Chúa Tể Chi Vương

Chương 232: Tân tú quyết chiến



Thế giới Tông môn, trước mắt có bảy đại cảnh giới: Cố Thể Cảnh, Thoát Phàm Cảnh, Chân Linh cảnh, Đan Nguyên cảnh, Hư Thần cảnh, Huyền Quang cảnh, Thiên Giai Thần

Đạt tới Hư Thần cảnh thì con cháu đời sau của hắn mới có thể đạt được huyết mạch truyền thừa, nhưng tỷ lệ này cũng không lớn lắm.

Nghe nói, bất kỳ một sinh linh nào, chỉ cần có thể đạt tới “Thiên Giai Thần Vị”. Được thiên địa cho phép, có thể đứng vào thần vị, hậu duệ con cháu gần như 100% nhận được huyết mạch truyền thừa, chẳng qua là mạnh yếu và giác tỉnh hay không mới là vấn đề.

Chẳng qua, trên đại lục hiện nay, cảnh giới cao nhất trong truyền thuyết chính là Tôn giả Đan Nguyên cảnh.

Trong vạn năm qua, chỉ có Xích Nguyệt giáo chủ đạt tới thành tựu cao nhất mới chạm tới cấp độ Hư Thần cảnh.

- Như vậy xem ra, những người hôm nay có được huyết mạch truyền thừa, nhất định khởi nguyên đều từ thời đại rất xa xôi. Mà huyết mạch truyền thừa càng kéo dài nhiều đời sẽ càng lúc càng hiếm, tỷ lệ truyền thừa cũng sẽ giảm xuống.

Triệu Phong phân tích một phen, liền phát hiện ra, đạt được huyết mạch truyền thừa không phải dễ dàng.

Có thể nói, người có được huyết mạch truyền thừa, đều là thiên chi kiêu từ, được tổ tiên phù hộ, phúc duyên sâu dày.

Đương nhiên...

Triệu Phong cũng có huyết mạch truyền thừa, thế nhưng không phải đến từ tổ tiên, mà là đạt được vào hậu thiên (*).

(*) Tiên thiên là sinh ra đã có, hậu thiên là do cơ duyên hoặc tu luyện mà thành.

Loại tình huống này quả thật chưa từng nghe bao giờ.

Trên Phong Vân quyết chiến đài.

Hai vị thiên chi kiêu tử có được huyết mạch truyền thừa đều triển khai giao phong kịch liệt, trong những lần va chạm đều bộc phát lực lượng vượt qua rào cản cảnh giới.

Giờ phút này, sức chiến đấu của Ngạo Thiên Nguyệt hoàn toàn có thể sánh ngang Nửa bước Chân Linh cảnh. Các phương diện như công kích, phòng ngự, tốc độ đều gần như hoàn mỹ.

Ưu thế của Triệu Vũ Phi ở chỗ chân lực và huyết nhục dung hòa, chân lực tinh khiết hơn so với người thường, uy lực hai phần chân lực của nàng cũng tương đương với uy lực ba phần chân lực của người khác.

Huyết nhục, gân cốt của nàng đều dung hợp với chân lực, lấp lánh trong suốt, thân thể nhẹ nhàng tự nhiên, giống như tinh linh trong gió, luận tốc độ thì không sánh bằng Ngạo Thiên Nguyệt, thế nhưng thân pháp và tính linh hoạt của nàng thì không gì sánh kịp.

Nhưng trận chiến này, kéo dài thêm bốn năm mươi chiêu nữa, Triệu Vũ Phi cuối cùng cũng thua.

- Rõ ràng tu vi và công pháp của Triệu Vũ Phi đều có chênh lệch với Ngạo Thiên Nguyệt. Huống chi lực lượng huyết mạch của nàng cũng không có tác dụng tăng cường lực chiến đấu.

Triệu Phong cũng không suy nghĩ nữa, thắng bại đã nắm trong dự liệu.

- Vũ Phi, đa tạ!

Ngạo Thiên Nguyệt mỉm cười ôn hòa, bảo trì tư thái ưu nhã.

Mục đích của hắn đã đạt được, đường đường chính chính chiến thắng Triệu Vũ Phi, nhất định sẽ khiến nàng vui vẻ khuất phục, thậm chí nói không chừng ngày sau sẽ sùng bái và ỷ lại mình.

Dù sao thì nữ nhân vẫn luôn sùng bái cường giả, như vậy mới có cảm giác an toàn.

Thế nhưng...

Sau khi Triệu Vũ Phi thua thì trên gương mặt xinh đẹp của nàng vẫn không thay đổi bao nhiêu.

Tại sao lại như vậy?

Ngạo Thiên Nguyệt có chút không cam lòng, vẻ mặt nôn nao.

Mặc dù Triệu Vũ Phi thua, thế nhưng lại không có chút kính phục hắn, càng không nói đến chuyện sùng bái và ỷ lại.

- Cùng là chiến thắng nàng, tại sao Vũ Phi lại sùng bái Triệu Phong như vậy, còn với ta thì lại không có gì thay đổi... Xem ra, vẫn phải giải quyết vấn đề căn nguyên trước.

Ánh mắt Ngạo Thiên Nguyệt chợt lóe lên, lộ ra một tia tỉnh ngộ.

Bởi vì Triệu Phong tiếp xúc với Triệu Vũ Phi sớm hơn, mà lúc đó hai người vẫn còn nhỏ tuổi.

Khi đó, tâm tính thiếu nữ và nhân sinh quan vẫn chưa định hình được, cho nên rất dễ sinh ra sùng bái và ỷ lại người khác.

Nhưng hiện nay, Triệu Vũ Phi đã lớn, tâm tính kiên định hơn, muốn dùng phương pháp như vậy để đả động nàng thì chắc chắn không dễ dàng chút nào.

- Cũng không phải là không có biện pháp, nếu như ta có thể chiến thắng Triệu Phong, như vậy thì ta có thể thay thế được địa vị của hắn trong suy nghĩ của nàng.

Trên gương mặt phiền muộn ảo não của Ngạo Thiên Nguyệt, chợt lộ ra nụ cười vui vẻ, đã tìm ra cách giải quyết căn nguyên vấn đề.

Căn nguyên chính là Triệu Phong!

Cho dù Triệu Phong có là một trong Tứ đại tân tú của liên minh, thế nhưng Ngạo Thiên Nguyệt vẫn có lòng tin rất lớn. Lực lượng huyết mạch của hắn so với trước kia còn mạnh mẽ hơn, hỏa hầu của Nguyệt Thần Thương cũng dung hợp hoàn toàn với huyết mạch.

Trận chiến giữa Triệu Phong và Từ Tử Huyền, Ngạo Thiên Nguyệt cũng đã quan sát toàn bộ quá trình.

Sở dĩ Từ Tử Huyền thua, một là vì khinh địch, hai là phi kiếm của hắn bị La Hầu cung của Triệu Phong khắc chế.

Trong suy nghĩ của Ngạo Thiên Nguyệt, mặc dù Triệu Phong cũng là Tứ đại tân tú của liên minh, thế nhưng địa vị lại kém hơn Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông rất nhiều.

Đợt quyết chiến tranh phong thứ hai kết thúc. Ngoại trừ Tứ đại tân tú của liên minh ra, những thiên tài còn lại đều có thua có thắng.

Người đang xem chiến dưới sân vẫn vô cùng mong đợi những trận chiến đỉnh phong giữa Tứ đại tân tú trong liên minh.

Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông lần lượt đăng tràng, miễu sát đối thủ, khiến mọi người rung động tâm linh. Ngay sau đó, đến lượt Triệu Phong thượng tràng.

- Triệu Phong đấu với Ngạo Thiên Nguyệt.

Âm thanh vang dội, tiếng hò hét nổ vang toàn trường.

Xôn xao!

Dưới sân đột nhiên nghị luận, không ít đệ tử đại biểu đều không thể kìm được hưng phấn. Từ lúc thịnh hội đến nay, rốt cuộc cũng được xem trận chiến đỉnh phong giữa Tứ đại tân tú của liên minh.

- Quá tốt rồi.

Trong lòng Ngạo Thiên Nguyệt mừng thầm, thật sự muốn gì được nấy, xem ra ông trời cũng nghe tiếng lòng của mình.

Thực lực của Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông quá biến thái, hắn căn bản không hề nắm chắc. Nhưng thực lực giữa hắn và Triệu Phong lại chênh lệch không nhiều, chỉ cần chiến thắng đối phương là hắn sẽ có hi vọng nắm được tâm hồn của tiên tử trong mộng.

Trận chiến này...

Hắn nhất định phải giành chiến thắng!

Vừa bước lên sân, Ngạo Thiên Nguyệt đã phát ra ý chí chiến đấu vô cùng.

Trận chiến này có quan hệ tới thành tích cuối cùng của hắn trong Liên minh thịnh hội lần này, thậm chí còn quan hệ tới việc hắn có thể đạt được yêu thương của nữ tử trong lòng hay không, đây là trận chiến quyết định của đời hắn.

Thế nhưng, vẻ mặt của Triệu Phong vẫn lạnh nhạt, ánh mắt hơi lóe lên, nhìn chằm chằm Ngạo Thiên Nguyệt.

Tên Triệu Phong này có ý đồ gì?

Trong lòng Ngạo Thiên Nguyệt đột nhiên có cảm giác như bị tính kế.

Chẳng qua, hắn rất có lòng tin đối với lực lượng huyết mạch và Nguyệt Thần Thương của mình.

Luận công kích, phòng ngự, tốc độ, những phương diện này hắn đều gần như hoàn mỹ, cơ bản không có uy hiếp gì.

Hơn nữa, tu vi của hắn đã đạt tới Thất trọng thiên, lại thêm lực lượng huyết mạch, còn Triệu Phong thì thậm chí còn chưa đạt tới Lục trọng thiên, lại không có lực lượng huyết mạch, như vậy thì đối kháng với hắn bằng cái gì đây?

Nếu như vậy còn đánh không thắng, Ngạo Thiên Nguyệt hắn có thể tìm khối đậu hủ mà đập đầu chết được rồi.

- Bắt đầu!

Trọng tài Chân Linh cảnh tuyên bố.

Ngạo Thiên Nguyệt cũng không lập tức ra tay, âm thầm chuẩn bị thúc dục lực lượng huyết mạch trong cơ thể.

Nguyệt Thần Thương Thể.

Bên ngoài thân thể Ngạo Thiên Nguyệt ngưng kết một tầng ánh sáng màu bạc, trong suốt như bảo thạch, cả người như được Nguyệt Thần phụ thể, thanh thế tăng vọt, đủ để áp chế Ngũ trọng thiên bình thường hít thở không thông, không thể phản kháng.

Phong Lôi Chưởng!

Thân hình của Triệu Phong chớp động, hồ quang điện lóe lên, mang theo một luồng khí tức cuồng bạo lao thẳng tới Ngạo Thiên Nguyệt.

Tên này điên rồi sao?

Ngạo Thiên Nguyệt lại càng hoảng sợ, hành vi của Triệu Phong lúc này giống như chỉ hận không thể xé nát hắn thành từng mảnh.

- Hoá Nguyệt Thần Chưởng!

Tay phải của Ngạo Thiên Nguyệt lóe lên một tầng ánh trăng màu bạc, trong suốt như bảo thạch, nương theo đó là một tầng ánh sáng hình lưỡi đao, rực rỡ huy hoàng, đối chiến với Phong Lôi Chưởng của Triệu Phong.

Phành...

Phong Lôi điện minh chấn vang, hai luồng sức mạnh đáng sợ nhanh chóng nổ tung

Ngạo Thiên Nguyệt chỉ cảm thấy cánh tay và thân thể truyền đến một cơn tê dại.

Phành...

Triệu Phong bị một chưởng đẩy lui vài trượng

Dưới tình huống chính diện giao phong công kích và phòng ngự của Ngạo Thiên Nguyệt đã đạt tới hoàn mỹ.

Phong Lôi Cuồng Vũ!

Triệu Phong khẽ quát một tiếng, mái tóc xanh bay loạn như thác nước, từng tầng từng tầng điện lưu hồ quang lan tràn trong hư không cuồng phong xé nát, giống như cơn bão đánh về phía Ngạo Thiên Nguyệt.

Lúc này, Điện Chi Truyền Thừa của Triệu Phong đã được dung hợp tới cực hạn, tinh khí thần ngưng tụ tới đỉnh phong cảnh giới hỏa hầu của Phong Lôi Chưởng gần như đạt tới tầng thứ sáu đỉnh phong

- Không ngờ lực lượng lôi điện lại mạnh như vậy.

Ngạo Thiên Nguyệt chỉ cảm thấy điện lưu trong không khí tán loạn, khí tức cuồng bạo hủy diệt tràn ngập xung quanh.

Hắn thúc dục lực lượng huyết mạch, tầng ánh sáng màu bạc bên ngoài thân thể trở nên càng dày càng chân thực, giống như một tầng nước rung động ánh sáng màu bạc.

Điện lưu xen lẫn trong không khí vừa tiếp cận Ngạo Thiên Nguyệt, liền nhanh chóng tan rã.

Luận về năng lực phòng ngự tự bảo vệ mình, Ngạo Thiên Nguyệt thậm chí còn mạnh hơn cả Từ Tử Huyền.

Phành...

Đợt giao phong thứ hai, thân hình Triệu Phong bị đẩy lui vài bước, Ngạo Thiên Nguyệt nhẹ nhàng nhoáng lên.

- Ha ha ha... Triệu Phong! Thực lực của ngươi chỉ vậy thôi sao? Không bằng trực tiếp nhận thua đi!

Ngạo Thiên Nguyệt cười dài một tiếng, ngạo khí trùng thiên.

Cho tới bây giờ, Ngạo Thiên Nguyệt chỉ mới sát nhập năm sáu phần lực lượng huyết mạch, thế mà vẫn còn thong dong trấn định, ngăn cản được công kích cuồng bạo của Triệu Phong, thậm chí còn mơ hồ chiếm thượng phong.

Ngạo Thiên Nguyệt đã phân tích được phong cách và thiên hướng tấn công của Triệu Phong, bất luận là bí thuật tinh thần, Phong Lôi Chưởng hay La Hầu cung đều lấy tiến công làm chủ.

Bởi vậy, chỉ cần hắn ổn định cục diện, khiến đối phương không thể phá vỡ, chiến thắng cũng chỉ là vấn đề sớm hay muộn.

Ầm!

Triệu Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, phảng phất như lôi quang vạn trượng đánh thẳng vào “tâm hải” (*) của Ngạo Thiên Nguyệt.

(*) suối nguồn tinh thần ý thức.

Khí huyết của Ngạo Thiên Nguyệt sôi trào, bên ngoài Nguyệt Thần Thương Thể chợt rung động nhộn nhạo.

- Không có tác dụng đâu! Nguyệt Thần Thương là vạn lực bất xâm, có sức chống cự rất mạnh đối với các loại công kích.

Ngạo Thiên Nguyệt hóa thành một đạo nguyệt ảnh hư vô, bắt đầu phát động phản công.

Triệu Phong bỗng nhiên phát động Tinh Thần Âm Ba, nhưng ảnh hưởng rất nhỏ đến Ngạo Thiên Nguyệt trong trạng thái “Nguyệt Thần Thương Thể”.

Huyễn Ngư Điện Hồ Bộ!

Trong hư không chợt truyền tới âm thanh điện minh, thân pháp, tốc độ biến ảo của Triệu Phong liền trở nên quỷ thần khó lường, Âm ảnh Phi Phong sau lưng thỉnh thoảng chấn động, giống như bóng ma lóe lên.

Chỉ một thoáng...

Trên Phong Vân quyết chiến đài, hai đạo thân ảnh gần như hư vô, xuất hiện một chuỗi tàn ảnh, triển khai một màn giao phong kinh tâm động phách.

Thân pháp, tốc độ của Triệu Phong và Ngạo Thiên Nguyệt đều đứng trên đỉnh cao, kể cả Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông cũng phải âm thẩm sợ hãi thán phục.

- Luận tốc độ, Triệu Phong ca và Ngạo sư huynh bất phận cao thấp, đặc biệt là lúc sử dụng phi phong thần bí, độ biến ảo của Triệu Phong ca còn chiếm thượng phong đôi chút.

Triệu Vũ Phi nhận xét.

Điện Chi Áo Nghĩa có tác dụng tăng phúc rất lớn đối với thân pháp và tốc độ. Mà “Nguyệt Thần Hóa Ảnh” của Ngạo Thiện Nguyệt lại khiến cho thân thể giống như ánh trăng hư vô, sau khi dung nhập lực lượng huyết mạch thì lại càng như hổ thêm cánh.

Thế nhưng Triệu Phong có Âm Ảnh Phi Phong, thân thể giống như bóng ma, cũng cần một ít lực lượng huyết mạch mới có thể kích hoạt.

Về mặt tổng thể thì thân pháp và tốc độ của Triệu Phong cao hơn một bậc, cho nên tới lui càng thong dong tự nhiên, chiếm thế chủ động

Chẳng qua, tại phương diện công thủ thì Ngạo Thiên Nguyệt vẫn chiếm ưu thế.

Nhất thời, trận giao phong giữa hai đại tân tú đều bất phân thắng bại, khí thế trận chiến hừng hực.

Hai thân ảnh lên trời xuống đất, tới tới lui lui, không ngừng na di.

Còn may đây là Phong Vân quyết chiến đài, phạm vi rộng đến vài dặm, đủ cho hai người phát huy. Nếu như là sân đấu bình thường chỉ e đã biến thành một bãi phế tích rồi.

- Tên Triệu Phong này có phải điên rồi không? Tại sao càng đánh lại càng hung tàn?

Ngạo Thiên Nguyệt âm thầm kinh hãi.

Triệu Phong chiến đấu hết sức liều lĩnh, dồn toàn lực đối chiến.

Phải biết rằng dưới tình huống đối chiến, Triệu Phong căn bản không chiếm được lợi lộc gì, ngược lại còn chịu thiệt thòi.

Thế nhưng Ngạo Thiên Nguyệt lại có Nguyệt Thần Thương Thể, năng lực phòng ngự tự bảo vệ mình rất mạnh, hầu như đứng ở thế bất bại.

Vì thế, Triệu Phong thậm chí đã chịu một ít nội thương

Dù vậy hắn vẫn không ngừng liều mạng đối kích, càng áp chế càng dũng ý chí chiến đấu vươn cao.

Mặc dù bị thương thế nhưng công kích, tinh thần, khí huyết của hắn vẫn không ngừng tăng lên.

- Tên Triệu Phong này thật hung tàn, không muốn sống nữa sao?

Một ít đệ tử đại biểu dưới sân đều kinh ngạc không thôi.

- Ha ha, thì ra là thế.

Bên phía Thiết Long Cường Quốc, người thần bí đội mũ rộng vành chợt nhẹ nhàng cười.