Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 489: Chân chính là ma



Từ trên người bà ta, một cổ hơi thở tựa như một đầu hung thú thượng cổ vừa mới thức tỉnh. Ở trên da thịt dần hiện lên những vết nứt màu đen rồi bong ra trông giống đáng sợ vô cùng.

Chỉ thấy lão bà đau đớn oằn mình một cái liền xé rách da thịt ở bên ngoài dục hóa mà sinh. Từ một lão bà già nua biến thành một nữ hài với mái tóc đen nhánh với gương mặt mỹ miều trông tà dị vô cùng.

Dùng hai tay xé mạnh da thịt, lão bà rống lớn một cái rồi bộc phát toàn bộ khí tức trong người và bị một quả cầu hắc khí bao bọc trông giống như một cái kén lớn.

Thời gian càng trôi qua từng giây thì khí tức trên người lão bà càng ngày càng mạnh.

Rất nhanh sau đó, ở trên bề mặt quả cầu hiện lên từng vết nứt lớn rồi rơi xuống từng mảng lớn và bất chợt có một đợt tinh quang ánh lên cùng với một cổ khí tức ma khí cực kỳ khủng bố.

Cánh tay lão bà từ từ rủ xuống liền khiến toàn bộ khu vực như chịu một cố lực áp mạnh tới mức mà ai ai cũng phải khụy chân. Thậm chí mặt đất cũng hiện lên từng vết nứt rất lớn.

Đợi tinh quang từ từ tán đi, thân ảnh thiếu phụ hiện ra ngay trước mặt. Không còn dáng vẻ già nua có thể chết bất cứ lúc nào mà thay vào đó là một người rất có sức sống.

“Khà khà… Thật không ngờ đúng không?”

Cảm nhận khí tức sinh mệnh tràn đầy cùng cảnh giới của bản thân đã tăng lên một tiểu cảnh khiến thiếu phụ không kiềm lòng được mà cười lớn một tiếng.

“Đáng ra ta sẽ phải để dành con át chủ bài này để đối mặt với những lúc hiểm nguy nhưng tất cả đều tại ngươi? Nếu ngươi ngoan ngoãn nói ra hết bí mật và trở thành con rối thì ta cần gì phải dùng đến chiêu này?”

“Nhưng dùng trước hay sau thì có gì khác biệt?”

“Haha…”.

Nhìn dáng vẻ càn rở của thiếu phụ hiện tại, Đế Nguyên Quân khẽ nhnius mày. Trên gương mặt hắn hiện lên đôi chút ngưng trọng.

Mặc dù thiếu phụ đã có thay đổi rất lớn nhưng trong mắt hắn vẫn không khác biệt là mấy.

Lúc này, những người khác cũng đã cảm nhận được sự uy hiếp phát ra từ trên người thiếu phụ nên đã dốc sức tiêu diệt những con rối và đạp không lao về phía hắn.

La Thiên đứng chắn ở trước mặt, ánh mắt hắn nhìn thiếu phụ lộ vẻ ngưng trọng lên tiêng.

“Người này quá nguy hiểm? Cùng nhau hợp…”

Nhưng lời nói của La Thiên chưa kịp dứt thì Đế Nguyên Quân đã lên tiếng cắt ngang.

“Chẳng phải ta đã nói rồi hay sao? Lão bà này giao cho ta xử lý?”

“Một mình ngươi có phải quá nguy hiểm hay không?”

Thanh Lương các chủ nghe thấy vậy thì lên tiếng khuyên can.

“Nếu đối phương là người tu luyện bình thường thì ta không nói những lão bà đó chính là ma tu? Thủ đoạn trong tay ma tu có rất nhiều, nếu như ta không hợp lực thì ngươi chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm”.

Lâm Tuyết Nhi gật đầu tiếp lời.

“Đúng thế, bây giờ không phải là lúc một mình ngươi liều mình như thế đâu? Như thế quá quá nguy hiểm?”

Nhìn những người khác lo lắng cho mình khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy có chút yên lòng nhưng hắn rất nhanhn liền lắc đầu.

“Cảm ơn ý tốt của mấy người nhưng đừng lo lắng thừa như thế?”

“Đối phó với lão bà chỉ cần mình ta là đủ?”

Đứng ở ngoài xa, thiếu phụ thấy Đế Nguyên Quân không ngừng càn rở thì phá lên cười lớn một tiếng. Ánh mắt nhìn chằm chằm sáu người hiện rõ sự khinh thường, nói.

“Ta không ngại nếu sáu người các ngươi cùng lên đâu?”

Tiếp đó, thiếu phụ chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân rồi lạnh giọng nói.

“Còn ngươi, ngông cuồng và càn rở quá mức? Không biết bản thân đang lâm vào hoàn cảnh như thế nào hay gì?”

“Ta phải công nhận một điều rằng ngươi rất có thực lực nhưng ngươi có biết những thiên kiêu như thế thường chết yểu là vì lý do gì hay không? Chính là tự cho bản thân là đúng và quá ngông cuồng”.

“Vậy sao?”

Đáp lại, Đế Nguyên Quân vẫn dửng dưng giống như không có việc gì. Ánh mắt hắn nhìn thiếu phụ vẫn giống như trước không có một chút thay đổi.

“Ngươi tưởng, bản thân đột phá tiểu cảnh và phá kén dục hóa là thực lực sẽ mạnh hơn rất nhiều hay sao? Về cơ bản là đúng như thế nhưng bất quá…”

Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh đầy kỳ dị cùng ánh mắt đầy sự đáng sợ của mình. Khóe miệng dần dần mở rộng để lộ hang hàng răng sắc nhọn cùng hai con ngươi dần co rút lại và biến thành màu đỏ máu.

Cùng với đó, khí tức ở trên người hắn cũng đột ngột thay đổi từ chân nguyên tinh thuần nồng đậm nay lại trở nên bạo loạn và hung tàn hơn bao giờ hết.

Ở trên người hắn, bỗng có một cột hắc khí bốc lên và không ngừng lan ra xung quanh và một cổ khí tức giống như thái cổ hung thú vừa mới thức tỉnh.

Chỉ thấy bàn tay phải hắn khẽ vuốt dọc gương mặt một cái thì toàn bộ cơ thể hắn đã hoàn toàn thay đổi. Hắn hiện tại không còn da thịt mà chỉ còn lại một thứ trông giống như ma vừa hư ão và vừa đáng sợ.

Không còn nhục thân, Đế Nguyên Quân lúc này chân chính hóa thành ma!

Với sự thay đổi nghịch thiên đảo địa, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh, nói.

“Nếu bình thường thì ta sẽ rất quan ngại nhưng ngươi tu luyện lại chính là ma? Ngươi chỉ là một ma tu nhỏ bé, còn ta đây mới là chân chính là ma?”

Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân vung tay một cái thì sắc trời xung quanh đột ngột thay đổi. Bầu không khí dần bị một cổ lực lượng nặng nề nào đó đè nặng, cảm giác này giống như đang bị nhốt trong một cái hộp lớn với sáu mặt đang dần ép sát lại với nhau.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó!

Ở trên cao, một tòa lôi vân ùn ùn kéo đến che phủ cả một vùng rộng lớn. Biến một nơi quang đãng nay lại bị màn tối che phủ và cùng với từng đạo lôi quang sáng rực đánh xuống càng tô điểm cho sự đáng sợ của việc thiên địa thay đổi.

Chứng kiến một màn này khiến thiếu phụ cảm thấy không thể tin được. Bà ta ban đầu còn tưởng con át chủ bài của mình chính là thứ đáng sợ trong mắt hắn và cũng là thứ khiến lão bà cảm thấy tự hào nhất.

Để có thể tu luyện được đến như hiện tại, để có thể hóa kén dục hóa trùng sinh đã là thứ gì đó xa vời và rất khó để có thể đạt được.

Nhưng khi chứng kiến một màn này khiến nhận thức của lão bà về ma tu đã hoàn toàn sụp dổ. Cái gì mà hóa kén trùng sinh, cái gì mà ma khí nhập thân, cái gì mà tết luyện con rối.

Tất cả đều không thể sánh được!

Từ dáng vẻ đắc ý đến có chút bất ngờ, đến cảm thấy hơi khó tin và cuối cùng biết thành chết lặng. Mọi thứ trước mắt thiếu phù giống như đã sụp đổ triệt để.

Giống như những gì hắn vừa nói, thiếu phụ chỉ là một ma tu nhỏ bé, còn hắn mới chính là ma!

Đến bây giờ thì bà cũng đã hiểu thiếu niên đứng ở trước mắt này không phải là một kẻ tầm thường, ban đầu nhìn thì hắn chẳng có gì nguy hiểm nhưng sự thực lại khác biệt hoàn toàn.

Trog mắt thiếu phụ thì hắn chính là…!

Một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ, đó không phải thứ mà con người có thể đạt được?

Không chỉ có thiếu phụ cảm thấy như thế mà ngay cả năm người cũng cảm thấy kinh hãi vô cùng. Vân Diệp và Dực Hoành có thể sẽ không biết nhưng ba người còn lại đã đồng hành cùng hắn trong một quãng thời gian, tuy không quá dài nhưng ba người vẫn có chút nhận thức về khả năng của hắn.

Nhưng đây chính là lần đầu tiên họ nhìn thấy hắn làm ra dáng vẻ đáng sợ như thế này!

Họ không thể ngờ được, lời nói ở trong miệng hắn khi nhắc đến ma tu lại nhẹ như không có gì? Nhưng bây giờ họ đã hiểu ý nghĩ của hắn?

Hắn vậy mà cũng chính là ma tu, nhưng ma tu của hắn lại khác biệt hoàn toàn!

Oanh oanh!

Men theo từng đạo lôi quang sáng rực đánh xẹt ở sau lưng hắn, tất cả những người có mặt đều không thể tin được chuyện vừa và đang xảy ra trước mắt.

Hắn vậy mà bị lôi quang đánh trúng nhưng trong vô thức lại bay xẹt qua người? Hắn bây giờ giống như không còn nhục thân nữa mà đây chân chính là ma?

Vung tay nhấc chân một cái, Đế Nguyên Quân giống như muốn khiến cả phiến thiên địa này phải run rẩy và cảm thấy sợ hãi trước sức mạnh gần như áp đảo hết tất cả. Hay nói đúng hơn thì sức mạnh này chính là thứ mà ai ai đối mặt cũng phải sợ hãi thối lui.

Bầu không khí vừa nặng nề và vừa đáng sợ bao trùm, Đế Nguyên Quân bất giác lên tiếng.

“Ma tu nhỏ bé? Ngươi thấy ta bây giờ có giống như đang ngông cuồng hay không?”

“Giun dế”.