Chuyện Dưa Muối Nhà Blue Lock

Chương 1-2: Sự Việc Mang Tên "Thần Chú"



1.

Xin chào các tình yêu. Hôm nay là ngày 6 tháng 5, chắc các tình yêu cũng biết đây là ngày một đặc biệt rồi nhỉ?

Nhân dịp sanh thần của "viên ngọc thô" thiên tài-Nagi Seishiro. Một bộ phận nhỏ của Blue Lock đã chuẩn bị và mở tiệc chúc mừng vào tối nay.

Dưới đề nghị của Isagi Yoichi và Bachira Meguru cả nhóm đã quyết định sẽ tự tay làm một cái bánh kem. Ừm...là một cái bánh kem...mười bảy tầng.

Thật đấy, các tình yêu không đọc nhầm đâu, là mười bảy tầng không sai đơn vị nào.

Tôi nói chứ cái nhóm đó chắc chắn là tính xây biệt thự chứ làm bánh quỷ gì.



Isagi Yoichi đứng thẳng dậy, tay phải cầm tờ giấy đã ghi chi chít chữ, tay trái thì nắm một lọ thủy tinh nhiều màu sắc.

"Ok! Chúng ta sẽ làm một cái bánh kem mười bảy tầng, bên trong bỏ cái máy chơi game vào, trên cùng sẽ là một quả bóng, xung quanh là mấy con gấu, sau đó rắc mấy cái lấp lánh này lên."

"Tôi thấy được rồi đó." Hyoma Chigiri.

"Tôi cũng thấy ổn rồi." Reo Mikage.

Bachira Meguru gật đầu tán thành: "Đây nhất định sẽ là bánh kem lung linh nhất."

"Thế chúng ta bắt đầu thôi kẻo lại không kịp." Nói xong Isagi xắn tay áo đi về đống nguyên liệu đã mua nằm ngổn ngang trên bàn bếp.

Isagi Yoichi: "Bước đầu là làm gì vậy?"

"..."

Không nghe thấy ai trả lời, Isagi cậu kiên nhẫn nhắc lại: "Bước đầu chúng ta làm gì?"

"..."

Dường như nhận ra được sự khác lạ, Isagi Yoichi quay đầu lại nhìn mọi người, dù sao âm lượng so với trước khi nhắc lại đã lớn hơn rất nhiều đủ để mọi người nghe thấy.

Bachira Meguru né trách ánh mắt của cậu, mặt cười hề hề: "Isagi xin lỗi nhưng tôi không biết nấu ăn."

Hyoma Chigiri đưa tay sờ tóc mình: "Đừng nhìn tôi. Chạy thì tôi biết đó, còn làm bánh tôi từ bỏ."

Reo Mikage: "Thiếu gia như ta không có dịp đụng vào mấy cái này."

"..." Isagi Yoichi.

Chợt nghĩ đến điều gì đó Bachira Meguru chỉ tay hỏi lại: "Cậu thì sao Isagi?"

Nghe Bachira hỏi mọi ánh mắt liền hướng về phía Isagi.

"Tôi cũng không biết." Isagi Yoichi ấp úng.

"..." Không gian rơi vào tĩnh lặng.

"Này, không phải chứ, đám mấy người không biết còn bày vẽ cái gì. Tôi đi đây." Rensuke Kunigami yên lặng đứng ở góc bếp nãy giờ không kiên nhẫn nói.

Còn chưa kịp đi một bước chân, Hyoma Chigiri đã chắn trước mặt Kunigami.

"Cậu không thể như vậy được!" Bachira Meguru vội nói.

"Không được đi! Chẳng chuyên nghiệp gì cả." Hyoma Chigiri.

"Chuyên nghiệp gì cơ?" Rensuke Kunigami.

"Isagi cậu xem cậu ta kìa, thất vọng không?" Hyoma Chigiri.

Tuy không rõ tình hình lắm nhưng Isagi vẫn thuận theo mọi người: "Thất vọng."

"Cậu thất vọng gì chứ? Tôi đã..." Rensuke Kunigami bực tức, muốn nói lại chẳng biết nói gì, nắm đấm trong tay cuộn chặt.

"Kunigami cậu nói xem chúng ta là quan hệ gì?" Đan hai tay vào nhau, cũng không biết động vào sợi dây nào hai mắt Bachira bỗng ngập nước.

Rensuke Kunigami: "Tôi...chúng ta..."

Không đợi Kunigami kịp chạy thông tin, Reo Mikage đứng sau lưng anh từ bao giờ đã lên tiếng:

"Là đồng nghiệp."

Nghe thấy hai chữ "đồng nghiệp" tim Kunigami rung lên dữ dội như một lời cảnh báo nguy hiểm. Nhưng đồng nghiệp nói sai cũng không sai, cùng nghiệp bóng đá. Kunigami hỏi:

"Đồng...đồng...nghiệp thì làm sao?"

Lúc này Hyoma Chigiri vừa nói vừa tiến gần về Kunigami.

"Chúng ta là đồng nghiệp...cho nên...có nghiệp phải cùng gánh."

"..." Rensuke Kunigami.

"Mấy người...tôi..." Kunigami muốn vùng chạy, nhưng áp lực từ bốn phía tỏa ra.

Cánh tay của Reo ghi chặt vai anh, Chigiri chắn trước mặt ngày càng ép sát, Bachira thì không ngừng lượn vòng, rồi chẳng biết Isagi ngoan hiền xưa nay đã đi đâu để lại một con người đang nắm trong tay con dao kích thước không hề nhỏ.

"...Tôi làm..."

Vừa nói xong Kunigami liền nhận thấy không khí thay đổi lạ thường, chẳng biết mấy bong bóng, hoa vàng hoa đỏ từ đâu nở xum xuê. Có lẻ là phần thưởng sau khi đi dạo một vòng từ địa ngục trở về.

Rensuke-vừa đi dạo về-Kunigami: "Bình thường tôi chỉ nấu vài món ăn thôi cũng chưa làm qua bánh kem bao giờ."

Bachira ỉu xìu ngồi phịch xuống ghế: "Hành trình làm bánh sinh nhật gian nan như khi kéo cậu ta ra khỏi máy game."

Mọi người cũng bắt đầu chán nản. Buồn bã nhìn nhau xem như giao tiếp.

"Tôi thấy chúng ta có thể còn hi vọng đó." Hyoma Chigiri lên tiếng.

"Chigiri có cách nào à?" Bachira Meguru.

"Isagi, cậu cảm thấy một người vừa quy tắc, vừa nề nếp, còn là...ừm...hầu gái nữa thì có khả năng biết làm bánh không?" Hyoma Chigiri hướng mắt đợi Isagi trả lời mình.

Isagi cười một cái, bày tỏ mình đã hiểu: "Có thể."

Reo Mikage, Rensuke Kunigami, Bachira Meguru: Nói tiếng người đi hai bạn.



Tại sân bóng không ngừng phát ra tiếng thở dốc, gương mặt anh đỏ bừng, áo thể thao đã ướt một mảng lớn vì vận động lâu.

Anh bực tức nổi giận nhìn năm cây nấm khí sắc bừng bừng đã đứng ngoài sân nãy giờ.

Nhận thấy anh quay sang nhìn, cả nhóm phản ứng rất nhanh.

Bachira Meguru: "Barou ơi!"

Isagi Yoichi: "King mệt không?"

Hyoma Chigiri: "King đã tập xong chưa?"

"..." Shoei Barou.

Cả đám lơ cánh tay hữu lực như muốn ném cả bọn đi thật xa, gương mặt tươi như hoa không chút sợ hãi chạy tới chỗ Barou.

Bachira Meguru: "Khăn nè."

Isagi Yoichi: "Nước nè."

Hyoma Chigiri: "Còn cần gì không nè."

"..." Shoei Barou.

Bachira Meguru: "Này cậu biết làm bánh kem không?"

Isagi, Chigiri to mắt nhìn Bachira, vốn tính sẽ vòng vo một chút mới hỏi ai ngờ Bachira đã thẳng tay hạ đòn rồi.

Shoei Barou co mày như nhìn một đám thiểu năng, thả nhẹ một chữ: "Cút."

Isagi Yoichi: "Bọn tôi có việc muốn nhờ cậu giúp."

Bachira, Chigiri đồng tình gật đầu.

Shoei Barou: "Không rảnh." Sau đó lại kèm thêm một câu: "Cút đi."

Rensuke Kunigami đứng bên cạnh im lặng nhận thấy điều không ổn. Còn chưa kịp xem xét linh cảm đúng hay sai đã thấy Isagi, Bachira, Reo, Chigiri chia ra bốn hướng bao vây lấy Barou.

Hyoma Chigiri lên tiếng: "King thế này là không kính nghiệp rồi."

Nội tâm Kunigami: "Rồi thôi."

Shoei Barou: "Gì?"

Bachira nghiêng đầu đối mắt với Barou: "Barou nói xem chúng ta là quan hệ gì?"

Bị hỏi Barou thoáng cứng miệng, nhưng rất nhanh đã trả lời: "Vua và lũ chết bầm."

Nội tâm Kunigami: "Chúc anh bạn mạnh khỏe."

Bachira nhìn anh lắc đầu: "Sai rồi Barou. Cho anh một cơ hội, quan hệ của chúng ta là gì?"

Barou muốn chửi thề, nhìn cơ thể bị ép còn kín hơn bánh mì kẹp thịt mà khó chịu.

"Tránh xa ông ra."

"Barou như này rất không được nha, quan hệ của chúng ta là..." Bachira cố ý kéo dài chữ cuối không cần dùng cử chỉ Reo rất ăn ý nói hết phần còn lại.

"Là đồng nghiệp." Reo Mikage.

Shoei Barou sắc mắt khó nói miễn cưỡng đáp lại sát khí từ bốn bạn "chết bầm", mồ hôi lạnh chạy dọc theo sống lưng.

Reo Mikage: "Chúng ta đều là người của giới bóng đá, hơn nữa còn là tiền đạo, cậu hiểu ý tôi không?"

Lời này của Reo có thể xem là chấm dứt đường lui của Barou nếu anh nói mình cùng bọn họ không quan hệ thì chẳng khác nào nói bản thân không phải tiền đạo.

Nghẹn một lúc Barou chỉ thốt ra được hai chữ: "Thì sao?"

Hyoma Chigiri: "Thì sao à? Thì đều là đồng nghiệp...nên có nghiệp phải cùng gánh."

"..." Shoei Barou.

Rensuke Kunugami còn đặc biệt tặng kèm một ánh mắt đồng cảm: "Tôi hiểu mà."

"..." Shoei Barou.