Chú Và Em

Chương 58: Phiên ngoại - Sinh nhật ngày đó (Món mặn)



Một tháng sau kể từ ngày Hứa Dương theo Tạ Nghiêu đến Giang thành.

Lại nói sau khi đến Giang thành ngày thứ ba Tạ Nghiêu liền đưa Hứa Dương đi làm thủ tục nhập học.

Thành ra ban ngày Hứa Dương và Tạ Nghiêu, một người đi làm một người đi học, trừ những khi nghiệp vụ của Tạ Nghiêu có chuyển biến, còn không tối đến họ mới nhìn thấy nhau.

Hứa Dương chưa từng tỏ vẻ khó chịu, ngược lại còn rất ngoan ngoãn lên lớp, tình huống những ngày đầu vô cùng tốt, cũng không có dấu hiệu theo không kịp bạn học.

Nhưng cũng chính vì biểu hiện của cậu quá tốt cho nên không ai nghĩ Hứa Dương sẽ làm ra hành vi tự ý nghỉ học.

Không, phải nói là Tạ Nghiêu không nghĩ. Còn Hứa Dương cũng không có trốn học, cậu xin phép rõ ràng, cũng chỉ là muốn về sớm mà thôi.

Cho nên Tạ Nghiêu không có nghĩ trong lúc mình lén lút chuẩn bị sinh nhật cho Hứa Dương, còn chưa ra hình ra dạng đã bị cậu nhìn thấy hết.

“…”

“…”

Hai người một trong một ngoài bốn mắt nhìn nhau rồi cùng cất lời.

Chú…”

Em…”

“…”

“…”

Cứ như thế, tình huống trở nên vô cùng lúng túng. Hai người đều im lặng nhưng cũng không dám nhìn đối phương nữa.

Haizz, vào đây.”

Đến cuối cùng là Tạ Nghiêu thở dài phá vỡ cục diện này trước. Hắn vẫy tay gọi thiếu niên hẳn còn đang đứng bên ngoài cửa nhà đi vào.

Con cừu nhỏ liền lúng búng thay giầy, trở tay đóng cửa.

Càng vào trong Hứa Dương càng thấy rõ căn nhà cậu mới ở được một tháng, so ra rộng hơn, bề thế sang trọng hơn căn nhà ở Hải thành hiện tại bừa bộn rất nhiều ruy băng, bóng bay. Có đã treo lên, có còn trên sàn, trông thật ngổn ngang, gần như phá hủy phong cách trầm lạnh của căn nhà, nhưng lại thêm một phần sinh khí.

Không, đối với Tạ Nghiêu, sinh khí lớn nhất trong ngôi nhà này chính là Hứa Dương.

Nhìn thiếu niên đang lóng ngóng chạy tới, giống như đứa trẻ chưa thành thục lần đầu hắn nhìn thấy, trên miệng treo nụ cười ngây ngốc nhanh chóng nhào vào lòng hắn.

Chú!”

Từng lời nói, cử chỉ đều tràn ngập ỷ lại, khiến hắn có ảo giác như những ngày vừa rồi chưa từng tồn tại. Họ trở lại lúc mới cùng nhau sống chung, nhưng thật ra trong tâm lại có thêm một phần tình cảm nồng nhiệt không phải tự dưng mà có được.

Chính nó đã thúc đẩy họ quấn lấy nhau, như thế họ vốn sinh ra ở trên người đối phương. Tùy phút tùy giây đều không muốn tách rời.

Ưm hức…”

Là ai đã bắt đầu trước?

Không biết… Chỉ biết hầu như lần nào cũng bị hôn đến khó thở, thiếu niên bị đặt nằm giữa những dải ruy băng đủ màu lại như đang tôn vinh da thịt trắng nõn, hồng hào, khiến nó trở nên diễm lệ chết người không nhịn được phát ra những tiếng nức nở ngọt ngào như mật.

Nhưng vẫn giống như lần đầu, thiếu niên chưa từng kháng cự lại người phía trên. Thay vào đó bây giờ cậu còn liều chết đuổi theo, mặc cho mình bị hôn đến khó thở, toàn thân ửng hồng mê người.

Đôi lẵng chân thon thả dùng sức quấn lên eo hông chắc nịt của người đàn ông mà cậu đến giờ vẫn gọi là chú.

Chú… Yêu em đi…”

Khi tình yêu xen lẫn với luân lý cấm kỵ, cho dù nó là bề nổi cũng đều khiến dung nham nổ tung, mài mòn lý trí.

Thiếu niên hoàn toàn không ý thức được bản thân mình bây giờ đang bày ra dáng vẻ gì, ở trong mắt người đàn ông kia chính là con cừu nhỏ ngây ngô non nớt chưa trưởng thành, thế mà đuôi mắt lại tràn ngập phong tình quyến luyến, mở miệng gọi hắn đến làm cậu. Còn gọi chú… Đó là ma âm của ma quỷ.

Chú…”

Mị quỷ vừa động tình gọi hắn vừa phóng đãng nâng hạ thân đã bị hắn lột trần trụi từ khi nào ma sát vào đũng quần của hắn, muốn sát ra lửa: “Em muốn chú…”

Mị quỷ từng bước đem hắn kéo vào vực sâu vạn trượng không thể thoát ra nổi.

Ưm a… Chú ơi…”

Thiếu niên bị hắn mút lấy điểm đỏ trước ngực liền phóng đãng mà kiều mị kêu, chọc cho hắn đỏ mắt, không nhịn được mắng: “Lẳng lơ!”

Sau đó lại tăng thêm lực đạo, cắn nhéo thứ trong miệng càng theo mạnh bạo, chọc cho thiếu niên nức nở mơ hồ.

Ưm chú… Ngứa…”

Chỗ nào ngứa?”

Âm thanh của hắn nghe không rõ, bởi vì trong miệng còn bận ngậm lấy quả ô mai ngon ngọt đã trở nên diễm lệ ướt át: “Là chỗ này?”

Vừa nói hắn vừa đưa tay chạm vào cái miệng nhỏ bên dưới khe mông của thiếu niên.

Nơi này y như rằng mềm mại như hắn tưởng tượng mặc dù còn chưa được mở rộng qua. Hắn lại so với ai biết rõ vì sao nó lại sốt dẻo như vậy.