Chú Xấu Xa Biết Thả Thính

Chương 94: The end



"Em nhìn xem, giải thưởng khi thắng trò chơi này là đi tuần trăng mật”

Tuần trăng mật? Hể? Sao hắn tính vội thế, cô và hắn còn chưa kết hôn kia mà...

Hắn nói tiếp, giọng thích thú:

“Điểm nhấn ở đây là hệ thống của khách sạn đó rất tốt, sẽ giúp quan hệ của cặp vợ chồng trẻ thêm ngọt ngào”

Ngân nhíu mày, giải thưởng cũng xứng phết đấy nhưng mà... rất tiếc rằng cô không hứng chơi trò chơi kiểu này chút nào. Thấy Ngân nhíu mày, hắn hiểu ra ngay, ngồi xuống ghế đá, ôm eo cô và nói bằng giọng nũng nịu:

“Đi mà...”

“Thôi được rồi"

Ngân thở dài ngao ngán và nói. Dù sao thì hắn cũng làm nhiều điều cho cô rồi, chả nhẽ chơi một trò chơi cùng thôi cô cũng không đồng ý? Thế thì không phải cho lắm. Cuối cùng Ngân cũng đồng ý, hắn vui vẻ dẫn cô vào nơi để dự trò chơi.

[...]

“Kẹo?”

“Đúng vậy, ở thử thách đầu tiên, các cặp đôi sẽ dùng cách ngọt ngào nhất để làm sao đưa kẹo được vào miệng đối phương”

Sau khi đăng ký đủ kiểu để đủ tư cách tham gia dự thi trò chơi, mỗi đôi sẽ được đưa đến một căn phòng khác nhau để biểu diễn bài thi.

Ban tổ chức bắt đầu phổ biến luật chơi rằng có tất cả 5 thử thách, có tất cả 5 đôi tham gia trò chơi, sau mỗi thử thách sẽ loại một đôi và đôi cuối cùng được giữ lại sẽ là đôi giành chiến thắng. Mỗi đôi sẽ có 1 phút để hoàn thành thử thách, nếu quá thời gian thì sẽ bị loại. Thử thách đầu tiên là với kẹo!

Cùng chờ xem đôi nào sẽ có vé đi tiếp, đôi nào sẽ dừng chân ở thử thách này đây!

Ngân hết nhìn viên kẹo đang đặt trên bàn thì lại nhìn hắn, hỏi:

“Giờ sao?”

“Đằng nào cũng cũng tham gia rồi, phải ẵm bằng được giải về thôi”

Hừm, với kẹo à? Mà lại còn là trò chơi “trời sinh một cặp” nữa... Vậy thì...

Thật sự thì còn nhiều cách khác đấy nhưng mà cách ngọt ngào nhất thì chỉ còn cách này thôi, Ngân bóc kẹo rồi cho vào miệng. Cô quay lại, kéo hắn lại gần, nhắm mắt và truyền kẹo qua miệng bằng cách “truyền miệng”.

Lúc đầu hắn có phần bất ngờ vì hành động của cô nhưng lúc sau liền tiếp nhận, khi cô đã truyền kẹo được vào miệng hắn, Ngân định thoát ra thì bị hắn kéo sát lại, hôn tới tấp. Đúng là cao thủ không bằng tranh thủ!

Sau một hồi hôn hít tới tấp, hắn mới tha cho Ngân khi cô sắp tắt thở. Ngân rút điện thoại từ trong túi ra để soi gương thì thấy miệng đã đỏ tấy hết cả lên. Hứ, ra ngoài như này ngại chết, ai nhìn qua cũng biết ngay...

[...]

Sau khi thực hiện xong xuôi tất cả thử thách, các cặp đôi bao gồm cả đôi đã bị loại và đôi chưa bị loại sẽ tập trung lại trong một phòng lớn để công bố công khai giải thưởng sẽ thuộc về cặp nào.

“Chúc mừng hai bạn, giải thưởng đi tuần trăng mật vào mấy tháng nữa thuộc về hai bạn”

Hả? Cô và hắn cùng ngây người rồi quay qua nhìn nhau không tin được. Hả, vậy là cũng giành được giải ư? Cô và hắn làm trò hề rồi chứ đâu phải thực hiện thử thách một cách ngọt ngào nhất đâu.

Thấy được biểu cảm bất ngờ có phần thái quá của hắn và cô, một thành viên trong ban tổ chức phì cười và nói:

“Trong trò chơi, các cặp khác chỉ chú ý làm sao để thực hiện thử thách một cách ngọt ngào nhất mà quên mất rằng hài hước, các biểu cảm ngại ngùng cũng là điều không thể thiếu trong tình yêu. Và hai bạn đã có đủ tát cả những điều đó. Vậy thì... không có lí do nào mà giải thưởng không thuộc về các bạn được”

[...]

Khi đã về đến nhà rồi nhưng câu nói của thành viên trong ban tổ chức vẫn còn vang vảng bên tai cô như thể rằng nó chỉ vừa mới xảy ra cách đây vài giây thôi. Ngân lén liếc nhìn sang người đang ngồi bên cạnh mình, mỉm cười, cô ngả đầu vào bờ vai của hắn, nói:

“Tuấn, em hạnh phúc lắm”

Hắn đan tay mình vào tay cô, nói:

“Ngân, anh cũng vậy!”

Ngân ngẩng lên, nhìn thật kĩ gương mặt của hắn, người đàn ông mà cô yêu. Cô thơm nhẹ vào má hắn thể hiện chút tình yêu nhỏ. Thật là! Nhóc con này toàn trêu hắn là giỏi...

"Anh sẽ dẫn em về ra mắt bố mẹ rồi gả cho em!"

Hắn vuốt ve khuôn mặt của cô, ánh mắt trìu mến, nói. Ngân phì cười, hỏi:

"Em đã đồng ý cưới chưa mà anh vội thế?"

Hử? Lại còn đùa hắn như thế?

"Không đồng ý cũng phải đồng ý!"

Trời đất! Bá đạo hết phần thiên hạ luôn! Thôi, cô đến chịu thôi với anh đó! Ngân nhe răng cười, đáp:

"Em đồng ý mà, cô dâu của anh, chỉ có thể là em mà thôi!"

Hết.