Thiếu Tôn Tử, nếu Diệp Hạo lại tấn công mãnh liệt, hắn sẽ có khả năng thiếu khuyết binh lực mà chiến bại. Bởi vậy, Diệp Hạo chơi dưới cơ và không ngừng phòng thủ.
Lui!
Vừa lui lại lui!
Giữa sân, đám Cờ Vây Đại Sư thấy một màn này không khỏi lo lắng.
- Trừ khi kỳ nghệ chênh lệch to lớn, nếu không, nhường Tôn Tử là hành vi tìm đường chết.
- Diệp Hạo không nên nhường Tôn Tử a?
- Diệp Hạo lần này rất có thể chiến bại, vì Kō Mitsuru đang nắm giữ quyền chủ động.
- Hiện tại, Kō Mitsuru từng bước ép sát, Diệp Hạo nhanh chóng không có đường lui.
- Cu cậu có chút tự đại rồi.
Khi những Cờ Vây Đại Sư đều không coi trọng Diệp Hạo, Khinh Y lại một mực quan sát nước cờ của hắn.
Cô ta chú ý thì thấy đây là một nước cờ hoàn toàn mới.
- Diệp Hạo, cậu còn ngoan cố chống cự làm gì?
Kō Mitsuru đặt Nhất Tử xuống. Sau đó, sắc mặt hắn ngông cuồng nói ra.
Đại cục đã định.
Kō Mitsuru cảm thấy Diệp Hạo không còn khả năng lộn cái bàn?
- Ngoan cố chống cự?
Nghe Kō Mitsuru nói như vậy, Diệp Hạo ha ha nở nụ cười
- Lúc đầu, tôi còn chưa muốn thắng sớm, như vậy trận đấu cũng không ý nghĩa lắm.
- Cậu đang nằm mơ sao?
Kō Mitsuru không tin lời Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc lắc đầu, đặt một con cờ xuống.
Kō Mitsuru nhìn chằm chằm quân cờ Diệp Hạo một hồi, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười lạnh
- Cậu còn nói không ngoan cố chống cự?
Diệp Hạo không nói mà đặt xuống Nhất Tử.
Khi Kō Mitsuru vừa muốn hạ cờ. Đột nhiên, hắn phát hiện cái gì, bàn tay cầm cờ không ngừng run lên.
Quân cờ Diệp Hạo hợp thành một đường, sau đó tiến hành phản công phong tỏa thành công. Nói cách khác, Diệp Hạo hiện tại dễ dàng có thể ăn hơn phân nửa quân cờ hắn. Như vậy, chơi tiếp thì có ý nghĩa gì nữa?
- Cậu —— cậu làm như thế nào?
Kō Mitsuru chán nản ném con cờ trở về, khổ sở hỏi.
- Muốn làm thì làm thôi.
Diệp Hạo nói đến đây rồi nhìn xem Kō Mitsuru nói tiếp
- Chuyển tiền cho tôi a.
- Không, tôi muốn đánh ván nữa.
Kō Mitsuru đỏ hồng mắt nói.
- Có thể, nhưng trước tiên ông cần phải trả 1 ức 1100 vạn (111,000,000) cho tôi đã.
Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.
- Số tài khoản.
Kō Mitsuru trầm giọng nói.
Lúc này, Diệp Hạo nói ra số thẻ của mình.
Một lát sau, điện thoại Diệp Hạo vang lên tin nhắn ngân hàng.
- Diệp Hạo kiếm tiền cũng quá dễ dàng rồi?
- Vài phút có hơn một ức (trăm triệu) a.
- Nếu gả cho Diệp Hạo há không phải phú bà tỷ tệ, hí hí?
- Điều kiện tiên quyết là Diệp Hạo để ý tới cô a.
- Tôi xinh đẹp như vậy, tại sao Diệp Hạo không để ý tôi?
- Tôi cảm thấy cô sai lầm rồi, Diệp Hạo cũng không phải ức vạn Phú Hào. Nếu hắn muốn kiếm tiền thì 10 ức 100 ức đều không phải vấn đề.