Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 161: Phá hoại



Sau khi thử xong váy cưới, cô liền muốn về nhà. Hắn nghe theo lái xe

Đáng lý đã đặt trước nhà hàng, chuẩn bị 1 buổi trưa lãng mạn dành cho 2 người. Con nhóc Phi Yến này cứ nằng nặc đòi theo làm gì không biết

Đúng là thành sự thì ít, bại sự có thừa

Tiểu An đang chơi ngoài vườn, nhìn thấy mẹ, bé hớn hở chạy đến ôm lấy ra sức nũng nịu

Mama, chắng chắng... ăng nhìu nhắm!!!

Y Y ngồi xổm xoa xoa đầu con trai. Lần đầu nhìn thấy con báo to bự cô đã sợ kinh hồn bạc vía. Vậy mà nhóc thối này vẫn vô tư đùa giỡn, còn rất khoái chí mà chẳng sợ gì

Tiểu An nhà ta đã ăn gì chưa?

Bảo bảo gật đầu ngoan ngoãn nói

Ăng hết cả con gà nuông!!!

Ánh mắt bé cơ hồ phát ra tia sáng, dường như đang muốn được khen ngợi

Lạc Y Y cười, nhéo nhẹ lên cái má phúng phính

Bạch Dạ Phi Ưng đi đến, cũng tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cô, Y Y có chút khó chịu nhích ra. Còn hắn, vẫn tỉnh bơ như chưa có gì xảy ra, xoa đầu con trai đầy tự hào

Tiểu An giỏi thật, vậy baba phải thưởng cho con 1 món quà rồi

Ánh mắt Lạc An to tròn đi đến ôm lấy hắn

Quà dzì?

Hắn bế con trai lên, tung giữa không trung rồi xoay xoay vài vòng. Y Y sợ con té gương mặt xanh lại, giơ tay hờ muốn đỡ lấy phòng trường hợp bất đắc dĩ xảy ra

Ngược lại với nét mặt của cô, bé trai nhà ta vui vẻ khoẻ mạnh, rất thích được bay lên trời

Mắt thấy Phi Yến từ xa đi đến, hắn chuyền con trai cho cô rồi nói

Con và cô út cùng nhau đi tìm món quà đó nhé, baba giấu ở trong phòng khách rồi

Trẻ nhỏ tinh nghịch, thích thú những trò chơi đi tìm kho báu. Lạc An nhanh chóng thúc giục cô mình phải đi vào tìm quà của ba

Ơ? Cô vừa từ trong nhà đi ra mà!

Bây giờ lại phải quay ngược vào trong à?

Lam Hoa thấy vậy cũng đành đi theo phía sau chăm lo cho cậu chủ nhỏ, hoàn thành vai trò của 1 bảo mẫu chưa có kinh nghiệm

_________

Biệt thự nhà họ Tô

Phòng khách ngổn ngan những mảnh vỡ thủy tinh, bàn ghế không còn ngay ngắn, màn treo bị xé rách. Hoang tàn hệt như vừa có trộm lẻn vào

Tô Khâm đứng 1 bên, sau khi đã phát tiết. Lão cầm điện thoại tràn ngập tin tức về hôn lễ của cậu 2 nhà họ Bạch

Trong lòng không cam tâm, hận ý muốn giết người ngày càng tăng cao

Mẹ kiếp, vốn dĩ đã tung tin tức thất thiệt ra bên ngoài. Mong rằng việc đó có thể chuyển biến xấu, khiến cho lão phu nhân không còn cách nào chỉ có thể đuổi con nhóc họ Lạc đó ra khỏi Bạch gia

Vậy thì con gái ông ta có thể đường đường chính chính bước vào cửa hào môn mà không gặp trở ngại gì

Dù vị trí mẹ kế không được vẻ vang. Nhưng sau này sinh ra cháu đích tôn, còn ai dám đối xử tệ bạc với nó, xem thường Tô gia?

Cứ nghĩ con nhóc đó cũng dễ đối phó. Không gia thế gì, chỉ có 1 người mẹ già bệnh tật. Dễ bị giàn xếp

Ai mà ngờ họ lại nhân cơ hội này mà đón nó vào nhà

Bỏ con gái ông ta sang 1 bên, lựa chọn 1 đứa thấp hèn. Bạch gia này sắp bại đến nơi rồi

Còn cổ phiếu, đáng lẽ phải tuột dốc thảm hại mới đúng. Ai mà biết được, nó lại lên như diều gặp gió vì cháu đích tôn nhà họ Bạch

Mà cổ phiếu của công ty Tô thị, đang trên đà phát triển. Vì mối hôn ước 2 nhà bị hủy bỏ mà rớt giá thê thảm

Đúng là khốn kiếp mà!!!

Đang lúc lão ta định đập thêm vài thứ, cửa chính bị đạp đổ

Vài chục người mặc áo vest, đeo kính đem gương mặt đằng đằng sát khí tiến vào

Hại lão ta bị doạ đứng đờ như tượng

Các... các người... dám đột nhập bất hợp pháp? Người đâu! Người đâu!!!

Ông có gào đến câm thì cũng chẳng có ai cứu đâu

Liễu Thanh từ ngoài bước vào, châm điếu thuốc hít 1 hơi rồi ném đi

Tô Khâm sợ hãi nhưng vẫn còn mạnh miệng

Dám... dám tự ý vào nhà khi chưa được cho phép, các người có biết đây là đâu không?!!!

Lúc ông tung tin đồn bậy bạ cho đám chó săn nửa mùa có nghĩ đến trường hợp này không? Sao, bây giờ sợ rồi?

Nửa tiếng sau, Liễu Thanh ung dung bước ra. Để lại hiện trường bên trong hỗn loạn không mấy quan tâm mà rời đi

Lão ta quỳ trên mặt đất, sợ súyt bĩnh ra quần. Nhìn thấy nhà mình bị đập phá tan hoang, run bần bật gào thét