Có Câu Chuyện Ngọt Ngào Và Ngắn Trước Khi Đi Ngủ

Chương 2



4.

Sau chuyện này tôi không dám nhìn thẳng vào Yến Chấp, có lẽ anh tôi cũng cảm thấy việc này rất xấu hổ hai chúng tôi không hẹn mà cùng lơ nhau.

Cho đến kỳ thi tháng tiếp theo tôi chỉ đứng thứ hai trong lớp, kì thi này Yến Chấp cao hơn tôi mười điểm.

Tôi hiện tại mới biết được thì ra khi thiên tài cảm giác nguy cơ có thể dễ dàng vượt qua mấy người chăm chỉ.

Tôi vẫn còn ở mức 698 điểm thì Yến Chấp đã đạt đến thành tích 712 điểm.

Tôi mím môi tự an ủi bản thân mình Yến Chấp không phải là sinh viên nội trú anh ấy có thể về nhà học tập.

Sau đó tôi liền liều mạng học tập,lớn lên đại nhân duyên như vậy vẫn không tốt lắm, nhưng đây chính là tôi tự mình bại.

Có đôi khi tôi sẽ hận hận chính mình mở miệng không biết là để làm gì, nói chuyện lớn một chút không được sao, không được tự nhiên một chút được sao?

Nhưng thực tế nói với tôi “thực sự không” tôi được sinh ra vốn chỉ là một kẻ hèn nhát.

khó khăn lắm mới đến kỳ nghỉ, tôi vui vẻ thu dọn mọi thứ để chuẩn bị trở về nhà nhưng lại được thông báo rằng tôi phải làm nhiệm vụ ngày hôm nay.

Hố rác của trường rất xa tôi đi bộ mất mười lăm phút, sau khi tất cả mọi thứ đã hoàn thành là lúc sáu giờ mười.

Bình thường năm giờ rưỡi tôin học mà bây giờ tôi mới về nhà, tất cả là tại ngôi trường đáng ghét này tại sao lại xây dựng hồ chứa rác xa như vậy.

Nhưng suy nghĩ cẩn thận trường học trước đây xây dựng bể rác cũng không xa đôi khi có thể ngửi thấy một mùi thơm khiến người tôi nghĩ đến.

Tôi nhất thời cũng cân bằng lại.

Nam Anh tốt xấu gì cũng ở phía nam nhưng kỳ thật cũng không thể nói không nam không bắc đại khái chính là nam bắc dung hợp.

Những nơi khác tranh giành nhau, nhưng Nam Anh thì khác người ở đây đều rất hoà đồng.

Lúc tôi đi trên đường loáng thoáng nghe thấy có một con hẻm có âm thanh, tôi cũng không nghĩ nhiều lúc đi tới đó hình như nghe thấy có người gọi “Yến Chấp”.

Bây giờ tôi chỉ cần đi thêm hai hoặc ba bước nữa thì có thể nhìn thấy những gì bên trong đang diễn ra nhưng tôi thực sự sợ hãi, tôi không dám.

Bố mẹ cho tôi đi học võ cũng coi như là ưu tú, thật sự cùng người khác đấu cũng không nhất định sẽ rơi vào thế hạ phong. Nhưng trong bọn họ có bao nhiêu người nhìn thấy tôi có thể đánh tôi hay không.

Tôi đứng đây và chờ một lúc.

Tôi nghe thấy những người bên trong bắt đầu nói chuyện.

"Yo, Yến Chấp, nghe nói lúc khai giảng hạng nhất lớp bị người đoạt a? Ai trâu bò như vậy chứ."

Yến Chấp mỉm cười mắng vài tiếng. Tôi loáng thoáng nghe được thanh âm thở ra vốn còn không hiểu cho đến khi nghe được thanh âm bật lửa, trong nháy mắt liền hiểu mấy người này ở bên trong hút thuốc.

Ý nghĩ định đi về phía đó trong nháy mắt không còn tôi xoay người chuẩn bị đi nơi khác, kết quả chết thật có một người đột nhiên đi ra khỏi ngõ nhỏ nhìn thấy bóng lưng tôi còn chưa đi xa thoáng cái liền gọi mấy huynh đệ của hắn.

Bao gồm cả yến chấp.

"À nơi này có một tiểu muội muội a, phỏng chừng vừa nghe được chúng tôi nói chuyện."

Tôi ngẩn người đi chậm, như thể nghe thấy ai đó gọi tên tôi, tôi dừng lại và quay đầu lại.

Ngược lại làm tôi giật nảy mình Yến Chấp cùng bốn năm sáu người kia đột nhiên đến phía sau tôi, Yến Chấp trong tôiy còn cầm điếu thuốc.

Yến Chấp nhìn thấy là tôi nhíu nhíu mày.

"Bạch Tụng Dục, thật sự là cậu a."

Mở miệng chính là một người trong lớp hiện tại của tôi, tôi cũng không biết buồn bực gật gật đầu.

"Dọa chết tôi tôi vừa mới tưởng rằng không phải cậu, tôi gọi cậu nhiều tiếng như vậy cậu cũng không trả lời, tôi xấu hổ chết mất."

"A, " Tôi hiện tại chỉ muốn về nhà, ngẫu nhiên bắt gặp học sinh ngoan ngoãn Yến Chấp đang hút thuốc, tôi sẽ không bị giết người diệt khẩu chứ

"Thực xin lỗi a, tôi vừa rồi thất thần, không nghe thấy cậu gọi tôi."

Tùy tiện qua loa vài câu tôi liền chuẩn bị rời đi, sau đó tôi nhìn thấy sáu bảy tám người đột nhiên từ một ngõ hẻm khác đi ra.

Mỗi người cầm mấy cây gậy.

5.

Yến Chấp nhìn thấy bọn họ thoáng cái liền bóp điếu thuốc, tùy tiện ném vào thùng rác gần nhất thuận tiện đối chiếu ánh mắt với mấy người khác.

Hắn có lẽ cũng đột nhiên ý thức được tôi vẫn còn ở chỗ này, trong lúc nhất thời cũng không biết phải làm sao

"Cậu đi trước đi."

Thế nhưng con đường tôi muốn đi bị đám côn đồ kia chặn lại, nếu như tôi đi đường vòng phải mất tới nửa tiếng đồng hồ, biến thành hai giờ.

Cho nên tôi cũng sững sờ không nói gì, Yến Chấp nhìn tôi một chút:

"Như thế nào bị dọa ngây người?". truyện ngôn tình

"Không không phải nếu tôi về nhà phải đi bên kia."

Giọng nói của tôi trở nên nhỏ hơn, thực sự sợ hãi nhưng tôi sợ rằng nếu tôi trở về muộn như vậy mẹ tôi sẽ lo lắng.

Yến Chấp cũng không biết phải làm sao bảo tôi lui ra phía sau một chút để hắn mau chóng giải quyết, tôi gật gật đầu đứng một bên.

Tên côn đồ đối diện nhìn thấy tôi hèn mọn nở nụ cười:

"Yo Yến đại học thần cũng sẽ yêu sớm a, tiểu cô nương thoạt nhìn rất dễ thương."

Tôi đang mơ màng chỉ nghe được tiểu cô nương gì đó, cũng thuận tiện ngẩng đầu lên ngây thơ nhìn thoáng qua rồi lại cúi đầu.

Tình cảnh hỗn loạn bọn họ bắt đầu đánh nhau. Nhóm Yến Chấp có sáu người đối đầu với tiểu côn đồ có mười mấy người. tuy Yến chấp đánh rất nhanh cơ hồ một cước một cái nhưng loại động tác không có tổn thương mạnh, bọn họ rất nhanh lại đứng lên.

Một tên côn đồ trong đó nhìn Yến chấp giải quyết hai người kia, trực tiếp đem chú ý đánh lên người tôi tôi duỗi ra liền chuẩn bị kéo tóc tôi.

Yến Chấp phỏng chừng cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ tới tìm tôi còn chưa kịp đánh hắn.

Tôi theo bản năng bắt lấy cổ tên côn đồ, tùy tiện vặn một cái cả người hắn đều ngã xuống.

Tuy rằng cả người tôi đều là bối rối thế nhưng tốt xấu gì cũng biết đại khái là tình huống gì, theo bản năng nhìn Yến Chấp và những người đó một chút。

Yến Chấp phỏng chừng cũng không nghĩ tới thân thể nhỏ bé này của tôi lại dễ dàng như vậy liền thả ngã một tên cường tráng vẻ mặt đùa giỡn nhìn tôi.

"Bạch Tụng Dục cậu có thể hả, nhìn cậu làm cho người tôi có một loại cảm giác thân thể yếu ớt dễ ngã không nghĩ tới cậu lại trâu bò như vậy a."

"Cảm ơn, cám ơn, tôi muốn về nhà."

Tôi tiện nhìn đồng hồ “sáu giờ hai mươi lăm” cũng không tối lắm tôi cũng đi về.

6.

Sau khi về đến nhà, tôi suy nghĩ một lát nhìn Yến chấp như vậy, giống như một người anh xã hội tại sao ở trường anh ta lại là một loại cao lãnh học bá.

Trong đám người của hắn chỉ có một người ở lớp của chúng tôi, thoạt nhìn đều là xã hội hỗn tiểu.

Nhưng ở trường dường như không ai nói về chuyện Yến chấp có hội đánh nhau, tôi càng nghĩ càng thái quá.

Người này không phải là cái gì mà “mặt ngoài cao lãnh học bá kì thực là tên côn đồ trong ngõ hẻm đi”.

Thân phận của Yến Chấp tôi không chú ý xem bằng không có thể phân biệt được hắn rốt cuộc là luyện qua hay là bị người đánh ra kinh nghiệm.

Sau đó tôi thực sự chú ý đến mỗi lần giáo viên không có ở đây Yến chấp lên bục giảng cố ý hoặc vô tình cố ý liếc nhìn tôi vài lần, có thể đây là sự tò mò làm thế nào tôi có thể đổ một tên cường tráng như vậy.

Sau một tháng tôi và anh ta không nói gì.

Olympic Toán quốc tế bắt đầu từ trung thu. Yến Chấp là ai, Yến Chấp là thiên tài khảo sát hắn vẫn cao hơn toi bảy điểm tôi liều mạng học, vĩnh viễn vẫn chênh lệch.

Cuộc thi toán học đó tôi đi cũng bị loại, thời gian của tôi dành cho các môn học yếu, toán học tôi đã được điểm khá cao nhưng tôi đã đạt được điểm cao bởi vì tôi chỉ có thể kiểm tra nhiều như vậy và Yến Chấp là bởi vì điểm số của một bài kiểm tra cao.động não một chút.

Lúc ấy tôi còn nghĩ thiên tài không nên sớm tốt nghiệp đi sao?

Về sau tôi mới biết được, thì ra Yến Chấp sớm đã sớm bảo lãnh từ năm hai, chẳng qua hắn không muốn đi học đại học sớm như vậy.

Tôi tốn vô số thời gian đạt được thành tích, Yến Chấp chỉ cần hơi

Mà lần đầu tiên nguyệt khảo tôi vượt qua hắn, bất quá là thiên tài khống phân cao thấp, không nghĩ tới một người như tôi.

Cuộc thi toán học mỗi lớp đi ba người, tôi cũng được giáo viên chủ nhiệm coi trọng cô ấy thấy tôi kiên trì như vậy cuối cùng vẫn từ bỏ ý định để cho tôi đi.

Nếu đó là một cuộc thi vật lý, tôi có thể có thể chiến đấu cho vòng bán kết nhưng đây là toán học tôi có thể không vượt qua vòng sơ bộ.