Cổ Đạo Kinh Phong

Chương 119: Bói quẻ hỏi đao




Thật vất vả, rốt cuộc Tiểu Thư cũng nói xong việc Sở Phong và Thiên Ma Nữ tại mỏm đá đánh chết hà quái, nhưng mọi người ý vẫn còn chưa hết, Tiểu Thư lại nói:
-Nếu các vị còn muốn nghe, vậy ta lại nói một chút những việc gần đây trên giang hồ đi. Những ngày gần đây trên giang hồ bỗng nhiên xuất hiện một môn phái vô cùng thần bí, gọi là Thần Phong Môn, mỗi một môn hạ đều là võ sĩ sát thủ Đông Doanh, đao pháp cực kì lợi hại, chuyên môn ám sát đại quan của triều đình, có mấy vị cựu thần đức cao vọng trọng đã bi thảm dính phải độc thủ, nghe nói mục tiêu kế tiếp chính là Hoa thừa tướng...

Lập tức có người than thở:
-Đông Thổ triều đình vẫn mãi bị gian thần lộng quyền, những đại thần đức cao vọng trọng vốn đã ít càng thêm ít, hôm nay lại bị ám sát thêm mấy vị, vậy càng... Ôi!

-Ai! Hiện tại triều đình chỉ sợ cũng chỉ có một mình Hoa thừa tương một mình đối chọi với bè đảng của Nghiêm thái sư mà thôi!

-Hoa thừa tương chính là cây đại trụ chống trời duy nhất của Đông Thổ, nếu như ngay cả ông ấy cũng không còn, vậy thì Đông Thổ...

Tiểu Thư nói :
-Đó là việc triều đình, những dân thường như chúng ta cũng quản không được bao nhiêu, ta cũng không nói thêm nữa, còn có một chuyện, Cái Bang chuẩn bị tại Thương Châu triệu tập tổ chức Cái Bang đại hội, đề cử tân bang chủ!

-Sao?
Có trà khách đối với việc giang hồ cũng có biết một biết hai bèn nói:
-Nghe nói chỗ trống của vị trí bang chủ Cái Bang đã hơn mười năm, lần này rốt cuộc cũng phải bầu ra tân bang chủ?

-Cái Bang vì sao lại để trống chức vị bang chủ hơn mười năm?
Có người hỏi.

-Nghe nói hơn mười năm trước bang chủ Cái Bang cùng phó bang chủ đột nhiên cùng thất tung.
Có người đáp.

-Vậy vì sao mười mấy năm qua vẫn không có đề cử ra bang chủ mới?

-Điều này...
Người nọ trả lời không được.

Tiểu Thư mở miệng, nói:
-Cái này gọi là thà thiếu nhưng không ẩu, tứ đại trưởng lão Cái Bang cho là đã qua hơn mười năm, nhưng không người nào có thể đảm nhiệm được chức bang chủ, cho nên vẫn thà để trống chức vị bang chủ.

-Vậy hiện tại bọn họ vì sao lại đề cử ra tân bang chủ? Chẳng lẽ đã có người thích hợp được chọn?

-Có phải là có người thích hợp được chọn hay không thì rất nhanh sẽ được biết. Hơn mười năm trước bang chủ Cái Bang cùng phó bang chủ đột nhiên thất tung, Cái Bang từ đó như rắn mất đầu, từ từ suy thoái, hầu như là bị võ lâm coi nhẹ, lần này bởi vì Ma Thần Tông quật khởi, còn tại Thương Châu diệt mấy bang phái, bọn họ không thể không lập tức đề cử ra tân bang chủ, để dẫn dắt bang chúng đối kháng với Ma Giáo, bằng không ngay cả bọn họ cũng bị Ma Giáo thôn tính. Cái Bang cũng muốn mượn việc này tập hợp lại, trùng chấn thanh uy! Thúc đẩy chủ trì Cái Bang đại hội lần này còn là Tống Tử Đô của Võ Đang!

-Tống Tử Đô? Chính là đệ tử xuất sắc nhất hiện nay của Võ Đang?

Tiểu Thư gật đầu, nói :
-Được rồi, hôm nay ta chỉ nói cho mọi người đến đây thôi. Phần tiếp theo sẽ do gia gia của ta bói toán một chút quẻ cho mọi người, nói trúng không thể không thu bạc đó.

Mọi người lại bị "Lừa" cười lên.

Thiên Cơ lão nhân chống quải trượng trong tay, nói:
-Lão phu trên tính thiên, dưới tính địa, giữa thì tính nhân gian họa phúc, các vị nếu như muốn xu cát tị hung, cũng đừng ngại đi lên bói cầu một quẻ.

Mọi người hi hi ha ha cười, không ít người đã đứng dậy rời khỏi lán trà, hiển nhiên những lời lẽ cũ rích của dân phiêu bạt giang hồ như Thiên Cơ lão nhân họ nghe cũng đã quen, từ lâu không quá tin tưởng. Tuy nhiên vẫn còn có một trà khách mang theo nụ cười có phần lặng lẽ tiến lên, nói:
-Này, ta muốn cầu một quẻ.

Thiên Cơ lão nhân hỏi:
-Khách quan muốn hỏi chuyện gì?

Người nọ cười hắc hắc, nói:
-Ta đang muốn lão nhân gia tính một chút chuyện ta sắp sửa hỏi chính là chuyện gì?

Hắn nói như vậy rõ ràng là đang cố tình làm khó dễ.

Thiên Cơ lão nhân cũng không nóng không vội, quả nhiên tiện tay bốc lên một quẻ, loát bộ râu trắng xóa, gật đầu nói:
-Quẻ này là Ly Thượng Càn Hạ[1], chính là quẻ đại hữu, quẻ 'Có lớn', mùa màng tốt đẹp, ý là gặt hái, xem ra khách quan nhà có hỉ sự.

Trà khách kia ngẩn ra, lại hỏi:
-Vậy... lão nhân gia có thể nói được là hỉ sự gì không?

-Xem ra là trong nhà khách quan sinh con trai. Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vn

Trà khách kia giương miệng, không nói ra lời, nguyên lai hắn đích thật là nhận được thư nhà nói thê tử sắp phải lâm bồn, cho nên đang vội vàng chạy về. Hắn ngạc nhiên nửa ngày, vội vàng móc ra một đĩnh bạc hai tay dâng cho lão nhân, cung kính nói :
-Lão nhân gia tính toán như thần, còn xin lão nhân gia lại tiếp tục tính...

-Yên tâm, nhất định là mẫu tử bình an, vạn sự đại cát!
Lão nhân vuốt đĩnh bạc trong tay, cười ha ha nói .

Trà khách kia lập tức sắc mặt vui vẻ, liên thanh đa tạ, vội vàng chạy gấp trở về, trong nhà sinh con trai, hiển nhiên muốn lập tức về nhà.

Vốn những trà khách đã đi ra lán trà rồi, thấy Thiên Cơ lão nhân thật đúng là có bản lĩnh, vội vã quay trở lại, một đám tiến lên, người này thì hỏi lúc nào thăng quan, người kia hỏi lúc nào phát tài, Thiên Cơ lão nhân ai đến cũng không cự tuyệt, đang chăm chú bói quẻ, rung đùi đắc ý nói lời trong quẻ bói đến nước miếng tung bay. Những trà khách này thì một đám nghe mà mặt mày rạng rỡ, đều vẻ mặt thoả mãn.

"Beng!" Một thanh cương đao sáng loáng thình lình bổ vào trên mặt bàn trước mặt Thiên Cơ lão nhân:
-Lão già, lão tới tính xem, thanh đao này của ta giết được người, hay là giết không được người!

Chính là hai tên đại hán vẻ mặt hung thần kia!

Những trà khách đang vây xung quanh cái bàn của Thiên Cơ lão nhân nhất thời sợ đến bỏ chạy khắp nơi, những kẻ nhát gan thì trực tiếp trốn đi cho êm chuyện, gan lớn thì cũng chỉ dám từ xa trốn ở một bên nhìn.

Thiên Cơ lão nhân chẳng qua là một lão nhân phiêu bạt giang hồ xem bói đoán mệnh, đột nhiên thấy một thanh cương đao sáng loáng chém vào trước mắt, lập tức sợ đến cả người run lên, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, miệng run run nói:
-Hai... hai vị đại gia... muốn đoán mệnh, lão... lão phu...

-Ai cho lão đoán mệnh! Ta nói lão tính thanh đao này của ta là giết được người, hay là giết không được người!

-Đại... đại gia, cái ...cái này...

-Cái gì cái này cái kia, mau tính! Thanh đao này của ta giết được người, hay là giết không được người! Tính đúng, vạn sự đại cát, nếu như tính không đúng, hắc hắc!
Hai người bỗng nhìn lướt qua Tiểu Thư đang đứng ở một bên, tiếp tục nói:
-Cháu gái đó của lão sẽ không cần lại đi khắp nơi kể chuyện nữa, theo chúng ta trở về hầu hạ thiếu gia của chúng ta!

Nguyên lai bọn họ là xem trúng vẻ xinh xắn thông minh của Tiểu Thư, muốn cướp về cho thiếu gia của bọn họ.

-Hai... hai vị đại gia...
Thiên Cơ lão nhân miệng vẫn còn run run.

-Nhanh xóc quẻ! Thanh đao này của ta rốt cuộc là giết được người, hay là giết không được người!
Tên đại hán kia đưa tay rút về cương đao đang chém trên mặt bàn, quơ quơ trước mắt lão nhân, vẻ mặt hung thần.

Thiên Cơ lão nhân không thể làm gì khác hơn là run tay run chân cầm lấy ba đồng tiền tới xóc, thế nhưng xóc cả nửa ngày, vẫn cứ xóc không ra quẻ. Hai tên đại hán không nhịn được, cùng quát lên:
-Mau xóc! Nếu xóc không ra nữa, một đao làm thịt lão già ngươi!

Thiên Cơ lão nhân run giọng nói :
-Hai... hai vị đại gia nếu muốn xem quẻ cho thanh đao này, còn...còn phải đem đao đặt ở mặt bàn, quẻ này mới... mới có thể xóc ra được.

-Hắc! Hắc!
Hai tên đại hán cười một tiếng:
-Đoán số thật đúng là nhiều quy củ!

Một người trong đó quả nhiên đem đao đặt ở trên mặt bàn, dù sao thì cũng không sợ lão già bước đi cũng đều phải chống quải trượng này có thể giở trò gian trá gì.

Thiên Cơ lão nhân cuối cùng run tay xóc ra một quẻ.

-Quẻ này nói thế nào, giết được người, hay là giết không được người! Nói mau!

Tất cả mọi người cũng đều thầm toát mồ hôi lo lắng cho hai ông cháu này! Nói giết được người sao, không được, hai tên đại hán này có thể nói cương đao trong tay chưa bao giờ từng giết người; nói giết không được người sao, càng không được, bọn họ hoàn toàn có thể một đao làm thịt lão nhân, sau đó vẫn hùng hồn cướp đi tiểu cô nương!

*[1]: Quẻ "Đại hữu" là quẻ thứ 14 trong 64 quẻ của Dịch Kinh, nó là do quẻ Càn và quẻ Ly cấu thành, trong đó quẻ Ly ở trên mặt, đại biểu "Hỏa", quẻ Càn tại phía dưới, đại biểu "Thiên", cho nên, dựa theo cách gọi của Dịch Kinh thông thường là "Hỏa thiên đại hữu, ly thượng càn hạ".