Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 14: Đau quá (H)



Đối với câu hỏi này, cô chỉ giả vờ không nghe thấy

Vì chắc chắn dù có nói gì, hắn cũng sẽ dùng giọng điệu mỉa mai mà công kích bản thân cô thôi

Y Y nhắm mắt, cô chẳng muốn quan tâm bất cứ điều gì nữa

Hắn thượng trên người Y Y lười chẳng thèm cởi quần áo chỉ mở khoá quần để vật kia thuận tiện đi vào

Nhìn thấy người dưới thân sống chết cũng không chịu khuất phục, hắn đảo mắt khắp cơ thể cô không bỏ sót nơi nào

Để xem cô kiên trì bao lâu, dù sao trò vui cũng vừa mới bắt đầu thôi

Lạc Y Y, đây là do cô tự chuốc lấy

Hắn cầm hai chân cô, quỳ gối trên giường bắt đầu l.uậ.n độ.ng, không có một chút thương hoa tiếc ngọc

Tiếng da thịt va chạm nhau tạo ra âm thanh xấu hổ

Chẳng biết đã trôi qua bao lâu, nhưng hắn vẫn cứ như cũ, ở trên người cô càn rỡ

1 lúc sau đó, quá chán ngán tư thế truyền thống liền nâng cô lên để Y Y ngồi quỳ lên vật to lớn kia

Người cô vô lực hệt như búp bê vải rách dù không muốn nhưng chỉ có thể trơ mắt để bản thân tùy ý bị hắn chà đạp

Hắn đặt tay cô lên vai mình, còn bàn tay to lớn thì để lên tấm lưng mịn màn

Tiếp đó cố dí sát cơ thể cô sát vào người mình

Gò bồng căng tròn bị ép đến biến dạng

1 giây sau liền th.úc cô.n thịt mập béo kia vào tận cùng

Đau! còn đau hơn lúc nãy gấp trăm ngàn lần

Y Y không nhịn được cúi đầu mở to miệng cắn lên vai hắn

Cô muốn liều mạng rồi

Nếu hắn thật sự làm cô đến chết, nhưng bản thân hắn lại chẳng xây xát gì chẳng phải quá hời rồi sao?

Bên trong cô ấm nóng lại siết chặt bao bọc lấy c.â.y g.ậ.y th.ịt khiến hắn thoải mái

Nhưng thật không ngờ, con nhóc này lại dám cắn hắn?

Còn cắn đến lợi hại như vậy

Trên vai hắn bây giờ cảm giác đau rát, rất có thể đang chảy máu

Tốt lắm, gan rất lớn

Hắn 1 lần nữa đè cô xuống, quỳ trên giường điên cuồng đ.â.m vào rồi r.út ra

Bàn tay thô lỗ xoa nắn bầ.u ng.ực tròn trịa, hận không bóp đến khi nó vỡ nát

Y Y bị đau bắt đầu phản kháng trở lại

Hắn nắm tay cô rồi kéo lên đỉnh đầu, nhìn ánh mắt căm hận nhưng chẳng thể làm gì khiến hắn hả hê vô cùng

Sao? Bản thiếu gia cho cô thoải mái, cảm động không nói nên lời? Ngoan ngoãn thì thử dùng cái miệng nhỏ r.ên r.ỉ xem, biết đâu tâm trạng ta vui sẽ mua cho cô vài căn nhà

Bàn tay hắn vỗ vỗ lên má cô, giọng điệu khinh thường tột độ

Y Y chỉ có thể nuốt hết mọi uất ức vào trong

Miệng cô nhuốm đầy máu của đôi môi mình và dòng máu ghê tởm của hắn

Đối với sự lăng mạ của Bạch Dạ Phi Ưng, cô cũng chẳng thèm nói gì dù chỉ là 1 câu mắng chửi

Hắn cũng chẳng còn tâm sức mà đùa

Hạ thân bị siết chặt có phần thoải mái khiến tiểu Ưng không ngừng phát triển

Vốn dĩ, đây là trừng phạt cô vì đã quá phận

Nhưng bên trong cô khiến con thú d.ục vọ.ng trong hắn tỉnh giấc

Bạch Dạ Phi Ưng chuyển động ngày càng nhanh

Tiếng nhục thể va chạm cũng ngày càng lớn

Ôi cái âm thanh bạch bạch đó khiến người khác xấu hổ

Hắn gầm lên rồi phóng thích tất cả tinh hoa vào bên trong cô

Phụ nữ hắn không thiếu, nhưng chưa kẻ nào làm hắn thăng hoa như thế này

Chẳng lẽ do cô là xử nữ?

Hay là do cái tính cố chấp, dù có chết cũng không mở miệng cầu xin?

Hắn cảm thấy bản thân hình như đã suy nghĩ 1 chuyện rất buồn cười

Dù là nịnh bợ lấy lòng, yêu thương say đắm hay chết cũng kháng cự

Người mà hắn muốn thì nhất định phải có được

Bạch Dạ Phi Ưng cởi áo sơ mi ném xuống đất rồi đi vào phòng tắm

Sau khi cơ thể sạch sẽ, hắn quấn 1 cái khăn che đi nơi trọng yếu

Giọt nước nhỏ lăn dài từ mái tóc đen nhánh đi xuống gò má nam tính, trượt đến khuôn ngực rắn rỏi liền liên kết với những giọt nước nho nhỏ khác rồi lăn nhanh xuống vùng cơ bụng hoàn mĩ1

Sau đó thấm vào cái khăn trắng rồi biến mất

Hắn rót cho bản thân li rượu đỏ ưu nhã nhấm nháp, đôi mắt thâm trầm lướt đến nhìn cô gái đang nằm im trên giường

Nhếch môi cười rồi đi ra khỏi phòng