Chú Và Em

Chương 50: Chính là... Chồng ơi?



Bảo sao dạo này những chiêu trò như vô tình cố ý còn mang theo sự ngây ngô chết người của Hứa tiểu cừu càng ngày càng khó đỡ… Tạ đại gia không nói hai lời liền đi túm đứa nhỏ kia lên, tận tình giáo huấn.

Dương Dương, mấy thứ này em học được ở đâu!?”

Ơ…”

“…”

Tạ đại gia đối mặt với con cừu nhỏ Hứa Dương đang chuẩn bị đi ngủ bị hắn bất ngờ lôi lên, buộc cậu ngồi đối diện mình trên cái giường lớn mà trạng thái vẫn còn mơ màng, lời nói đến miệng lại không khỏi mang chút bất lực đến hắn cũng không nhận ra mà đỡ trán bực bội nhìn con cừu nhỏ.

A?”

Con cừu nhỏ “ngây thơ” không biết gì kinh kêu một tiếng. Dáng vẻ ngốc nghếch chọc trúng tim Tạ đại gia. Đặc biệt là lúc này nửa bên vai áo sơ mi rộng thùng thình vì bởi cử động trong lúc ngủ mà trễ xuống, để lộ một mảng da thịt tuyết trăng ngây ngô, trêu chọc ánh mắt Tạ đại gia đến bốc lửa.

Nói tới chuyện cái áo sơ mi này còn phải khiến Tạ đại gia bất lực một trận.

Bây giờ ngẫm lại mới thấy hắn đã ngây thơ đến cỡ nào khi không phát hiện ra con cừu nhỏ đã biến thân thành con hồ ly nhỏ nơi nơi tìm cách quyến rũ hắn từ lúc nào. Hiện tại cậu ngồi ở trước mặt hắn, trên người chỉ mặc mỗi một cái áo sơ mi của hắn, vạt áo bởi vì hành động của cậu mà nửa hở nửa kín, chỉ che được một mảng da thịt non mềm nơi bắp đùi trên, cảnh xuân ẩn hiện đều khiến hắn muốn phun máu ba thước. Quả thật là quyến rũ chí mạng!!

Ở trong lúc Tạ đại gia đang rối loạn đó, Hứa tiểu cừu rốt cuộc hiểu được nguyên nhân mình bị kéo lên răn dạy.

Ừm… Hứa tiểu cừu biết mình đang bị giáo huấn đó, nhưng mà cậu không có sợ.

Ở trong lúc Tạ đại gia ngây người, con cừu nhỏ ăn mặc séc si quyến rũ đã nhỏm mông dậy, vươn hai tay trắng nõn lên câu lấy cổ hắn. Một đầu gối chống vào giữa hai chân đang khoanh lại của hắn, từ trên cao nhìn xuống, bởi vì hắn vô thức ngẩng đầu lên nhìn cậu mà hơi thở thơm ngát phả trên mặt hắn nóng rực đáng thương tố: “Chú… Sao chú lại không giống như trên đó nói?”

“!”

Rõ ràng bọn họ nói cứ làm như vậy thì chú sẽ thương em nhiều hơn mà.”

“!!”

Em đều chuẩn bị sẵn sàng hết rồi, còn học mấy lời bọn họ dạy nữa.”

“!!!”

Tạ đại gia quả thật là bị sét đánh đến cháy đen, nhất thời không kịp phản ứng mà trừng mắt nhìn thiếu niên trước mặt.

Nhưng bản năng của một người đàn ông nòng nọc luôn sẵn sàng thượng não khiến hắn vươn tay ôm vòng eo nhỏ của thiếu niên, nửa bàn tay còn phủ hờ lên cái mông vểnh của cậu mà nguy hiểm hỏi: “Lời gì?”

Không biết có phải bị hắn dọa không mà thân hình thiếu niên hơi run lên, trên mặt hiện lên một mạt ửng hồng nhưng vẫn rũ mi e thẹn nhìn hắn lí nhí nói: “Chính là… Chồng ơi?”

Đoàng đoàng!!

Tạ đại gia rốt cuộc bị sét đánh ngoài sống trong khét lẹt.

Nhưng mà thiếu niên vẫn còn nói: “Còn có… Chồng thương em đi… Em muốn…”

Chụt!

Nói xong còn hôn lên mũi hắn một cái, thẹn thùng nhưng vẫn hoành nghênh.

Chết người như vậy.

Ưm a…”

Thiếu niên liều chết tiến lên rốt cuộc đạp đỗ bức tường thành vốn chẳng kiên cố mấy trong lòng Tạ đại gia mà bị hắn siết chặt vòng eo, đè đầu hôn nghiến.

Những lời khiến người ta nổ tung bị môi lưỡi ướt rượt cưỡng ép nuốt vào bụng, thế nhưng hiệu quả nó mang lại vẫn lớn như vậy.

Nước bọt không giữ được theo khe hở giữa hai phiến môi trôi tuột xuống, vẽ lên một màu sắc d.âm mĩ. Tiếng nước lách nhách do môi lưỡi tạo ra vang lên một cách sắc tình… Thiếu niên dần dần cũng xụi lơ trong lòng người đàn ông cao lớn.

Toàn thân cậu nhỏ nhắn khóa ngồi trên đùi hắn, cặp mông vểnh ấp ủ trong lòng bàn tay nóng rực to bỏng đến phát hoảng nhưng cậu chỉ lo ngưỡng cổ đuổi theo những cái hôn quyến luyến nhỏ vụn của người đàn ông. Y hệt như một chú cún nhỏ tham ăn, hai tay từ trên cổ trượt xuống, nắm chặt lấy vạt áo trước ngực hắn mà cố gắng truy đuổi.

Bởi vì cậu biết lần này mình vẫn không câu dẫn được chú nữa rồi.

Bởi vì lần nào Tạ Nghiêu cũng chỉ hôn nghiến một trận rồi buông ra, cật lực trấn áp xao động cuồng loạn trong lòng. Thế giới có thể trao cho chú danh hiệu người đàn ông nhẫn nhịn giỏi nhất được rồi.

Rõ ràng cái đũng quần đã phồng thành một cái lều, ngồi lên đều muốn cộm mông dữ dội…

Chú… Chú có thể cho em biết tại sao không?”

Con cừu nhỏ đáng thương ỉ ôi nhìn hắn.