Chung Phòng Cách Vách

Chương 6



Trên thị trấn có một quán karaoke mới mở, cả huyện này chỉ có duy nhất một cái quán này là lớn nhất.

Duy Khải bước vào quán karaoke.

Duy Khải là khách quen của quán, vừa thấy Duy Khải nhân viên cúi đầu xuống lịch sự chào, không cần phải dẫn đường Duy Khải đã tự đi đến căn phòng vip ở cuối hành lang.

Ở phía sau cánh cửa là tiếng nhạc xập xình nghe rất chói tai, ánh đèn mờ mờ ảo ảo cùng mười mấy thanh niên xăm trổ đầy mình đang ca hát, hò hét bên trong.

Thấy Duy Khải bước vào, cả đám người chỉ khẽ nhìn một cái rồi tiếp tục hát hò.

Duy Khải ngồi xuống ghế với tay lấy lon bia trên bàn rồi khui nắp, bọt bia văng lên tung toé tràn cả ra ngoài.

Hớp lấy một ngụm bia vẫn không thể nào khiến tâm trạng của anh trở nên vui hơn.

Một thanh niên ngồi kế bên thấy gương mặt trông vô cùng khó ở của Duy Khải liền hỏi: "Khải, bữa nay ai chọc mày vậy hả?"

Duy Khải chưa kịp trả lời thì có người đã lên tiếng giùm anh: "Ai mà dám chọc nó, chẳng qua là ba của nó dắt thêm bà mẹ kế về cho nó, mày nghĩ nó vui được à?"

Anh ta liền ngạc nhiên, cười: "Trời! Mày mà cũng sợ mẹ kế đó nữa hả?"

Duy Khải lườm anh ta rồi lên tiếng: "Tao mà sợ bà đó à?"

"Ê, tao còn nghe nói là bà mẹ kế của mày có đứa con gái riêng, mẹ kế của mày dắt về sống chung luôn hả? Xinh không? Bữa nào dắt qua đây cho tụi tao xem thử coi."

Cậu ta chưa kịp nói hết câu thì Duy Khải đã ngắt lời: "Xinh cái đầu mày! Tao còn đang tìm cách tống hai mẹ con của nó ra khỏi nhà đây này."

Lúc này, cánh cửa lại lần nữa được mở ra, một người đàn ông cao to bước vào. Người đàn ông đó là được mọi người gọi với cái tên "Hùng dao lam". Nguồn gốc của cái tên đó là vì trên gương mặt có anh ta một vết sẹo khá dài do bị dao lam cắt, Hùng là tên anh ta nên biệt danh Hùng dao lam bắt đầu từ đó.

Nhìn thấy người đàn ông đó cả đám liền hét lên: "Đại ca! Bữa nay đại ca tới trễ rồi, phạt ba ly nha."

Hùng dao lam vừa ngồi xuống, cả đám đàn em liền nhào lại khui bia rót vào ly, bắt uống đủ ba ly mới chịu tha.

"Lúc tao chưa vào tụi bây đang bàn vụ gì mà nghe rôm rả vậy?" Hùng dao lam vừa uống bia vừa hỏi.

Đám đàn em trả lời: "Thì tụi em đang bàn về chuyện thằng Khải có mẹ kế đó."

Hùng dao làm "ồ" lên một tiếng, chẳng có gì bất ngờ vì đã nghe qua rồi.

"Anh Hùng, chuyện hôm bữa em nói với anh xin gia nhập vào nhóm mình, anh thấy sao?" Duy Khải liền chuyển chủ đề, bây giờ anh không muốn nghe đến cái từ "mẹ kế" này nữa, nghe riết mà nhức nhức cái đầu.

Hùng dao lam thở dài một hơi, đặt tay để lên vai Duy Khải mà thật lòng tâm sự: "Anh nói cho mày nghe này! Chú mày đã từng cứu anh, anh xem mày như anh em ruột thịt nên anh nói thẳng.. không được đâu, chú mày còn có gia đình nữa."

Hai năm trước, trong một lần bị công an truy đuổi. Hùng dao lam trốn vào nhà của Duy Khải, nhờ Duy Khải nói gạt công an giúp Hùng dao lam thoát nạn, từ đó mà Hùng dao lam mang ơn Duy Khải.

Hùng dao lam được xem là dân anh chị có máu mặt ở cái vùng này. Anh có quy tắc rất rõ ràng có ơn tất trả, có thù tất báo. Không đụng đến anh ta thì anh ta cũng sẽ không động chạm đến, một khi cố tình kiếm chuyện gây sự với anh ta thì nhất định anh ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lãi.

Thêm nữa, trong giới xã hội đen này ai ai cũng biết Hùng dao lam là người sống tình nghĩa, đối xử rất tốt với đàn em của mình nên đàn em đi theo Hùng dao lam hầu như đều rất trung thành, một lòng đi theo Hùng dao lam.

Còn về phần Duy Khải đã cứu từng cứ Hùng dao lam một lần nên đã xem Duy Khải chẳng khác nào anh em ruột thịt của mình. Duy Khải cần giúp đỡ gì Hùng dao lam sẵn sàng giúp đỡ, nhưng chuyện Duy Khải xin gia nhập băng nhóm của anh ta là điều khiến anh ta rất khó xử.

Duy Khải ngắt lời: "Từ lúc mẹ em mất, bố em dắt thêm một người đàn bà xa lạ vào nhà thì đó không còn là gia đình của em nữa rồi."

Hùng dao lam lại thở tiếp một hơi dài: "Anh thật không biết nói sao để chú mày hiểu.. chú mày biết không? Đôi khi những thứ mà mình ghét bỏ lại là ước mơ của người khác đó, Khải à. Anh sinh ra là trẻ mồ côi, lớn lên chẳng biết mặt cha mẹ mình là ai, không có gia đình bảo bọc, một mình anh tự sinh tự diệt. Nói thật với chú mày, anh không muốn làm cái nghề này đâu, ai thuê gì anh cũng làm, có khi đòi nợ thuê, có khi mướn tao đi đánh ghen giùm.. nhiều lúc tao cũng thấy tội cho người ta lắm, nhưng biết sao được, tao mà không làm thì tao cạp đất mà ăn à? Cho nên chú mày còn trẻ, chú mày còn có tương lai, chú mày có gia đình, rán học hành làm một công việc đàng hoàng không phải tốt hơn sao? Rồi anh với chú lâu lâu anh mời đàn em đi nhậu rủ chú mày ra uống vài ly với anh em chẳng phải vui hơn sao.."

"Nhưng.." Duy Khải định nói thì bị Hùng dao lam ngắt lời.

"Thôi, thôi uống đi đừng nói chuyện nữa."

Sau đó mọi người cùng hát hò, uống bia với nhau tới tận tối mới về.