Chúng Ta Yêu Nhau Đi

Chương 21: Quà Sinh Nhật



Bữa cơm tối nhẹ nhàng trôi qua, trông cả hai chẳng khác nào là một cặp vợ chồng son mới cưới.

Lúc này, Trầm Cửu Ly từ phòng vệ sinh đi ra, thấy anh đang dọn dẹp nên bước lại giành làm, để cho người đó thấy mình cũng đảm đang bếp núc.

“ Tôi dọn cho. ”

“ Không cần rửa, sáng mai có người giúp việc đến. ”

“ Ồ, nhưng thôi, có vài cái bát, để tôi rửa cho. ”

Trầm Cửu Ly với tay lấy chiếc tạp dề màu xám mang vào. Một phần do cô rất thích gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, nên cứ thấy bẩn hay bừa bãi là không thể chịu nổi.

Thấy cô nhiệt tình như thế, Đinh Tẫn Dực lên tiếng:

“ Vậy cô để vào máy rửa đi. ”

“ Hả? ”

Trầm Cửu Ly ngạc nhiên lẫn ngơ ngác, sau đó cười gượng, hỏi lại:

“ Sử dụng thế nào? Nhà tôi không có máy rửa bát. ”

“ Cô trả tạp dề cho tôi. ”

Trầm Cửu Ly nhìn xuống, ồ lên một tiếng rồi cởi trả cho Đinh Tẫn Dực.

Cuối cùng, người muốn làm đứng nhìn, người không muốn thì phải làm.

“ Công nhận nhà của anh cái gì cũng có ha! ”

“ Nếu cô thích thì… ”

Đinh Tẫn Dực nói đến đó thì đột nhiên dừng lại, đứng thẳng người dậy và nhìn xuống Trầm Cửu Ly chằm chằm. Da mặt của cô vốn dĩ rất mỏng, bị anh làm đến ngại ngùng gò má đỏ ửng.

“ Nếu cô thích thì đến sinh nhật tôi tặng cô một máy rửa bát. ”

Trầm Cửu Ly bị hụt hẫng nên bĩu môi cáu kỉnh, khoanh tay trước ngực, lên tiếng:

“ Sinh nhật lại tặng máy rửa bát, chắc có mình anh nghĩ ra đấy. ”

“ Vậy cô thích gì? ”

Khuôn miệng của Trầm Cửu Ly chúm chím, ánh mắt e thẹn chuyển dời khắp nơi, nói:

“ Anh phải tự nghĩ ra chứ, có ai tặng quà mà hỏi người ta thích gì đâu. ”

Đinh Tẫn Dực lén lút bật cười, sau đó giả vờ như đang suy nghĩ, hắng giọng lên tiếng:

“ Có vẻ như cô rất thích bếp từ, đúng không? ”

Thực sự như tạt nước lạnh vào mặt cô vậy, hết máy rửa bát đến bếp từ, cô quá chán nản người đàn ông này rồi!

Trầm Cửu Ly nhướn mày và hắt mặt lên cao, cho ánh mắt đối diện với ánh mắt, dứt khoát lên tiếng:

“ Tôi thích căn biệt thự này của anh đấy, anh tặng tôi đi. ”

“ Cô chắc không? ”

“ Chắc chắn! ”

Đinh Tẫn Dực cười khẽ, bỗng dưng xoay chuyển cơ thể và lấn người tới trước ép Trầm Cửu Ly vào bếp, đặt hai bàn tay sang hai bên giam cô trong lòng không cho chạy thoát.

Khoảng cách của cả hai lúc này thực sự rất gần, đến hơi thở và nhịp đập trái tim còn cảm nhận rõ ràng. Trầm Cửu Ly trở nên căng thẳng và náo loạn cực hạn, trong nhất thời chưa thể phản ứng, căn bản bị cuốn hút bởi ánh mắt mị tình mê hoặc của Đinh Tẫn Dực, muốn dứt ra vốn dĩ vô cùng khó khăn.

“ Nếu tôi và cô trở thành vợ chồng, có phải căn biệt thự này sẽ là của cô không? ”

Trầm Cửu Ly ngạc nhiên trợn mắt, bàn tay nắm chặt vào chiếc váy của mình, không gian yên ắng càng khiến tâm trí thêm phần hỗn loạn.

Thế nhưng, sau đó Trầm Cửu Ly đặt hai tay lên lồng ngực vạm vỡ, cứng rắn của anh lập tức đẩy ra, lúng túng chạy đi đến chiếc tủ lạnh, nói:

“ Có trái cây không nhỉ? ”

Khóe môi Đinh Tẫn Dực uốn cong, vốn dĩ cả hai đâu là gì của nhau, việc cô phản ứng khi tiếp xúc thân mật là điều dễ hiểu.

Anh bước đến, cởi chiếc tạp dề treo lên, mở tủ lạnh lấy ra một dĩa trái cây đủ loại đã được gọt sẵn đưa cho cô.

Trầm Cửu Ly nhận lấy từ tay anh, ánh mắt lấp lánh cảm động, hỏi:

“ Anh gọt sẵn cho tôi sao? ”

“ Là dì giúp việc. ”

“ Ồ… ”

Lại nghĩ: Anh ta không biết nói dối sao, có thể bảo rằng mình làm mà ~

Sau đó, Trầm Cửu Ly lấy miếng táo cho vào trong miệng thưởng thức, và đẩy dĩa về phía trước.

Đinh Tẫn Dực lắc đầu, xoay người vào bếp pha trà cho cô.

“ Cũng sắp đến Tết, cô có dự định gì chưa? ”

“ Nghỉ Tết tôi sẽ về thành phố V với gia đình, còn anh? ”

Đinh Tẫn Dực cho nước nóng vào ly, từ tốn trả lời:

“ Tôi đã dành thời gian cho công việc quá nhiều, nên Tết ở bên gia đình! ”

Cô mỉm cười, đặt dĩa trái cây xuống bếp, lên tiếng:

“ Tôi nghĩ anh sẽ đi du lịch. ”

“ Thường thì tôi sẽ kết hợp giữa đi công tác và du lịch, nhưng cũng rất ít! ”

Lúc này, Đinh Tẫn Dực cẩn thận đưa ly trà cho Trầm Cửu Ly. Cô nhận lấy, gật đầu cất giọng:

“ Cảm ơn! ”

Trầm Cửu Ly hít lấy mùi hương và chu môi thổi vào, xoa xoa bên ngoài ly trà để làm ấm đôi tay, sau đó khẽ nâng lên miệng uống từng ngụm nhỏ, mím môi gật gù như tỏ ý rất ngon và hài lòng.

“ Tôi chưa từng đến thành phố V, hy vọng có ai đó rủ tôi vào dịp Tết này! ”

“ Anh bảo ở bên gia đình mà…”

“ Anh hai tôi luôn cân bằng giữa gia đình và gia đình vợ. ”

Trầm Cửu Ly chớp chớp mắt.

Vậy thì sao?

Liên quan gì đến chuyện này?

“ Cô không thích thì thôi vậy! ”

Trầm Cửu Ly hắng giọng, uống thêm vài ngụm trà, lãng tránh ánh mắt xoay đi lung tung.

Cô hiểu ý anh nhưng cố tình không hiểu, ít nhất thì cũng phải có một lời tỏ tình đàng hoàng và cô đồng ý. Đúng là cô thích anh, nhưng anh phải là người chủ động trước chứ.

“ Ở nhà anh khuya quá cũng không tiện, phiền anh đưa tôi về nhà. ”

Đinh Tẫn Dực dựa người về sau, một tay đút vào túi quần và một tay nâng ly trà lên miệng, thong dong thưởng thức, sau đó cất lời:

“ Cô cũng thấy xe của tôi bị Mạn Nhu lấy đi. ”

“ Ồ… ”

Trầm Cửu Ly cười gượng, đặt vội ly trà xuống bếp, lên tiếng:

“ Vậy tôi gọi xe, tôi xin phép ra về! ”

Dứt câu, Trầm Cửu Ly gấp gáp bước đi, ghé ngang chiếc ghế lấy túi xách rồi vội vàng như ma đuổi.

Ở nhà riêng của đàn ông vào buổi tối rất nguy hiểm nha!

Đặc biệt là người nguy hiểm như Đinh Tẫn Dực!

Rõ ràng anh ta không muốn cô về, chứ xe thì có tận ba, bốn chiếc.

Trầm Cửu Ly cô phải chạy lẹ thôi!

…----------------…