Cô thật sự nuốt không trôi cục tức này nha. Đã thế, mỗi khi rãnh rỗi hắn luôn ở bên cạnh nài nỉ cô kết hôn. Thật là hết nói mà
Rõ ràng đã kết hôn, ai ai trong thành phố cũng đều biết, còn bày ra trò này làm gì?
Quá đáng hơn, cô đã đuổi hắn ra ghế sofa mà ngủ. Kết quả đêm đến khi cô say giấc hắn lại mặt dày mò lên giường, gắt gao ôm lấy cơ thể mềm mại rồi thoả mãn ngủ
Đêm nay cô quyết định không ngủ sớm, đợi tên vô liêm sỉ nào đó bén mảng đến sẽ cho hắn biết tay
Quả không phụ sự kỳ vọng. Đêm đến, chủ tịch trèo lên giường. Chỉ đợi đến lúc này, cô giơ chân đạp hắn ngã lăn xuống đất
Nhìn chồng mình quằn quại nằm dưới nền nhà cứng rắn lạnh lẽo, cô hả hê lắm
Sửa sang lại váy áo bị xốc lên, Lạc Y Y kéo chăn che kín cơ thể. Miệng nhỏ khinh miệt lên tiếng
'' Ha, cảm giác thế nào? Anh mà còn dám mò lên đây thì em không khách sáo nữa đâu''
Bạch Dạ Phi Ưng xoa xoa phần tiếp đất đau nhói, ánh mắt hắn loé lên tia xảo quyệt nhanh chóng trèo lên giường
Lạc Y Y gối mình trong chăn cười thống khoái nhất thời không phản ứng được liền bị hắn đè lên người, cô vùng vẫy hệt như chú cá bị mắc lưới
Còn hắn, vui vẻ hưởng thụ con mồi đang phản kháng phía dưới thân
'' Anh mau tránh ra, em la lên đó'' - cô căm phẫn
Bạch Dạ mặt dày vuốt nhẹ sợi tóc đang rũ xuống gương mặt kiều diễm của vợ mình, trong con ngươi sâu thẳm hiện lên vẻ sủng nịch
Lạc Y Y né tránh động tác đáng ghét đó, cô như con nhộng đang nằm trong kén chỉ thừa mỗi cái đầu ra ngoài, làm cách nào cũng không thể chạy được
'' Anh sẽ vì hành động này của bản thân mà phải trả giá đắc'' - cô cắn răng nghiến lợi