Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 202: Làm khó



Bạch Dạ Phi Ưng đang sửa soạn chỗ nằm, nào ngờ lại nghe vợ mình nói chuyện với con trai bằng giọng nói dịu dàng, nồng ấm nhưng từng câu từng chữ đều như gai nhọn đâm vào lòng hắn

Tiểu An, hôm nay chúng ta không ngủ cùng với baba

Bảo bảo gương mặt u buồn, hàng mi dài cong vút run run cúi xuống, giọng nói trẻ con mang chút tiếc nuối

Tại xao dị?

Lạc Y Y không gấp không vội, xoa nhẹ đầu con trai

Vì hôm nay baba chọc giận bà ngoại, con nói xem... như thế có được hay không?

Baba hư hư, hông ngủ vứi baba nuôn!!! - tiểu An khoanh tay trước ngực bộ dạng tức giận không thèm nhìn ba mình lấy 1 cái

Bạch Dạ Phi Ưng muốn giải thích, nhưng nhất thời không biết tìm lý do gì. Định dùng chiêu khổ nhục kế làm cho con trai mềm lòng, ai ngờ lại thấy cô tươi cười đi đến bên cạnh

Bàn tay nhỏ xinh đẩy lồng ngực hắn, đến khi chủ tịch ngơ ngác đứng ngay ngoài cửa phòng

Lạc Y Y tặng cho hắn nụ cười thân thiện

Vậy nhé!

Cạch!!!

Cửa phòng đóng kín, để lại thân ảnh cao to lúc này mới kịp tiêu hoá mọi chuyện đang diễn ra

Hắn bị đuổi rồi, chủ tịch thở dài đầy thương tâm, yểu xìu sang phòng bên cạnh mà ngủ

Bao nhiêu tính toán từ sáng đến giờ đổ sông đổ biển rồi

Y Y vẫn còn đứng tựa lưng vào cánh cửa, trên miệng tủm tỉm cười

Đáng đời, ai bảo dám làm cho cô mất ngủ cả đêm. Còn muốn... còn muốn cái này cái kia

Nằm mơ đi

Thấy mẹ mình đứng ngây ra đó cười khó hiểu, tiểu An gãi gãi đầu

Mama hông ngủ hở?

Mama đến ngay đây - nói xong liền chạy đến ôm con trai vào lòng

Tối đó, cô và con trai ngủ rất ngon... ngoại trừ người nào đó rầu rĩ không ngủ được mà phải ôm đống công văn trên bàn làm việc đến tận khuya

_________

Sáng hôm sau, mọi người xuống sãnh để cùng nhau dùng bữa

Lần này, Tam tiểu thư ngồi bên cạnh anh mình, để cho Y Y và cục cưng ngồi phía đối diện

Trong ánh mắt cô toát lên vẻ giám sát đầy địch ý, giống như có tia laser phóng thẳng về phía anh trai mình

Nhìn biểu cảm khó chịu của chủ tịch, Tam tiểu thư không hoảng mà còn thì thầm vài câu

Hôm qua mẹ chị Y Y trở về muốn dọn khỏi nhà, mẹ phải tìm cách thuyết phục mãi. Cho đến khi mẹ bảo sẽ nhờ em giám sát anh gắt gao, bác ấy mới miễn cưỡng ở lại. Anh hai... đường tình duyên của anh đúng là không bằng phẳng như sự nghiệp

Im miệng - hắn cắn răng nghiến lợi nói nhỏ, miếng steak trong đĩa cũng bị cắt thành từng mảng nhỏ

Bạch Diệp Phi Yến đưa cái nĩa lên, xăm miếng thịt trong đĩa anh mình cho vào miệng nhai nhai

2 ngón tay trỏ và giữa bật ra, giơ về phía 2 mắt của mình rồi chỉ vào mắt của hắn. Làm ra bộ dáng 'em sẽ cẩn thận giám sát anh'

Bạch Dạ Phi Ưng đưa cho em gái mình ly sữa, nét mặt trìu mến đến mức không dám để tiểu An thấy được, ghét sát tai thì thầm

Hiện giờ tình cảnh có chút chuyển biến tốt, em đừng có mà phá bĩnh. Nếu không anh thật sự sẽ ném em vào sa mạc

Tam tiểu thư cũng không chịu thua kém, đón lấy ly sữa đưa lên miệng vờ như đang uống, nhưng thật ra đang muốn giấu đi gương mặt cau có không muốn cục cưng thấy được

Còn phải xem... mẹ có để anh làm hay không đã

Nhị thiếu bất lực đứng dậy đi đến công ty. Có đứa em gái như vậy đúng là uổng công nuông chiều

Suốt cả tuần, ban ngày thì ngoài việc phải đi làm đối mặt với cả đống số liệu rối tung rối mù còn phải bị giám sát bởi đứa em đáng ghét

Ban đêm lại phải đối diện với 4 bức tường, phòng không gối chiếc. Chủ tịch cô đơn ôm cái gối lạnh lẽo chìm vào giấc ngủ

Lần đầu tiên trong đời cảm nhận được thì ra làm khó người khác lại vui vẻ như thế

Lạc Y Y chìm đắm vào nó cũng đã 7 ngày, nhìn thấy hắn chật vật cô lại cảm thấy có chút buồn cười

Ngồi trong bồn tắm sứ trắng lớn, hài lòng hưởng thụ dòng nước ấm áp bao bọc làn da non mềm

Xà phòng hương hoa thơm ngát được cô thoa đều lên cơ thể