Chung Phòng Cách Vách

Chương 35



Một cuộc hỗn chiến trên không trung xảy ra.

Lúc này đây, chỉ có những người được lợi thế về chiều cao, sức mạnh và sự nhanh nhẹn mới có thể giành được chiến thắng.

Trong số bọn họ thì Duy Khải chính là người nhanh nhất, bật lên cao nhất. Anh canh đúng thời điểm khi bóng vừa rời xuống đúng vị trí thì đánh đầu vào góc chết của khung thành.

Vào những giây cuối cùng kết quả trên bảng thông báo là 4-3.

8a1 giành chiến thắng.

Mọi người ở ngoài sân không kìm nổi kích động mà ồ ạt chạy vào ôm lấy Duy Khải, trong phút chốc, Duy Khải như trở thành cục đường bị mấy cục con kiến bu đầy.

Anh bị mọi người đè đến mức sắp tắc thở đến nơi luôn rồi.

Chín người còn lại cũng chẳng thoát khỏi kiếp nạn giống Duy Khải, vừa buông Duy Khải ra thì đã lao vào ôm lấy chín người còn lại. Mấy người đó sợ quá liền bỏ chạy thế là cả đám fan cuồng không cần phân biệt nam hay nữ chỉ cần biết là cùng chung một tập thể 8a1 là nhất quyết chạy theo đòi ôm.

Khi không còn ai bu lấy anh nữa, Duy Khải mới đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm Hạ An.

Hạ An bây giờ đang đứng ở trong sân, cô đang chăm chú nhìn đám người đang rượt đuổi nhau, còn có tiếng la hét thất thanh trong bất lực nữa, cô nhìn bọn họ mà cười đến đau bụng.

Duy Khải chầm chậm bước lại chỗ Hạ An, anh đưa hai tay mình ra phía trước ý muốn cô ôm anh.

Hạ An nhìn thấy như vậy nghĩ rằng anh đang muốn cô ăn mừng chung giống mấy người kia nên cũng chạy lại nhào vào lòng anh.

Đám người đằng xa xa bây giờ đã dồn thành một cục to bự nằm ở dưới sân, không ai để ý hai người họ cả.

Bình thường thắng trận sẽ khui bia ăn mừng, nhưng vì bọn này còn là học sinh nên không khui bia được nên mua nước ngọt thay bia.

Cái lớp này chơi sang lắm, mua hẳn cả thùng nước ngọt, uống thì ít mà chủ yếu là lắc lắc xong rồi khui nắp ra cho bọt văng lên tung toét.

Vốn dĩ hôm nay, mọi người đều nghĩ rằng lớp mình sẽ thua nên cứ tưởng rằng đi đến trưa rồi sẽ về, nhưng ai ngờ đội nhà mình đá sung quá nên thắng luôn, chính thức vào trận chung kết, nên chắc hẳn phải ở lại đến chiều để coi trận chung kết.

Vì trong khối có năm lớp 8, một lớp đã đầu hàng, còn lại bốn lớp thi đấu.

8a1 là lớp đầu tiên được chính thức vào trận chung kết, mọi người được nghỉ ngơi một lúc để xem hai lớp còn lại thì đấu.

Đến hơn ba giờ chiều, trận chung kết chính thức bắt đầu.

Đội nhà đã không chơi thì thôi, nếu chơi thì quyết tâm phải lấy được hạng nhất về.

Trong khối tám, chỉ có duy nhất 8a5 là đá hay, xứng tầm đối thủ thôi, còn ngoài ra mấy lớp kia thì chỉ toàn là tép riu, cho nên đội ta không quá khó để có thể giành được chiến thắng.

Sau chín mươi phút thi đấu trên sân, trận đấu cuối cùng cũng kết thúc với tỉ số 2-0, 8a1 -2 và 8a3 -0.

Hội khỏe phù đổng lần này nhà vô địch môn bóng đá nam là lớp 8a1.

Sau khi kết thúc trận đấu, mọi người chưa vội về ngay mà ở lại sân chụp tấm hình tập thể làm kỉ niệm.

Thằng Bin nó lôi luôn cái nồi của má nó vào chụp hình. Nó chính là điểm nhấn nổi bật nhất của khung hình.

Vì đây chỉ là thắng hội khoẻ phù đổng cấp trường thôi nên sẽ không có cúp mà chỉ được tấm giấy khen với mấy trăm ngàn cho cả đội thôi.

 Nhưng lớp trưởng Đăng Khoa có niềm đam mê mãnh liệt với cái cúp, dù không được nhà trường phát cho cái cúp nhưng cậu ta nhất quyết phải có cái cúp cầm chụp hình cho bằng được.

Đăng Khoa đi bẻ cây của nhà người ta, được ba nhánh củi, sau đó lấy dây buộc lại làm sao để nó có thể để được quả bóng lên, sau một hồi thì chiếc cúp từ cây nhà lá vườn của cậu ta cũng đã hoàn thành.

Đăng Khoa vừa cầm chiếc cúp khoe vừa chạy hí hửng vào vị trí trung tâm của khung hình.

Trong lúc Hạ An còn đang loay hoay không biết đứng ở đâu thì Duy Khải đã nắm lấy tay cô đứng vào một bên ở góc trái.

Duy Khải bất ngờ để tay lên vai Hạ An, kéo cô sát vào người anh.

Hành động này của Duy Khải khiến Hạ An vô cùng sửng sốt, mắt mở to tròn xoe, khuôn miệng hơi hé mở vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Còn Duy Khải thì đưa mắt về phía camera đằng trước, một tay giơ lên tạo dáng chụp hình, tay còn lại vẫn để trên vai cô.

Cho đến khi Hạ An hoàn hồn lại thì đã chụp hình xong hết rồi.

Chắc hẳn mấy trong tấm ảnh vừa chụp được đó nhìn cô rất ngáo.

Mãi cho đến rất lâu sau, cô mới nhìn thấy được chính mình trong tấm ảnh này.

Duy Khải đã dùng nó để chọc ghẹo cô.