Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 471: Nhập tinh cực



Nhìn lôi vân ùn ùn kéo đến, cả năm người ngẩng đầu nhìn lên cao mà không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Tuy họ biết lôi vân là do hắn dẫn động mà đến nhưng phạm vi bao trùm lại rộng lớn gần như không thấy điểm cuối khiến họ cảm thấy khó tin vô cùng.

Ngay cả Lâm Tuyết Nhi cũng cảm thấy ngây ngốc vì bản thân lúc nhập thiên đố đột phá Tinh Cực cảnh cũng chỉ bằng hai bần phần ba mà thôi.

Biết thực lực của hắn rất mạnh nhưng cô không ngờ hắn lại biến thái đến như vậy?

Vân Diệp, Dực Hoành lần đầu tiên chứng kiến một người đột phá có thể dẫn động được thiên dố dài hàng chục dặm thì không khỏi há hốc mồm và đầy kinh hãi. Tuy cùng là cảnh giới Thiên Địa cảnh đỉnh phỏng đột phá nhưng họ thậm chí còn chưa thể chạm và được cảnh giới iên mãn.

Nay một người đột phá có thể dẫn động lôi vân kinh khủng như thế là lần đầu tiên cả hai người nhìn thấy.

Cả hai biết, thực lực Đế Nguyên Quân cực kỳ khủng bố nhưng khoa trương đến mức này càng khiến họ khó tin vào những thứ vừa nhìn và vừa cảm nhận.

Hai mắt rung động, La Thiên ngẩng đầu nhìn lên cao, khóe miệng khẽ run lên một cái rồi thốt ra.

“Quả rông hổ là Nguyên Quân công tử?”

Cảm nhận ba đại lực lượng khác nhau ở trong lôi van, ánh mắt Lâm Tuyết Nhi hiện lên vẻ bất ngờ và có chút khó tin vì cô thân là thiên kiêu nhưng để có thể tu luyện ba loại lực lượng cùng lúc là khó đến nhường nào nhưng mà hắn không chỉ luyện được mà còn có tốc độ tu luyện nhanh đến như vậy.

Thở dài một hơi, Lâm Tuyết Nhi bất giác nở một nụ cười nhẹ, nói.

“Cũng đúng mà thôi, hắn lúc nào cũng có thể khiến người khác bất ngờ mà?”

Từ trong hẻm sâu, Đế Nguyên Quân ngước nhìn lôi vân mù mịt kéo đến khiến cả một vùng lâm vào trong bóng tối. Còn hắn thì đứng ở dưới đáy hẻm sâu thì bất giác thở dài một hơi.

Biết bản thân mỗi một lần đột phá và đồng thời dẫn động tam đại thiên đố cùng xuất hiện một lần thì khiến uy lực của nó tăng lên gấp nhiều lần. Nhưng với quy mô rộng khắp cũng như lực lượng khủng bố do lôi quang phát ra khiến hắn cảm thấy rợn cả người.

Thở dài một hơi, hắn cố gắng bình ổn tâm tính ở trong đầu rồi thốt ra.

“Nếu bình thường thì thiên đố này sẽ rất nguy hiểm và phải đi ra từ trong hiểm cảnh nhưng bây giờ đã khác. Có Lôi Trạch Công Đồ và Ứng Dực luyện hóa nhưng chỉ có thể dám chắc được một vài phần nào đó mà thôi”.

“Thiên Đố cấp bậc này vẫn là nguy hiểm không khác gì Tinh Cực cảnh lôi kiếp”.

“Nhưng tất cả cũng chỉ là kiếp nạn mà thồi, dùng thân vô thiên phú có thể sánh ngang được với người khác thì chừng này có là gì?”

Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân hơi khom mình, ở sau lưng hắn ẩn ẩn có thứ gì đó đang nhô ra và thình lình xuất hiện một đôi hắc sắc đại cánh dang rộng dài hơn một trượng.

Hai chân khẽ điểm nhẹ một cái, Ứng Dực khẽ chấn động một cái liền phá không lao vút lên cao. Chỉ thấy thân ảnh hắn hóa thành một đạo hắc sắc lao vút ra khỏi miệng hẽm và xông thẳng về phía lôi vân mà không có một chút lo lắng nào cả.

Với lực lượng hiện tại, Đế Nguyên Quân thậm chí còn vượt qua được cấm chế ngăn cản không cho phi hành tại nơi này. Tuy vẫn phải chịu rất nhiều áp lực nhưng dựa vào Thuấn Bộ và Ứng Dực chấn động liên tục thì than ảnh hắn thoát ẩn thoắt hiện giống như một bóng ma.

Xông thẳng về phía lôi van, Đế Nguyên Quân vung tay đánh ra một chưởng khiến lôi vân thủng một lỗ lớn rồi hắn lao vút qua trước khi nó liền lại.

Ngay khi bị lôi vân nuốt chửng, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn tia lôi dẫn nhỏ đang di chuyển ra xung quanh và đang dần ngưng tụ lại thành từng đạo lôi quang mang theo lực lượng cực kỳ khủng bố có thể chấn diệt bất kể thứ gì.

Cảm nhận khí tức lôi quang thanh thuần ở xung quanh, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi, hắn ngồi xếp bằng ở trên không và dùng Ứng Dực hóa thành một hộ thuẫn bao trùm lấy cơ thể giống như một quả trứng. Sau đó, tay phải hắn đưa lên kết ấn ở trước ngực và bộc phát toàn bộ lực lượng ra ngoài rồi toàn lực phát động Lôi Trạch Công Đồ.

Ẩn ẩn ở sau lưng hắn xuất hiện một hư ảnh cự thú cao đến mười trượng đang vươn mình. Chỉ thấy nó ngẩng đầu rống lớn một tiếng cực kỳ phấn khích và mong muốn như được hòa mình vào lôi vân ở xung quanh.

Lôi Trạch, thân sinh từ trong vô tận lôi quang mà thành nên việc tắm ở trong lôi trì là một chuyện tốt đối với nó.

Bất chợt, cái sừng nhọn ở trên đỉnh đầu nó bỗng ánh lên và có một cổ lực lượng thu hút cực kỳ bá đạo bộng phát hóa thành một đạo kình khí quét ra xung quanh thì lôi quang ở xung quanh dường nhu bị thứ gì đó hiệu triệu.

Liên tiếp, ba đạo lôi quang mang trên mình lực lượng tương ứng với tam đại đại lực lượng ở trong người hắn đồng loạt đánh xuống với uy lực có thể sánh ngang được với một kích toàn lực của Tinh Cực cảnh tầng thấp.

Cả ba đạo lôi quang này mặc dù mạnh nhưng tất cả đều bị cái sừng nhọn ở trên đỉnh đầu Lôi Trạch hấp thụ triệt để. Chỉ thấy ánh sáng ở trên nó ánh lên và chứa đựng một cổ lực lượng hết sức thanh thuần, nồng đậm và đáng sợ.

Lực lượng từ trên sừng nhọn dần lan tỏa xuống khiến toàn thân Lôi Trạch phải run lên một cách kịch liệt. Tuy hư ảnh nó đã đạt tới mười trượng nhưng lực lượng của bản thân hiện tại vẫn còn kém xa so với Côn Bằng nên có không ít khó khăn.

Cắn nuốt triệt để, hư ảnh Lôi Trạch một lần nữa ánh lên và hư ảnh dần trở nên rõ ràng hơn trước và lực lượng cũng mạnh mẽ hơn không ít.

Tiếp đến, ba đại lôi quang thứ hai một lần nữa ngưng tụ và đánh xuống. Rồi đến đạo thứ ba, thứ tư và chi đến đạo thứ sáu nhưng tất cả đều bị Lôi Trạch thôn phệ triệt để.

Cảm giác thiên địa chi lôi ở trong người đang không ngừng bành trước và hóa thành một điểm sáng dị thuộc tính ở bên cạnh điểm sáng ngũ hành. Đế Nguyên Quân cảm thấy trong cơ thể lúc này tràn đầy lực lượng và cảm giác nặng nề vô cùng.

Không đợi hắn kịp bình hổ lôi điểm sáng thì đợt lôi quang thứ bảy đã sắp sửa đánh xuống và mang theo uy lực khủng bố có thể đánh tan bất cứ thứ gì ngăn cản ở trước mắt.

Cảm nhận nguy hiểm sắp sửa ập xuống, Đế Nguyên Quân cắn răng bộ phát khí tức của bản thân và phát động Côn Bằng Công Đồ lên đến cực điểm. Có hai đại công đồ trợ lực, hắn lúc này mới cảm thấy nhẹ nhỏm hơn không ít.

Oanh!

Ba đạo lôi quang thình lình đánh thẳng về phía Đế Nguyên Quân giống như muốn chấn diệt hắn thành huyết vụ nhưng đã bị hai đại công đồ ngăng lại.

Chỉ thấy Côn Bằng vươn mình, thân ảnh to lớn chấn động bốn cái cánh bay vút lên cao rồi rống lớn một tiếng và đồng thời há miệng bộc phát mộ lực hút cực kỳ khủng bố.

Chỉ thấy hai đạo lôi quang bị nó hút thẳng vào trong miệng và cái lỗ đen ở trong đó phát động nhanh và mạnh đến mức có thể chấn diệt được cả lực lượng của lôi quang. Nhưng lực lượng của lôi quang giống như vô cùng vô tận và kéo dài.

Côn Bằng mặc dù đã thôn phệ được một phần rất lớn nhưng lực lượng lôi quang vẫn có phần hơi quá sức đối với nó. Ở trên thân dần hiện lên từng vết nứt và ánh sáng do lôi quang phát ra len lói chiếu rọi ra ngoài.

Đế Nguyên Quân ngồi ở dưới đột nhiên rùng mình một cái rồi phun ra một ngụm máu tươi. Tuy lực lượng Côn Bằng đã mạnh hơn trước gấp nhiều lần nhưng đối mặt với Thiên Đố vẫn còn quá yếu.

Cắn răng vận chuyển Ngũ Hành Bá Thể Quyết, Đế Nguyên Quân toàn lực phát động điểm sáng Huyết Đế Mộc hóa thành một một thanh y bao trùm lấy cơ thể và mang trên mình lực lượng sinh mệnh cùng hồi phục cực kỳ mạnh để chửa trị thương thế trên cơ thể.

Chưa dừng lại ở đó, hắn còn phát động thên điểm sáng lôi quang và Lôi Trạch hấp thụ lấy phần lớn lôi quang còn lại để tránh Côn Bằng bị chấn diệt.

Thời gian dần trôi qua, đạo lôi quang thứ bảy cũng đã kết thúc nhưng trên người hắn hiện tại đã có không ít thương tổn, mặc dù không quá nặng nhưng lượng chân nguyên tiêu hao vẫn là quá lớn.

Không để hắn kịp nghỉ ngơi thì đợt lôi quang thứ tám đã đánh xuống với lực lượng mạnh hơn gấp đôi.

Đế Nguyên Quân không cam chịu ngồi đợi nữa, chỉ thấy hắn gồng mình đứng dậy, tam đại chân nguyên kịch liệt vận chuyển hóa thành một vòng tiên luân xuất hiện ở sau lưng hắn mang theo lực lượng ngũ hành và Ứng Dực khẽ vươn ra.

Ba đạo lôi quang đánh xuống, Đế Nguyên Quân cắn răng bộc phát toàn lực. Chỉ thấy ba đạo lôi quang bị Côn Bằng, Lôi Trạch và Ứng Dực chia ra thôn phệ và luyện hóa. Đồng thời cảm nhận ba đại lực lượng xộc thẳng vào trong cơ thể, Đế Nguyên Quân đột nhiên rung lên một cái rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Chịu đựng thêm một lúc thì lực lượng lôi quang dần yếu đi và từ từ tan biến. Nhưng đó vẫn chưa là thứ đáng sợ nhất.

Bất chợt, một tòa lôi vân khác càng kinh khủng được ngưng tụ ở trên một tầng cao khác và một cổ chi lực cực kỳ khủng bố còn mạnh hơn cả Tinh Cực cảnh cao tầng hiện thế.

Ở trong lôi vân bỗng xuất hiện hư ảnh của một gương mặt cực kỳ lớn, nó há rộng miệng thì khiến Đế Nguyên Quân cảm tưởng nó có thể thể nuốt chửng được cả ngọn núi này vậy.

Từ trong miệng nó, một đạo lôi quang mang trên mình cả ba đại lực lượng đan xen và luân chuyển hóa thành một vòng xoáy đánh xuống.

Đế Nguyên Quân thấy vậy thì giật mình, hắn không ngờ bản thân lại dẫn động đến Thiên Đố đáng sợ đến bậc này.

Không còn gì để mất, Đế Nguyên Quân dốc hết toàn bộ sức lực, tam đại lực lượng được vận chuyển đến cực hạn. Hai đại công đồ phát động toàn lực, Ngũ Hành Bá Thể Quyết kịch liệt thúc động, hai đại điểm sáng Huyết Đế Mộc và Thiên Ma chi khí ở trong người hóa thành khải giáp bảo vệ ở bên ngoài.

Tiếp đến, Đế Nguyên Quân vung tay thì thanh trường thương thình lình xuất hiện ở trên đỉnh đầu, hắn cắn răng truyền vào một lượng chân nguyên cực lớn rồi phát động công kích.

Trường Sinh Đế Nguyên, Trường Sinh Đế Tiễn!

Nhìn thanh trường thương lao vút về phía lôi quang đánh xuống, Đế Nguyên Quân vung tay hiệu lực lượng của Côn Bằng và Lôi Trạch bắn ra hai đạo kình khí. Chưa dừng lại ở đó, hắn còn gồng mình ngưng tụ một cổ lực lượng cực kỳ khủng bố ở trong họng.

Chỉ thấy hắn ngẩng đầu rống lớn một tiếng rồi bắn ra một đạo long tức.

Oanh!

Giao phong kịch liệt bộc phát, Đế Nguyên Quân đã dốc hết toàn bộ sức lực để chống trả nhưng đứng trước lực lượng của lôi quang thì chỉ chống đỡ được một lúc mà thôi.

Thanh trường thương bị đánh bật, hai đạo kình khí và long tức bị đẩy lùi nhanh chóng rồi sau đó khủng bố phá tan tất cả rồi dánh lên cơ thể hắn.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Đế Nguyên Quân phát động Ứng Dực bao trùm lấy cơ thể hắn để chống đỡ.

Cảm giác lôi quang đánh xuống giống như thiên địa sập xuống đè lên vai, Đế Nguyên Quân bị lôi quang nuốt chửng và kêu lên một tiếng đầy đau đớn rồi bị đánh rơi xuống tạo thành một cái hố lớn ở trên đỉnh núi.

May mắn thay, những công kích của hắn lúc trước đã ngăn cản được phần lớn lực lượng của lôi quang nên hắn mới có thể sống sót chứ không một kích vừa rồi có thể chấn diệt hắn trở thành huyết vụ.

Lôi vân dần tán đi, Đế Nguyên Quân thân mang trọng thương đang không ngừng run rẩy nhưng trên gương mặt hắn lại hiện lên một ý cười.

Gần bốn năm, ta cuối cùng cũng nhập Tinh Cực!