Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 171: Anh làm gì?



Vốn dĩ phải xử lý công việc đến hôm sau, nhưng chủ tịch nhớ nhung vợ đến mức không thể chuyên tâm được. Cho nên chỉ xử lý những việc quan trọng, sau đó liền lái xe rời đi

Trên đường lại nghe mẹ mình nói họ đã đến... chết tiệt, sao cứ đến nhà tên anh trai khốn kiếp đó chứ?

Không còn cách nào, hắn đành đi đến đó đón vợ con về nhà

Vừa bước vào phòng khách liền thấy khung cảnh có chút hãi hùng

Chai rượu vứt khắp nơi trên sàn, vợ hắn ngồi trên thảm lông ngây ngốc cười hề hề. Trong lòng còn ôm 1 cái chai rỗng, gương mặt đỏ hồng như 2 quả đào chín, trông đáng yêu vô cùng. Đôi môi đỏ mọng mấp máy cười cười

Hắn thấy cô uống rượu, có chút ngạc nhiên. Sau đó nhìn thấy bộ dạng mê người này, yết hầu liền chuyển động liên tục, đi đến gần

Thấy đôi chân dài thẳng tắp trong cái quần tây màu đen, cô ngồi dưới thảm ngẩng cao lên nhìn

Ánh mắt có chút lờ đờ vì rượu chớp chớp vài cái

Ngón tay nhỏ đưa lên chỉ chỉ vào mặt hắn

Đây là... hức... không phải đây là... tên tổng tài kiêu ngạo xấu xa hay sao? Muốn đến để bắt tiểu An đi?

Hắn mặt không biến sắc ngồi xuống nắm lấy cánh tay mềm mại kéo cô đứng lên

Em uống nhiều rồi, đừng uống nữa

Bỏ ra... lôi lôi kéo kéo làm gì?

Lạc Y Y gương mặt bất mãn, vùng ra khỏi cánh tay đang nắm lấy mình. Còn tỏ ra khinh bỉ lấy tay phủi phủi

To gan hơn, sau đó còn túm lấy cổ áo hắn khiễn chân nhỏ ra sức lay lắc con gấu to kia

Đừng hòng tôi nói cho anh biết tiểu An đang ngủ trong phòng của Tuấn Khải!!!1

Được được, anh không hỏi gì cả. Chúng ta về nhà

Không!!! Tôi đã hứa sẽ ở lại đây ngủ 1 đêm... anh tự mình... trở về đi

Cô xua xua tay rồi tiếp tục ngồi xuống uống rượu ăn thịt

Nhóc con này uống rượu vào liền không biết sợ là gì. Hắn mà nói gì phật ý... có khi cô liều với hắn thật

Bạch Dạ Phi Ưng che đi gương mặt, bất lực thở dài

Đã 1h khuya rồi, nếu còn tiếp tục thì sẽ đến tận sáng mất

Khác với cô đầu đang quay mòng mòng. Lâm Doãn lại khá tỉnh táo, ngồi đó thích thú nhìn em chồng mình chật vật

Tiểu An đang ngủ trên tầng, có cần chị cho người đem bé xuống không?

Hắn thở dài

Haizzz, cứ để nó ngủ đi. Cho em mượn 1 căn phòng

Nói xong, hắn nhất bổng cô lên

Lạc Y Y đầu óc quay cuồng, lại đột ngột bị nâng lên có cảm giác trời đất đảo lộn. Động đất ư?

Cố gắng mở đôi mắt liền thấy gương mặt soái khí nam tính cách mình rất gần, không nhịn được mà la lối

Anh làm gì vậy? Mau thả tôi xuống. Hôm nay phải chơi cho đã

Em đã say rồi, mai hẳn tiếp tục. Bây giờ đi ngủ thôi

Nghe hắn nói xong Lạc Y Y liền dựng hết lông như con mèo hoang, vung tay đẩy khiến gương mặt đẹp méo xệch trong phút chốc. Còn không ngừng vùng vẫy

Anh dựa vào cái gì mà quản tôi chứ? Tôi với anh kết hôn... không tính!!! Thả tôi ra, bỏ xuống ngay!!! Còn muốn ngủ... ngủ với tôi. Đồ vô lại!!!

Bạch Dạ Phi Ưng bế cô đến căn phòng, mở cửa đi vào. Ai ngờ cô lại nắm lấy cái tường, súyt chút hắn trượt tay làm té cô rồi

Hắn cố gỡ tay cô đang nắm chặt. Sau 1 hồi vật vã cuối cùng cũng đem con sâu rượu này bỏ lên giường

Lạc Y Y đứng hẳn lên giường, chuệnh choạng đối diện với hắn

Cái giường vô tình thu hẹp chiều cao của 2 người. Giờ đây cô không còn nhỏ bé đối với hắn nữa, còn có thể mặt đối mặt

Cô vịnh lấy bả vai to, tiến đến gần. Hắn ôm vòng eo nhỏ nhắn sợ cô đứng không vững sẽ bị ngã

Giây tiếp theo, bả vai truyền đến đau đớn. Cô cứ thế cắn chặt không buông

Dám ức hiếp cô lâu như vậy, phải cắn chết hắn ta mới được!!!

Y Y nghĩ xong dùng lực nhiều hơn

Hắn mặc vest dày mà còn cảm nhận được cơn đau âm ỉ. Nếu không mặc gì chắc sẽ mất cả mảng thịt

Bạch Dạ Phi Ưng đứng yên, nhẫn nại để cô cắn mình. Bàn tay to đặt lên đầu cô xoa xoa nhẹ

Sau khi đã thoả mãn, cô liền bỏ cặp nanh sắc nhọn ra khỏi cơ thể người đối diện

Thấy cô vô lực trượt xuống, hắn liền biết cô gái này đã ngủ. Liền cẩn thận đặt cô xuống giường, bàn tay to với ra phía sau cởi bỏ nút thắc áo ngực để cô dễ thở, sau đó đắp chăn lại rồi tắt đèn