thiếu gia ra khỏi đây!!!

Thuộc hạ của Tô Minh Hạo thân thủ nhanh nhẹn, lập tức đánh gục những người xông đến

Anh ta vẫn kiên định

Tô Ngọc Liên thấy tình hình không ổn, định đứng ra giải vây nhưng Nhị thiếu đã nhanh hơn 1 bước

Hắn đi đến giữa đám người đang làm loạn, trầm tĩnh lên tiếng

Chuyện của Tô gia tôi không muốn xen vào, nhưng hôm nay là đại tiệc của mẹ tôi. Bất cứ ai cũng đừng hòng gây rối, nếu không đừng trách tôi độc ác

Tô Minh Hạo nghe xong, càng thêm giữ vững lập trường. Nhìn người đàn ông cao ngạo trước mặt không nhượng bộ mà thét

Tôi nói lại, hôn sự này tuyệt đối không thể tiến hành. Bạch Dạ Phi Ưng không xứng với em gái tôi!!!

Con im miệng cho cha!!!!

Tô Khâm cũng không kém cạnh thét lên, Bạch phu nhân đứng bên cạnh xua tay

Để cậu ta nói, tôi thật sự muốn biết đứa con trai tôi rốt cuộc không xứng với Tô tiểu thư ở điểm nào

Ở thành phố này, ai mà không biết quyền thế gia tộc Bạch Dạ?

Dám nói con trai bà không xứng?

Nếu không đưa ra lý do thì đừng trách bà không khách khí

Bạch Dạ Phi Long nhìn thấy mọi người bàn tán xôn xao, thở dài rồi âm thầm ra lệnh cho người của mình bao vây toàn bộ biệt thự

Đề phòng có vài con chuột sẽ lén ra ngoài ăn nói lung tung

Tô Ngọc Liên nhìn thấy buổi tiệc lại bị anh mình làm loạn, có chút lo lắng

Bây giờ người ở đây, từ lão phu nhân đến lão đại Hắc bang, rồi tên Nhị thiếu biến thái... đến cả Tam tiểu thư ai cũng đưa ánh mắt giết người về phía anh ấy

Nếu còn nói bậy bạ thì chẳng ai cứu được

Anh à... đừng nói lung tung nữa, hôn sự này đã được định từ trước...

Anh tuyệt đối không để em gả cho tên ác nhân này... dù phải trả giá đắc thế nào đi chăng nữa

Bàn tay anh nắm lại thành quyền, gương mặt cuối xuống nhìn đôi giày da màu đen bóng loáng. Đôi môi cắn chặt, thở 1 hơi dài rồi hạ quyết tâm

Đưa người vào!!!

Bạch Dạ Phi Ưng rút con dao găm chuẩn bị sẵn trong túi áo. Ánh mắt hiện lên tia tàng nhẫn

Ngay cả buổi tiệc của mẹ cũng dám đến gây rối, tên khốn này nên xuống địa ngục mà sám hối

Hắn từng bước tiến đến gần anh, con dao cũng được vung lên theo phương thẳng đứng

Chỉ chờ cơ hội hạ xuống cắm vào tim tên không biết trời cao đất dày này

Buông ra!!!!

Ánh mắt hắn chuyển sang nơi phát ra âm thanh, con dao trong tay cách 2cm thì cắm vào ngực anh nay đã ngừng lại

Hắn buông tay, con dao cũng theo đó rơi xuống đất

Bạch Dạ Phi Ưng nhìn người con gái đứng phía sau Tô Minh Hạo, hắn cứng đờ như 1 pho tượng

Đã gần 2 năm, hắn tìm cô khắp nơi. Tìm nhiều đến mức mất ăn mất ngủ chỉ mong cô sớm trở về

Hôm nay là tiệc mừng thọ của mẹ, hắn tự nhủ hôm nay sẽ dành trọn hôm nay để quên đi cô. Cùng chung vui với gia đình

Thì cô lại xuất hiện, cứ như giấc mơ

Y Y... tại... tại sao lại...

Bạch Diệp Phi Yến lên tiếng, cô đã cắt đứt liên lạc với chị ấy từ lâu vì không muốn anh trai mình tìm ra sơ hở

Sao lại xuất hiện ở nơi này chứ?

Lạc Y Y nghe thấy âm thanh ngọt ngạo quen thuộc, cô đưa mắt nhìn thì thấy Tam tiểu thư

Lúc nãy Tô Minh Hạo đến nhà, không thấy Tô Ngọc Liên anh ta tự dưng lại kéo cô lên xe. Còn đem theo rất nhiều người

Cô chẳng biết anh ta đang muốn làm gì. Sau khi đến cái biệt thự to lớn này, còn sai người canh chừng

Cho nên hiện tại, cô đã có mặt ở đây

Thấy Phi Yến đứng cách mình không xa, Y Y hoảng loạn nhìn khắp nơi

Đôi mắt mở to hết cỡ, trái tim như ngừng đập khi đối diện mình lại là kẻ mình trốn tránh bấy lâu nay

Bạch Dạ Phi Ưng