Chúng Ta Yêu Nhau Đi

Chương 12: Hẹn



Xoay xoay chiếc điện thoại trong tay, Đinh Mạn Nhu nghĩ cách thuyết phục Trầm Cửu Ly. Vừa có tiền vừa có chị dâu ưng ý, dù đau đầu đến đâu cũng phải cố gắng hết sức.

“ Chị Cửu Ly! ”

“ Gì vậy em? ”

Đinh Mạn Nhu đặt điện thoại xuống bàn, làm ra vẻ mặt tội nghiệp, lên tiếng:

“ Ba mẹ em đi du lịch rồi, chị đi ăn tối cùng em nha, một mình chán lắm ạ! ”

Trầm Cửu Ly cau mày, thắc mắc hỏi:

“ Đinh tổng và chị Tuyết Nhàn không sống ở Đinh Gia sao? ”

“ Không, anh hai của em ở riêng lâu rồi, trước khi có vợ nữa. ”

“ À... ”

Hôm đó đến gặp, cô cứ nghĩ cả hai sống tại Đinh gia, dù sao Đinh Gia Hào cũng là người thừa kế gia tộc.

“ Ba mẹ em hiện đại lắm, muốn cho anh chị hai có không gian riêng tư, chứ chỉ cách có một căn biệt thự à. ”

Sau đó, Đinh Mạn Nhu lay lay cánh tay của Trầm Cửu Ly tiếp tục nài nỉ, lên tiếng:

“ Nha chị? ”

Cô híp mắt nghi ngờ, nói:

“ Hình như em có hẹn với anh ba của em thì phải. ”

Đinh Mạn Nhu nhăn nhó, sau đó là cười gượng, cảm thấy không thể nói dối thế nên thành thật biết đâu sẽ may mắn.

“ Thật ra anh ba của em rủ chị cùng đi á, nhưng mà còn ngại với sợ chị không đồng ý. ”

Bất giác, vành tai của Trầm Cửu Ly đỏ ửng, sắc mặt ngượng ngượng thấy rõ.

Thế nhưng, liệu có phải là sự thật hay không, lỡ đâu Mạn Nhu lừa cô thì sao, lúc đó gặp anh sẽ rất ngại ngùng, không chừng còn nghĩ cô cố tình.

Nghĩ vậy, Trầm Cửu Ly lên tiếng từ chối:

“ Chị có hẹn rồi! ”

“ Hẹn? Hẹn với ai cơ? ”

“ Ờ...là bạn bình thường thôi! ”

Đinh Mạn Nhu lại suy nghĩ, nếu cô tiếp tục năn nỉ thì cũng vô ích, nhưng không chừng anh ba cô nói biết đâu sẽ được.

Thế là, cô ấy cầm lấy điện thoại lên, soạn tin gửi đến cho Đinh Tẫn Dực.

“ Chị ấy bảo có hẹn với bạn. ”

Tại văn phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Thiên Đỉnh, Đinh Tẫn Dực tựa lưng vào thành ghế sau khi đọc xong tin nhắn của Đinh Mạn Nhu, trong đáy mắt có sự tính toán.

Sau đó, anh soạn tin nhắn, nhưng không phải gửi cho em gái, mà là Trầm Cửu Ly.

Điện thoại của cô run lên, Đinh Mạn Nhu giả vờ như không biết, tiếp tục làm việc.

Lúc này, Trầm Cửu Ly mở xem, đúng như dự đoán của cô, tin nhắn là của Đinh Tẫn Dực gửi đến.

“ Cô có hẹn với Giản Bái Sơn sao? ”

Hả?

Sao Đinh Tẫn Dực lại nghĩ xa đến thế?

Cô chỉ nói bừa thôi mà~

“ Không phải, là con gái! ”

Hửm?

Mình giải thích con gái hay con trai với anh ta làm gì?

Trầm Cửu Ly chống hai khuỷu tay xuống bàn làm việc, hoang mang ôm đầu của mình, cảm thấy bản thân khác lạ từ khi gặp gỡ với Đinh Tẫn Dực.

Cô bị thao túng thật sao?

“ Hủy được không, chiều mai tôi đi công tác, chắc phải một tuần mới về! ”

Anh đi công tác thì liên quan gì đến tôi?

Trầm Cửu Ly chỉ dám nói trong lòng vậy thôi, chứ làm gì lỗ mãng đến thế, dẫu sao cũng là con gái nên dịu dàng, nết na.

“ Để tôi nói với bạn tôi, xem thế nào. ”

Rất nhanh, Đinh Tẫn Dực đã gửi lại:

“ Là cô đồng ý, vậy tan làm tôi sẽ sang đón cô và Mạn Nhu! ”

Trầm Cửu Ly thực sự bất lực, cảm nghĩ về Đinh Tẫn Dực liên tục thay đổi.

“ Tôi phải về nhà thay đồ, anh và Mạn Nhu cứ chọn nhà hàng rồi gửi địa chỉ cho tôi. ”

“ Được! ”

Trầm Cửu Ly bỏ điện thoại xuống bàn, nhưng theo trực giác cô cảm thấy có người đang nhìn mình, theo bản năng nhìn qua thì thấy là Đinh Mạn Nhu.

“ Thế nào rồi chị? ”

“ Ờ...chị hẹn bạn vào tối mai rồi, nên tối nay rảnh! ”

Nói xong, cô xoay sang gõ phím trong vô định. Đinh Mạn Nhu mím môi không dám cười lớn, cầm điện thoại nhắn tin khoe khoang thành tích với bà Đinh.

...----------------...

Tan làm, Trầm Cửu Ly vội vã bắt xe về chung cư để sửa sạng.

Lúc này, cô đang sấy tóc thì nhận được cuộc gọi từ Đinh Tẫn Dực, do bận và gấp gáp nên cô đã bật loa ngoài để nghe.

“ A lô. ”

“ Hai mươi phút nữa tôi đến đón cô. ”

“ Tôi có thể tự bắt taxi. ”

“ Khi nào tôi tới sẽ gọi cho cô, đừng xuống đợi, thời tiết đang khá lạnh. ”

Giọng nói của Đinh Tẫn Dực dứt đi thì cuộc gọi cũng được dừng lại, Trầm Cửu Ly mỉm cười thẹn thùng nhìn xuống, tự nói một mình:

“ Sợ mình từ chối à? ”

Hơn hai mươi phút sau, Đinh Tẫn Dực và Đinh Mạn Nhu đến chung cư đón Trầm Cửu Ly. Lúc anh gọi điện thông báo thì lúc cô cũng vừa chuẩn bị xong, lập tức cầm lấy áo khoác và túi xách vội vàng chạy đi.

Trùng hợp, Tạ Yên Nhiên cũng đang định ra ngoài, cô nán lại một chút, hỏi:

“ Cậu đi đâu vậy Yên Nhiên? ”

“ Tớ đi chơi cùng đồng nghiệp, còn cậu? ”

“ Tớ đi ăn cùng bạn. Yên Nhiên, cậu đi chơi thì đi chơi, nhưng nhớ bảo vệ bản thân và thật cảnh giác. ”

Tạ Yên Nhiên khẽ nhếch môi, nhưng lập tức thu hồi, giấu giếm cảm xúc bằng một nụ cười giả trân và cái gật đầu, sau đó cả hai cùng nhau rời đi.

Nhìn thấy Trầm Cửu Ly đã xuống, Đinh Tẫn Dực mở cửa bước ra và vòng sang bên kia chờ cô.

Lúc này, Tạ Yên Nhiên cùng cô bước đến, cô ta nhẹ nhàng cúi đầu, đôi mắt trở nên sáng rực và biểu cảm lả lơi, lên tiếng:

“ Chủ tịch. ”

Đinh Tẫn Dực gật đầu đáp lại, hai hàng chân mày tức khắc khẽ chau.

Bỗng dưng, cửa kính hàng ghế sau hạ xuống, Đinh Mạn Nhu lên tiếng:

“ Đi thôi chị Cửu Ly. ”

Tạ Yên Nhiên niềm nở thân thiện, vội vàng cất lời:

“ Đinh tiểu thư, xin chào. Chị có nghe Cửu Ly hay nhắc nhiều về em, toàn khen em thôi. ”

Nghe vậy, Đinh Mạn Nhu lịch sự mở cửa bước xuống, hỏi:

“ Vậy hả, chị ở chung căn hộ với chị ấy? ”

“ Đúng rồi, khi nào em rảnh, đến chơi nhé! ”

“ Vâng ạ!. ”

...----------------...