Chúa Tể Chi Vương

Chương 1409: Thế cục nghịch chuyển



- Làm sao lại…

Trung niên cự hán rên lên một tiếng. Thân là tộc nhân Liệt Kim Tộc, cường giả cùng giai sao có thể dễ dàng xuyên thấu thể phách phòng ngự của hắn như vậy. Hơn nữa Thần lực trong cơ thể hắn vẫn đang vô cùng hỗn loạn, nhanh chóng trôi qua. Mọi cử động của hắn đều bị kéo chậm lại, không có chút lực lượng chống lại nào.

Xuy xuy xuy!

Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay Triệu Phong từ trong cơ thể trung niên cự hán trực tiếp rút ra, lại chém ngược thêm một kiếm nữa.

Thôn phệ hấp thu!

Uy năng Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay Triệu Phong chẳng những không giảm đi, trái lại càng tăng vọt lên. Lực tràng khủng bố trực tiếp xé rách đập nát thân thể trung niên cự hán, kể cả linh hồn của hắn cũng đồng thời bị yên diệt.

Một màn đột nhiên phát sinh này nhất thời đánh vỡ bầu không khí vừa rồi, khiến cho tất cả mọi người nhất thời khiếp sợ. Tông chủ Thiên La Tông cùng các thành viên Thiên La Tông vốn dĩ đã sớm tuyệt vọng, lúc này toàn bộ đều mở trừng hai mắt nhìn về phía Triệu Phong.

- Gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong kia… đã bị Triệu Phong giết chết!

Tông chủ Thiên La Tông đờ đẫn thốt lên. Hắn không thể nào ngờ tới, sau khi Lam Viễn Cổ Thần bỏ chạy, lại còn có thể phát sinh một màn như vậy.

- Đã xảy ra chuyện gì? Gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Liệt Kim Tộc kia, như thế nào lại bị Triệu Phong giết chết rồi?

Tu vi cảnh giới của các thành viên Thiên La Tông còn lại ở đây hơi thấp một chút, khó có thể hiểu được một màn vừa rồi. Theo lý thuyết, bình thường muốn giết chết một cường giả đồng giai đều thập phần khó khăn, nhưng Triệu Phong lại biểu hiện cực kỳ dễ dàng.

- Tiểu tử, ngươi dám giết hắn…

Lúc này Ám Nha Cổ Thần mới phản ứng lại, sắc mặt cực kỳ giận dữ, trong mắt tràn ngập sát ý. Vốn dĩ là cục diện đại thắng, lúc này lại tổn thất một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, hơn nữa gã trung niên cự hán kia lại còn là bị giết ngay dưới mí mắt của hắn.

- Haizzz… tuy rằng đối phương đã chết một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, nhưng vẫn còn lại một gã Cổ Thần Cửu giai!

Tông chủ Thiên La Tông nhìn về phía Ám Nha Cổ Thần, sắc mặt một lần nữa trầm xuống. Nếu như Lam Viễn Cổ Thần không bỏ chạy, ba người bọn họ liên thủ, có lẽ sẽ có thể đẩy lùi được Ám Nha Cổ Thần.

- Các ngươi tự mình đến đây tìm chết, vì sao ta lại không giết?

Triệu Phong nhìn về phía Ám Nha Cổ Thần, cười nhạt một tiếng.

- Tiểu bối, ngươi ngông cuồng như vậy, cuối cùng nhất định sẽ chết rất thảm…

Ánh mắt Ám Nha Cổ Thần lạnh lẽo, gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Phong. Theo như hắn thấy, một màn vừa rồi kia chủ yếu là do trung niên cự hán kia sơ xẩy khinh suất, cộng thêm Triệu Phong đánh lén, đánh ra một kích trí mạng cường đại. Mà Ám Nha Cổ Thần hắn trước giờ đối mặt với địch nhân, tuyệt đối sẽ không có chút khinh suất nào.

Thân ảnh chợt lóe lên, Ám Nha Cổ Thần đã trực tiếp tiếp cận Triệu Phong, trường thương trong tay đâm thẳng ra. Một đạo hỏa diễm màu nâu xám bá đạo trong nháy mắt phụt ra. Đồng thời trong đám hỏa diễm màu nâu xám kia còn xen lẫn một cỗ lực lượng Không Gian hỗn loạn, nhiễu loạn một mảnh hư không, khiến cho Triệu Phong không thể tiến hành Thuấn di.

Trên người Triệu Phong ba động vô số lưu quang kim sắc, kéo theo một đạo quang mang đạm kim sắc sáng lạn, bỏ chạy về phía phương xa. Đạo hỏa diễm màu nâu xám kia xuyên thấu qua đám tàn ảnh do Triệu Phong lưu lại, oanh kích lên trên mặt đất, nhất thời đánh ra một cái hố cháy đen khổng lồ rộng hơn trăm trượng.

Sau một kích thất bại, Ám Nha Cổ Thần lập tức đuổi theo, trường thương trong tay liên tục đánh ra. Từng đoàn từng đoàn quang huy hỏa diễm màu nâu xám đan xen trong đêm tối, khiến cho những người còn lại song phương hồi hộp không thôi, đều thối lui về phía sau. Nhưng Triệu Phong vẫn có thể liên tục chạy loạn trong đám công kích ngập trời, Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay thỉnh thoảng đánh ra, mang đi tính mạng mấy người địch quân, bộ dáng vô cùng thành thục nhẹ nhàng.

- Cho dù tiểu tử này không thi triển Không Gian Thiểm Thước, tốc độ cũng nhanh như vậy!

Sắc mặt Ám Nha Cổ Thần khẽ trầm xuống. Hắn thân là Cổ Thần Cửu giai, không ngờ trên phương diện tốc độ lại vẫn thua xa Triệu Phong. Giờ phút này, Triệu Phong phảng phất như không hề đếm xỉa gì tới Ám Nha Cổ Thần, thỏa thích chém giết các thành viên Liệt Kim Tộc.

- Tốt! Không nghĩ tới tốc độ của Triệu Phong lại nhanh như vậy!

Sắc mặt Tông chủ Thiên La Tông chấn động, phảng phất như thấy được hy vọng. Tất cả thành viên Thiên La Tông nhìn thấy một màn này, cũng một lần nữa phấn chấn trở lại, ra sức xuất kích.

- A! A! A!

Trên không trung Thiên La Tông, thanh âm kêu la thảm thiết liên miên không dứt. Trong hư không, mỗi một lần lưu quang đạm kim sắc lóe lên, cũng sẽ thu gặt đi một hai cái sinh mệnh, mang theo huyết quang phun trào. Cộng thêm các thành viên Thiên La Tông xuất kích, con số tử thương của Liệt Kim Tộc trong nháy mắt đã tăng lên.

- A nha!

Ám Nha Cổ Thần bình thường vẫn luôn trầm ổn bình tĩnh, lúc này cũng trở nên cực kỳ phẫn nộ, nổi trận lôi đình. Lúc này, hắn chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn Triệu Phong thu gặt tính mạng từng tên từng tên thủ hạ của mình. Khiến cho hắn vô lực chính là, Triệu Phong tựa hồ như đang cố ý đùa bỡn hắn vậy, mỗi khi hắn sắp sửa đuổi kịp đối phương, tốc độ của Triệu Phong sẽ đột nhiên tăng lên không ít, cấp tốc né tránh, phóng chạy chỗ khác.

Tuy rằng Triệu Phong phong ấn tu vi tại Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, nhưng kỹ xảo cùng ý cảnh cao thâm vẫn còn. Nếu không phải hắn không muốn thể hiện ra quá mức kinh người, đừng nói tới chuyện Ám Nha Cổ Thần tiếp cận hắn, chỉ sợ đã sớm bị hắn giết chết rồi.

- Giết! Giết sạch Liệt Kim Tộc!

Tông chủ Thiên La Tông cùng với rất nhiều cao tầng Thiên La Tông cũng noi gương Triệu Phong, bắt đầu chiến đấu hăng hái, giết đến mức nhiệt huyết sôi trào. Liệt Kim Tộc là địch nhân xâm chiếm tông môn bọn chúng, chém giết đồng môn bọn chúng. Hơn nữa, giết chết thành viên Liệt Kim Tộc còn có phần thưởng điểm cống hiến, có thể đổi lấy rất nhiều kỳ trân dị bảo mà thường ngày khó có thể đạt được.

Bởi vì có Triệu Phong dây dưa Ám Nha Cổ Thần, khiến cho tình huống chiến trường Thiên La Tông đã nhanh chóng nghịch chuyển, chiếm được thượng phong. Không bao lâu, các thành viên Liệt Kim Tộc do Ám Nha Cổ Thần đái lĩnh đến đây đã chết đi gần bảy tám phần, cũng không thiếu các thành viên Liệt Kim Tộc hoảng sợ, bỏ chạy trối chết.

- Không nghĩ tới tốc độ của Triệu Phong lại nhanh như vậy! Ngay cả Cổ Thần Cửu giai cũng không đuổi kịp!

Tông chủ Thiên La Tông nhìn về phía thân ảnh lưu quang đạm kim sắc kia, trong mắt vô cùng sùng kính. Chính bởi vì tốc độ Triệu Phong đạt tới điểm tối cao, khiến cho Ám Nha Cổ Thần hoàn toàn không có cách nào, cuối cùng mới có thể khiến cho Thiên La Tông chuyển bại thành thắng một cách kỳ tích như vậy.

- Thất bại sao?

Sắc mặt Ám Nha Cổ Thần cực kỳ khó nhìn. Hắn không thể nào ngờ tới cuối cùng chiến cuộc lại trở thành như vậy. Đến lúc này, đám thủ hạ do bản thân hắn suất lĩnh chỉ còn lại vài gã Chân Thần nhỏ yếu cùng một gã Cổ Thần Thất giai. Mà đám thành viên Thiên La Tông chỉ tổn thất cực kỳ nhỏ bé, cơ hồ không đáng kể.

- Vây sát đám người Liệt Kim Tộc!

Triệu Phong nhất thời quát lớn.

Thoáng chốc, các cường giả Cổ Thần Thiên La Tông liền đồng loạt lao ra. Cường giả Chân Thần bình thường của Thiên La Tông thì bắt đầu bày binh bố trận, dự định một lần nữa mở ra kết giới phòng ngự. Mà Tông chủ Thiên La Tông thì chưởng khống đại trận hộ tông, khống chế đầu Cự long lam sắc kia, ép thẳng về phía Ám Nha Cổ Thần.

- Các ngươi chờ đó! Lần tới, lão phu nhất định sẽ huyết tẩy Thiên La Tông!

Thanh âm Ám Nha Cổ Thần rít gào một trận, trong lòng oán hận tới tột đỉnh. Ám Nha Cổ Thần suất lĩnh những người còn lại, trực tiếp xoay người phóng chạy.

- Ta từng nói sẽ thả các ngươi đi sao?

Đúng lúc này, thân ảnh Triệu Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt Ám Nha Cổ Thần, mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhìn chằm chằm về phía hắn.

- Tiểu bối, lão phu muốn đi, ngươi cản không được!

Ám Nha Cổ Thần thấp giọng nói. Theo như hắn thấy, Triệu Phong chỉ là tốc độ nhanh một chút mà thôi, thực lực vẫn còn chút chênh lệch với Cổ Thần Cửu giai.

- Vậy thì thử xem!

Khóe miệng Triệu Phong dâng lên một tia vui vẻ nghiền ngẫm, thân hình chợt lóe lên, tiếp cận Ám Nha Cổ Thần.

Một đạo Thần lực Hỗn Nguyên thâm ngân vẫn đục cấp tốc ngưng kết lại thành một thanh trường kiếm, trực tiếp đâm thẳng ra.

Oanh phanh!

Ám Nha Cổ Thần trực tiếp quét ra một thương, hai người ở trong hư không cực nhanh giao thủ vài chiêu, lại một lần nữa tách ra. Sắc mặt Ám Nha Cổ Thần cả kinh, nhìn lướt qua mấy đạo vết thương trên người. Tuy chúng thập phần nhỏ, nhưng chứng tỏ là Triệu Phong có thể phá vỡ được phòng ngự thể phách của hắn. Đồng thời, hắn còn cảm giác được lực lượng trong cơ thể chính mình đã bị Triệu Phong hấp thu đi không ít. Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay Triệu Phong cũng ba động lên năng lượng ba động khổng lồ, thoạt nhìn uy năng lại càng tăng lên.

- Làm sao có thể?

Trong lòng Ám Nha Cổ Thần thất kinh. Ngay cả phòng ngự thể phách Cổ Thần Cửu giai của hắn, Triệu Phong cũng có thể đơn giản phá vỡ sao?

Lúc này, Tông chủ Thiên La Tông cùng với những cường giả Cổ Thần khác của Thiên La Tông cũng đã đánh tới. Trong lúc nhất thời, Ám Nha Cổ Thần liền rơi vào trong vòng vây.

- Khốn kiếp!

Sắc mặt Ám Nha Cổ Thần cực kỳ khó nhìn, biết bản thân đã rơi vào khốn cảnh. Thời điểm hắn chuẩn bị thi triển ra thủ đoạn bảo mệnh, đột nhiên sau lưng hắn chợt hiện lên một cỗ năng lượng ba động quỷ dị.

Sau một khắc, một thanh trường kiếm thâm ngân vẫn đục chợt từ trước ngực hắn đâm ra, mang theo ra đại lượng huyết dịch kim hồng sắc.

Oanh!

Một cỗ năng lượng hỗn loạn cường đại trong nháy mắt lao ra, thổi quét toàn thân Ám Nha Cổ Thần. Lực phá hoại cường đại kia khiến cho trong nháy mắt Ám Nha Cổ Thần cảm giác được tử vong đang ập tới.

- Điều đó không có khả năng! Thực lực của ngươi…

Sắc mặt Ám Nha Cổ Thần vô cùng khiếp sợ. Lực lượng lúc này Triệu Phong thể hiện ra, cho dù là Cổ Thần Cửu giai cũng xa xa không bằng! Thân pháp, ý cảnh, chiến kỹ Thần lực, còn có lực lượng Áo nghĩa cường đại cao thâm kia, hoàn toàn không phải Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong có thể có được. Nhưng sau khi Ám Nha Cổ Thần biết được điều này, đã không còn cơ hội nói ra nữa.

Phốc xuy!

Trường kiếm trong tay Triệu Phong vung lên, trực tiếp chém Ám Nha Cổ Thần thành hai khúc.

- Đã chết rồi?

Sắc mặt tất cả thành viên Thiên La Tông hoàn toàn sửng sốt. Tuy Ám Nha Cổ Thần đã rơi vào khốn cảnh, nhưng cũng không bị thương thế nặng bao nhiêu, hẳn là vẫn còn một vài át chủ bài còn chưa kịp lấy ra. Nhưng sau một khắc, Ám Nha Cổ Thần đã bị Triệu Phong trực tiếp giết chết rồi.

- Một kích mất mạng!

Trong lòng Tông chủ Thiên La Tông cực kỳ chấn động.

- Ám Nha Cổ Thần, cám ơn Thần lực của ngươi, khiến cho uy năng Thần lực Hỗn Nguyên của ta tăng lên nhiều!

Triệu Phong thản nhiên cười nói.

- Hóa ra Thần lực của Triệu Phong đại nhân chính là như vậy! Có thể hấp thu Thần lực của người khác, tăng lên uy năng của bản thân!

- Triệu Phong đại nhân không hổ là kỳ tài có một không hai của Linh Tộc!

Đại bộ phận các thành viên Thiên La Tông đều mang theo ánh mắt sùng bái nhìn về phía Triệu Phong. Không ít nữ đệ tử lại càng xem Triệu Phong như bạch mã hoàng tử trong lòng mình.

Từ lúc thi triển ra, Thần lực Hỗn Nguyên của Triệu Phong không ngừng lớn mạnh, sau khi hấp thu lực lượng của Ám Nha Cổ Thần, Thần lực công kích lại càng cường đại hơn. Lại thêm đại đa số các thành viên Thiên La Tông vây công, kềm chế, sau khi Triệu Phong súc lực xong, đột nhiên phát động tập kích bất ngờ, trực tiếp giết chết Ám Nha Cổ Thần. Tất cả chuyện này xem ra, tựa hồ không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng duy nhất chỉ có một mình Tông chủ Thiên La Tông, trong lòng vẫn cảm thấy có kỳ quặc rất lớn. Thời điểm hắn nhìn về phía Triệu Phong, đột nhiên có cảm giác gã thanh niên trước mặt này giống như tinh không hạo hãn vậy, vừa thần bí lại sâu không thể lường.

- Lần này có thể thuận lợi đánh bại đám người Liệt Kim Tộc, may mắn là có Thiên La Tông các vị phối hợp a!

Triệu Phong xoay người nhìn về phía các thành viên Thiên La Tông, mỉm cười nói.

o0o

Sau khi chiến đấu chấm dứt, toàn bộ Thiên La Tông lập tức trở nên bận rộn lên. Mọi người tiến hành công tác thống kê thương vong, cứu chữa người bị thương, thu thập chiến trường, đồng thời tiến hành trùng kiến tông môn. Triệu Phong thì quay trở lại cung điện của chính mình, tiếp tục bế quan tu luyện.

Lần đầu tiên xuất chiến, không cần thiết thể hiện quá mức chói mắt. Chiến tranh vẫn còn rất lâu dài, kế tiếp từng chút một dần dần bại lộ thực lực, mãi cho đến khi thể hiện ra tu vi chân chính, thực lực kỳ nhân, như vậy sẽ không bị người khác hoài nghi. Huống hồ, hạ thấp tu vi chiến đấu, đối với Triệu Phong mà nói cũng là một loại ma luyện.

o0o

Sáng sớm ngày hôm sau, trong lúc toàn bộ Thiên La Tông vẫn còn đang bận rộn công tác, đột nhiên hai đạo lưu quang hư bạch chợt hàng lâm xuống nơi này.

Tông chủ Thiên La Tông cùng đại bộ phận thành viên Thiên La Tông tập trung nhìn lại, hóa ra lại là Lam Viễn Cổ Thần cùng Băng Nguyên Cổ Thần.

Sắc mặt Lam Viễn Cổ Thần bình thản, chậm rãi đáp xuống quảng trường Thiên La Tông, mà Băng Nguyên Cổ Thần ở một bên, khuôn mặt tuấn tú đã đỏ bừng, vô cùng xấu hổ.

- Đêm qua ta dự định đi tìm viện binh, không nghĩ tới các ngươi đã tự mình chuyển nguy thành an a!

Sắc mặt Lam Viễn Cổ Thần cực kỳ tự nhiên, không chút xấu hổ nói. Thật ra tối qua Lam Viễn Cổ Thần cùng Băng Nguyên Cổ Thần vẫn chưa chạy đi quá xa, cho nên bọn chúng rất sớm liền nhận ra Thiên La Tông đã đánh lui đám người Liệt Kim Tộc.

- Đa tạ Lam Viễn Cổ Thần quan tâm!

Tông chủ Thiên La Tông không lạnh không nhạt trả lời một câu. Dù sao Lam Viễn Cổ Thần cũng là Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Linh Tộc, quan hệ phức tạp, hắn không dám quá mức đắc tội. Nhưng trong lòng, Tông chủ Thiên La Tông lại hừ lạnh khinh thường:

- Đi tìm viện binh có cần mang theo con trai cùng đi luôn không?

Sắc mặt đám đệ tử Thiên La Tông thể hiện rõ ràng vẻ khinh thường, trong lòng thầm chửi hai người Lam Viễn Cổ Thần vô sỉ, nhưng cũng không ai lên tiếng. Mà lúc này, Triệu Phong cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt đi ra, nhìn về phía hai cha con lâm trận bỏ trốn này.

- Triệu Phong, ngươi nói cho ta biết một chút, hôm qua các ngươi làm thế nào chuyển nguy thành an, đẩy lùi được đám người Liệt Kim Tộc vậy?

Lam Viễn Cổ Thần nhìn về phía Triệu Phong, ánh mắt ngưng đọng, chợt ra lệnh một câu.