Chúng Ta Yêu Nhau Đi

Chương 6: Người Cũ



Trầm Cửu Ly tắm rửa xong xuôi vào phòng của mình, trùng hợp lúc này chuông điện thoại reo vang, cô nhanh chóng tiến đến chiếc bàn cầm lấy lên xem.

Là Mạn Nhu gọi đến!

“ A lô, chị nghe! ”

“ Chị về đến nhà chưa? ”

“ Về khoảng 20 phút rồi em! ”

Trầm Cửu Ly chau mày, loáng thoáng nghe được nhiều tiếng cười vang lên ở đầu dây bên kia, chắc là bà Đinh và Hứa Tuyết Nhàn.

Cũng thật ngưỡng mộ và ước ao, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu vốn dĩ nhạy cảm, nhưng trông họ không giống như vậy, cứ tưởng là mẹ con ruột thịt.

“ Chị thấy anh ba của em thế nào? ”

Trầm Cửu Ly tỉnh hẳn sau câu hỏi.

Thấy thế nào sao?

Chính là nham hiểm, cà chớn, giỏi nhất là thao túng tâm lý người khác!

Trầm Cửu Ly hắng giọng, kéo ghế ngồi xuống, lên tiếng trả lời:

“ Ờ thì lúc trước chị thấy trên báo rồi, thông minh, tài giỏi, đẹp trai! ”

“ Vậy đủ yếu tố để làm bạn trai của chị không? ”

Không! Tất nhiên là không!

Quen anh ba của em chắc chắn chị sẽ sinh bệnh!

Thế nhưng, Trầm Cửu Ly làm gì dám nói thẳng thắng như vậy, nhẹ nhàng trả lời:

“ Em đừng ghẹo nữa, chị năn nỉ đó! ”

Ngồi tán gẫu với Đinh Mạn Nhu thêm khoảng 10 phút thì cuộc trò chuyện dừng lại, Trầm Cửu Ly đưa tay chống cằm, đầu óc mông lung suy nghĩ đến Đinh Tẫn Dực, nhớ đến câu nói:

“ Mắt nhìn người của em gái tôi rất tốt, cô phải có một điểm gì đó đặc biệt thì mới được em ấy yêu thích trong thời gian ngắn, đấy là suy nghĩ của tôi. ”

“ Mình có điểm gì tốt nhỉ? ”

Ting...ting...

Trầm Cửu Ly có chút giật mình do đang tập trung, nâng điện thoại trên tay bấm xem là ai vừa gửi tin nhắn đến cho mình. Thế nhưng, sắc mặt tươi tắn của cô đột nhiên thay đổi, chân mày nhíu nhẹ, sau đó đập úp màn hình xuống bàn.

Không quan tâm, cô mở Laptop xem phim.

Người đầu dây bên đó vô cùng kiên trì và quyết tâm, nhắn tin không trả lời thì anh ta gọi điện.

Nhưng phải đến cuộc gọi thứ tư, Trầm Cửu Ly mới nghe máy, gắt gỏng lên tiếng:

“ Anh làm ơn đừng làm phiền tôi nữa được không? ”

“ Cửu Ly, anh sắp học xong rồi, anh đã có thể thực hiện lời hứa với em, em cho anh một cơ hội để chúng ta bắt đầu lại từ đầu, được không? ”

“ Cho anh cơ hội để anh một lần nữa tổn thương tôi sao? ”

Giọng người đàn ông kia vô cùng khẩn trương, gấp gáp nói:

“ Không, không, anh hứa sẽ thay đổi. Anh yêu em, bao nhiêu năm qua vẫn vậy, lần phạm lỗi đó chỉ là nhất thời yếu lòng và anh bị cô ta gày bẫy. ”

Trầm Cửu Ly cười khẩy, như đang giễu cợt câu nói “anh yêu em”, nếu thật lòng thì tại sao lại phản bội?

Tống Nhất Hàn anh có thể nào nghĩ ra lý do đáng thuyết phục và mới mẻ hơn được không?

Cô vẫn còn nhớ rõ, mình và anh ta quen nhau hai năm hai tháng lẽ sáu ngày, nhưng yêu xa hết hai năm vì anh ta đi du học ở Anh.

Cô từng tin tưởng lời hứa “ sau khi tốt nghiệp Thạc Sĩ anh sẽ cho em một hôn lễ ”, và sau đó cô nhận được là clip nóng của anh ta và người phụ nữ khác.

“ Tôi có thể tha thứ cho anh, nhưng mối quan hệ chỉ dừng ở mức tình bạn. Mong anh sau này đừng tiếp tục nhắc đến vấn đề này nữa, đừng để làm bạn cũng không thể! ”

Clip, hình ảnh và âm thanh đó, dù đã bốn năm trôi qua nhưng mỗi khi nhớ đến cô đều rùng mình ghê sợ.

Cô từng yêu, từng khóc, từng đau lòng,...vì anh ta!

Nhưng cũng chỉ là đã từng!

Sau đó, Trầm Cửu Ly dứt khoát bấm cúp, tâm trạng lại não nề hơn vừa rồi.

• Ting...ting...

Bỗng dưng, âm thanh thông báo có tin nhắn mới lại vang lên. Trầm Cửu Ly giận đến xanh mặt, bờ môi múm mím tím tái, bàn tay cầm vội điện thoại định bấm gọi chửi Tống Nhất Hàn một trận.

Thế nhưng, không phải anh ta!

Là Đinh Tẫn Dực!

“ Công việc xử lý xong chưa? ”

“ Có cần tôi giúp không? ”

Trong đôi ba giây ngắn ngủi, sắc mặt của Trầm Cửu Ly tiếp tục thay đổi, biểu cảm khó hiểu sau khi đọc xong tin nhắn.

“ Hả? Là Đinh Tẫn Dực? Ủa, nhưng anh ta đang ở quán bar mà. ”

Sau đó, cô soạn tin gửi lại:

“ Tôi chưa xong! ”

• Ting...

“ Em muốn mời tôi đi ăn vào ngày thứ mấy, để tôi còn biết sắp xếp thời gian. ”

Đọc được tin nhắn, Trầm Cửu Ly mỉm cười và sau đó bĩu môi lẩm nhẩm:

“ Ai muốn? Tôi đâu muốn mời anh! ”

Chẳng lẽ soạn tin gửi đến như vậy, chứ cô rất muốn đấy.

Sau đó, cô bấm soạn tin:

“ Thứ sáu, thứ bảy, chủ nhật, tùy anh chọn ngày. ”

Đinh Tẫn Dực nhanh chóng gửi lại:

“ Sao không phải là thứ tư? ”

Và rồi, Trầm Cửu Ly cũng vội vàng phản hồi:

“ Thứ tư tôi bận! ”

• Quán bar...

Một nơi ăn chơi quen thuộc với những người có tiền có tiếng, không những đàn ông đủ mỗi loại lứa tuổi, còn có những cô gái chân dài sexy quyến rũ.

Đinh Tẫn Dực dĩ nhiên cũng thường xuyên lui tới lúc rảnh, tụ tập hai người bạn thân là Vu Duẫn và Khưu Đông Bách, nhắc tên chắc chắn quản lý sẽ biết.

Cùng Khưu Đông Bách cạn ly và uống cạn, Vu Duẫn chuyển dịch ánh mắt nhìn sang Đinh Tẫn Dực, thấy anh đang chăm chú bấm điện thoại và còn trông rất vui.

Sau đó, anh ấy tiếp tục phóng ánh mắt nhìn vào màn hình, đột nhiên cười lớn và xổ đẩy bả vai của anh.

“ Nhắn tin với bạn gái sao? ”

Đinh Tẫn Dực bấm khóa màn hình, đem bỏ điện thoại vào túi trong áo vest, ngẩng nhìn anh ấy hỏi lại:

“ Liên quan đến cậu ư? ”

“ Là cô gái nào xui xẻo đến vậy? ”

“ Mắt của cậu chỉ để trưng cho đẹp thôi đúng không? ”

Đinh Tẫn Dực thẳng người, cầm chai rượu rót vào ly cho mình, nâng lên chậm rãi thưởng thức.

Vừa đẹp trai phong độ, nhà có điều kiện, sao được gọi là xui xẻo?

Vu Duẫn hắng giọng nghiêm túc trở lại, lên tiếng:

“ Cậu quên La Tú Ảnh chưa? Tốt nhất cậu nên xác định rõ ràng trong tim, sau đó hãy bắt đầu một mối quan hệ. ”

“ Cô ấy hạnh phúc, tôi cảm thấy rất vui. Nếu không, chắc có lẽ tôi sẽ vô cùng tự trách và không thể yên lòng! ”

...----------------...