Chuyện Tình Một Đêm - Trần Tư Xuân

Chương 102: Quá khứ



Quá khứ

Chiều đó hai người hẹn nhau ở một quán cà phê gần công ty cô vừa đi đến cô đã nói

- Anh nói rõ cho em nghe đi chuyện về cái cô nàng Lục Tuyết đấy

- Em cứ bình tĩnh nghe anh nói ( Trần Hùng trả lời)

Rồi anh bát đâu kể cho cô nghe lúc mà Trần Đạt quen Lục Tuyết là từ 5 năm về trước ngày đó Trần Đạt vẫn đang ở cái tuổi xốc nổi nên thường xuyên đến quán bar chơi. Một hôm giống như mọi ngày thì cậu ta vẫn đến quán bar để uống rượu thì thấy một đám du côn đang bắt nạt một cô nhân viên phục vụ có một tên còn định đánh cô nữa. Nhưng khi tay hắn ta đang chuẩn bị giáng xuống mặt cô phục vụ thì anh ngăn lại, đám du côn sau khi ngước lên biết là Trần Đạt nên cũng hoảng sợ mà bỏ chạy, anh quay lại xem cô gái kia có sao ko thì nhìn thấy cô ấy khá xinh đẹp nên cũng động lòng người con gái ấy chính là Lục Tuyết. Sau này họ bắt đầu qua lại với nhau mới đâu cô Lục Tuyết này hiền lành ngoan ngoãn nhưng càng ngày càng lộ bản chất tham tiền của mình

Thấy cô ta như thế nhưng do Trần Đạt lúc này đang u mê ko biết gì nên bạn bè kể cả Trần Hùng khuyên cũng ko nghe còn đem cô ta về ra mắt mẹ kết quả mẹ nhìn cô ta một lượt tồi nói với Trần Đạt

- Mẹ ko cho con quen loại người như vậy

Trần Đạt nghe thấy mẹ nói thế thù tức giận rồi nói lại

- Tại sao cô ấy thì có gì ko tốt chứ

- Mẹ ko đồng ý là ko đồng ý ( Mẹ Trần Hùng gay gắt trả lời)

- Có phải vì cô ấy làm việc trong quán bar nên mẹ mới phản đối ko thế thì mẹ quá cỏi hủ rồi đây ( Trần Đạt cãi lại với mẹ)

- Mẹ phản đối ko phải phải nó từng làm việc trong quán bar mẹ ko có quan tâm chuyện này nhưng mẹ nhìn nó là mẹ biết nó ko đàng hoàng rồi thứ nó muốn đâu phải là tình cảm mà là tiền, tiền của con đấy con biết chưa ( Mẹ Trần Hùng phản bác lại)

- Làm sao mà mẹ biết đc cô ấy có phải là là loại người như thế ( Trần Đạt nói)

- Trời ơi sao mà mày ngu thế hả con có ba mẹ mà đi hại con ko sao mà mẹ nói con ko chịu nghe mày mà cứ mù quáng như vậy thì có ngày hối hận đấy nha con khéo ko chứng bây giờ sừng của mày đã dài 1 mét rồi kìa ( Mẹ Trần Hùng tức giận chỉ tay thẳng vào mặt Trần Đạt mà quát)

Trần Đạt vẫn cứ cương quyết như vậy ko chịu nghe mẹ nói liền chạy ra khỏi nhà Trần Hùng cũng chạy theo nói

- Tại sao vì một đứa con gái mà mày có thể làm như vậy với mẹ người sinh ra và nuôi nâng mày đến bây giờ nên nhớ cho dù người con gái đó có tốt cỡ nào cũng ko thể nào thay thế mẹ đc đâu. Bạn gái ko có người này thì sẽ có người khác tốt hơn nhưng mẹ thì một khi đã mất rồi thì muốn có lại cũng ko đc đâu mày biết chưa?

- Nhưng rõ ràng là mẹ vô lí trước tại sao mẹ lại phản đối Lục Tuyết gay gắt như vậy cô ấy rõ ràng là một người con gái tốt mà ( Trần Đạt bực mình vừa khóc vừa nói)

Trần Hùng thấy em trai mình vẫn mù quàng như vậy thì liền vò đầu bứt tai nắm lấy vai của Trần Đạt lắc người cậu thật mạnh rồi hét lên

- Trời ơi! Trần Đạt bao nhiêu cái khôn của mày đi đâu hết rồi sao mà mày ngu thế cô ta nếu như là một người con gái tốt như mày tưởng tượng thì mẹ phản đối à? Hay cho dù mẹ có phản đối thì anh cũng sẽ ko phản đối ác liệt như vậy

- Mẹ và anh chưa tiếp xúc với cô ấy làm sao mà hai người biết đc ( Trần Đạt vẫn kiên quyết trả lời)