Có Còn Rung Động

Quyển 2 - Chương 2: Chỉ mình cô biết lòng mình luôn không có một nơi gọi là nhà



Mai Mai ở nhà Hồng Thúy chơi một ngày, nói đủ chuyện trên trời dưới đất, thơm muốn xệ má con gái cưng của người ta rồi mới chịu đi về. Tối đó cô ngồi ăn với ba mẹ, em trai một bữa cơm, nói dăm ba câu gượng gạo rồi chui vào phòng ngủ mất. Ngày hôm sau cô viện lý do công việc không nghỉ được nhiều vội bay ra Hà Nội, trong hành lý có thêm một cây đàn cũ, cô định bỏ lại nhà nhưng nâng lên đặt xuống mấy lần lại không nỡ, cuối cùng vẫn phải mang theo.

Lần nghỉ phép này trở về Mai Mai lại nóng nảy hơn một chút, chỉ một dự án thôi đã tiễn bốn con chuột ra đi. Chính cô cũng không biết vì sao mình lại trở nên như vậy.

Một ngày, đàn chị kiêm sếp gọi cô vào nói cô đổi tên trên hộp thư đi, thời đại toàn cầu 4.0 này, lại làm trong nghành truyền thông, ai cũng phải có một cái tên nửa tây nửa ta mới cảm giác uy tín. Gửi mail cho đối tá, nghe Andy này Kelly kia tự nhiên thấy sang và đẳng cấp hơn liền. Mai Mai lười biếng ngả người trên ghế.

"Em không muốn đâu, em cũng không nghĩ ra mình thích tên nào cả."

"Hay Mia Mia đi, cũng là tên em, nghe hay phết." Đàn chị vẫn không ngừng thuyết phục.

"Chị Lụa lao công có phải đổi thành Luna Hoàng Thị không?"

"..."

Cái đồ lì lợm này.

Một ngày, khách hàng sau khi đòi thay đổi phương án tổ chức event 7749 thì đột ngột nói muốn quay lại với phương án đầu tiên. Mai Mai đập thêm một con chuột rồi nộp đơn thôi việc.

Đàn chị kiêm sếp trầm ngâm nhìn lá đơn rồi lại nhìn Mai Mai hỏi: "Em muốn tăng lương phải không?"

Mai Mai cọ cọ mũi giày vào chân bàn.

"Không phải, hôm qua em phát hiện anh shipper chỗ khu nhà em có trợ lý, nói là dạo này đơn hàng nhiều quá, thuê trợ lý hỗ trợ gọi điện, phân loại hàng cho khỏe, ông ấy chỉ việc ngồi chỉ tay thôi."

"Thì sao, em cũng muốn có trợ lý hả?"

"Ý em là đến anh shipper còn sống tự do thoải mái như vậy, còn em mỗi ngày trôi qua cực như cún. Ôi, chị Loan em muốn đi đâu đó chơi, khi nào hết tiền, chị còn nhận, em lại về làm trâu làm ngựa cho chị."

Cứ thế Mai Mai nghỉ việc, ở nhà hết ăn lại ngủ mấy ngày, đến khi chán chê thì bắt máy gọi cho một người bạn đại học. Anh bạn tên Trần Huy này ra trường thì Nam tiến, lập một công ty lữ hành, chuyên tổ chức các tour hiking, trekking* cùng các chương trình xây dựng đội ngũ. Mai Mai sau khi chèn ép bạn cũ tới nóc, lấy được phiếu giảm giá 40% thì thu dọn hành lý, trả nhà trọ, bay vào Sài Gòn. Thùng lớn thùng bé sẽ được chuyển vào sau theo dịch vụ vận tải đường bộ. Còn cô thì bắt đầu điên cuồng đi chơi. Đi hết tất cả các tour công ty bạn mở còn chưa đã, lại tìm thêm tour của công ty khác, đi tròn hai tháng.

Sau hai tháng cô đem hết tất cả tiền tiết kiệm tới công ty của Trần Huy, nói sẽ góp vốp với điều kiện phải thuê cô làm hướng dẫn viên cho các tour trekking. Huy đang cần tiền mở rộng làm ăn dĩ nhiên không từ chối Mai Mai, dù gì chuyện Mai Mai siêng năng chịu khó thì cả khóa của họ không ai không biết, có thêm một người như vậy công ty anh ta không thiệt thòi gì.

Góp vốn, đi đào tạo chuyên sâu sáu tháng, Mai Mai chính thức gia nhập Phiêu Travel với tư cách nửa cổ đông nửa cu li. Thuê một căn chung cư một phòng ngủ, lấy đồ ký gửi từ nhà xe về, dọn dẹp sơ sài rồi bắt đầu những tháng ngày ăn bờ ngủ bụi của mình.

Nhiều bạn cũ biết chuyện đều nói Mai Mai khùng, đang yên ổn ở Hà Nội, làm tới cấp quản lý, lương cao, không ưng cô dư sức nhảy qua một công ty khác, tội gì.

Mai Mai nghe cũng chỉ cười trừ, yên ổn hay không không ai rõ ràng hơn cô, chỉ mình cô biết lòng mình luôn không có một nơi gọi là nhà. Vì đã không có thì ở đâu, làm gì mà chẳng được, cứ như đám lục bình không rễ, tự do trôi đi thôi. Lúc trước thì nghĩ sao cũng được, kiếm được tiền sống qua ngày đoạn tháng là được, sau cái lần về quê, nhớ lại chuyện cũ chợt thấy mình càng trưởng thành càng không tự do bằng hồi còn là một con nhóc. Vậy là bỏ việc, đi chơi, đổi nghề.. chị Mai làm cái rột, phong cách vẫn dứt khoát như chị đại năm nào.

*Chú thích:

Hiking và trekking là tên gọi loại hình đi bộ đường dài kết hợp du lịch thể thao mạo hiểm, trải nghiệm khám phá thiên nhiên. Trong đó trekking kén người chơi, tham gia khá vất vả, phải đi bộ liên tục, đôi khi có thể gặp thời tiết khắc nghiệt và nguy hiểm đến tính mạng. Còn hiking Là các hoạt động đi bộ đường dài trong thời gian ngắn ngày với địa hình tương đối bằng phẳng và ít thử thách (thông tin được tác giả tham khảo từ các trang web lữ hành)