Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt

Chương 312: Tiểu long nữ thật giả



Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế ở thành phố C.

An Giai Kỳ đi theo người đàn ông lên xe riêng, vẻ ngoài chiếc xe khiêm tốn mà sang trọng, nội thất trong xe lại càng xịn hơn.

Khi tới, người đàn ông luôn miệng gọi cô ta là “cô chủ nhỏ”, đồng thời giải thích chi tiết về chuyện sợi dây chuyền.

Thì ra chủ nhân của sợi dây chuyền này là nhà họ Long, một gia đình giàu có ở thành phố C. Hơn hai mươi năm trước, thiếu nữ này đem lòng yêu vệ sĩ của gia tộc, bị gia đình phản đối kịch liệt.

Cuối cùng vệ sĩ đó bị đuổi khỏi thành phố C, từ đó không còn tin tức gì, tung tích cũng không rõ. Nhưng cô gái đó lại phát hiện ra mình có thai, sinh ra một bé gái, người có uy quyền nhất trong gia đình là bà nội, suy nghĩ đến thanh danh của gia tộc Long thị và danh tiếng của cô gái nên bà đã nhân lúc cô gái ngủ say mà lén đưa đứa bé đi.

Đưa cho một người làm, không ai biết đứa bé đã bị đưa đi đâu, mà người làm ấy cũng không còn quay trở lại nữa.

Cô gái biết con mình bị đưa đi, khóc lóc cũng không làm được gì, từ đó khủng hoảng tinh thần, suốt ngày chỉ biết lẩm bẩm đi tìm con gái.

Cả nhà vì chuyện này mà hao tổn tinh thần và rất hối hận, bà nội cũng biết mình làm sai nên hạ lệnh đi tìm tung tích của Tiểu Long Nữ. Hai mươi năm trôi qua vẫn chưa có kết quả gì, cho đến khi bà nội mất.

Cô gái từng nói trước khi người đàn ông đi đã để lại cho cô một sợi dây chuyền tuy không đắt nhưng chính giữa sợi dây có một con bướm, cô đã đeo sợi dây lên người con gái.

Chỉ với manh mối ngày, người làm riêng bắt đầu điều tra sự việc.

Một lần tình cờ, ông ta nhìn thấy một loạt quảng cáo của gia tộc châu báu *** Tháp, ông nhìn thấy sợi dây chuyền trên cổ người mẫu có hình dáng giống hệt sợi dây mà cô chủ miêu tả.

Mang theo một tia hy vọng này, ông ta đến thành phố G để tìm. Đây là lần thứ bảy ông tới thành phố G, ban đầu còn tưởng sẽ không có được gì như trước kia, nhưng không ngờ lại gặp được An Giai Kỳ ở sân bay.

Ông ta liên tục xác nhận sợi dây chuyền này có phải là của An Giai Kỳ hay không.

An Giai Kỳ nghe đầu đuôi câu chuyện thì rất ngạc nghiên. Cô ta biết sợi dây chuyền này là của An Đình Đình, mà dựa và thân thế của An Đình Đình cùng với thời gian người đàn ông mô tả, rất có thể An Đình Đình chính là Tiểu Long Nữ lưu lạc bên ngoài của nhà họ Hoắc?

Sao con khốn đó lại có may mắn thế chứ? Đã thay đổi thân xác lại còn trở thành cô chủ nhỏ của gia đình lớn, còn cô ta chẳng những trở thành tù nhân mà cỏn phải bán thân mới có được tự do!

Nhưng ông trời có mắt, cơ hội đã thực sự đến với cô ta, đây chẳng phải là đã được định sẵn trong tương lai sao?

An Đình Đình, xin lỗi, nếu cô thật sự là Tiểu Long Nữ của nhà họ Hoắc thì hãy để thân phạn Tiểu Long Nữ này lộ diện đi!

Mắt An Giai Kỳ đỏ hoe, nghẹn ngào nói với người đàn ông: “Chú à, khi tôi sinh ra đã ở trong cô nhi viện, sợi dây chuyển này là thứ duy nhất có trên người. Tôi vẫn luôn cẩn thận mang nó theo, không dám làm mất, tôi luôn nghĩ một ngày nào đó ba mẹ sẽ tới tìm tôi nhờ vào sợi dây chuyền này…”

“Năm tôi mười tuổi được một gia đình tốt bụng nhận nuôi, nhưng họ đối xử với tôi không tốt, công việc kinh doanh của gia đình bố mẹ nuôi đang đứng trước bờ vực phá sản, nên họ có ý định bán tôi đi để có tiền. Tôi không muốn kết thúc cuộc đời mình như vậy nên mới lén trốn đi, muốn chạy ra nước ngoài…”

An Giai Kỳ khóc hết nước mắt kể lại cuộc sống bi thảm của mình, trói buộc cuộc đời An Đình Đình vào mình.

Không biết là thương hại cô chủ nhà họ Long hay là thật sự bị An Giai Kỳ làm cho cảm động, hay là vì kích động sau bao nhiêu năm cuối cùng cũng tìm được người mà người đàn ông đó thực sự tin cô ta.

Nhưng thân phận của Tiểu Long Nữ là một vấn đề vô cùng quan trọng, nhà họ Long sẽ không bao giờ nhận Tiểu Long Nữ giả về, vì thế chuyện này vẫn phải đợi đưa cô ta về rồi để chủ nhân tự quyết định.

Khi xe đến nhà họ Long, nơi tượng trưng cho Long cung, An Giai Kỳ lập tức bị thu hút bởi vẻ nguy nga tráng lệ trước mắt. Cô ta may mắn xem một cuộc phỏng vấn truyền thông về sự xuất hiện của nhà họ Mặc, sau đó vì người nhà họ Mặc gây áp lực nên cuộc phỏng vấn chỉ được phát một lần rồi bị chặn và xoá bằng nhiều cách khác nhau.

An Giai Kỳ cũng may mắn chỉ xem một lần, khi ấy cô ta cũng bị sự hào nhoáng của nhà họ Mặc làm cho sững sờ, mà nếu gia tộc Long thị ở thành phố G thì không phải lại là một nhà họ Mặc nữa sao!

Trong nhà đã có người đợi từ trước.

Sau thời gian dài điều trị, tinh thần của cô chủ đã được kiểm soát tốt, mặc dù là một người phụ nữ trung niên nhưng sống trong gia đình quý tộc nên khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của bà vẫn không hề có dấu vết tàn nhẫn mà thời gian để lại, ngược lại còn có nét ngây thơ chỉ thiếu nữ mới có.

Bà tên là Long Nam Tâm, từng là con gái út được cưng chiều nhất gia tộc Long thị. Nhưng vận mệnh luôn thích trêu người, Long Nữ được vạn người chiều chuộng lại đem lòng yêu chàng vệ sĩ thấp hèn, từ đó cuộc đời bà đã thay đổi.

Long Nam Tâm mặc một chiếc áo khoác sáng màu, bồn chồn không yên trông ngóng nhìn ra ngoài.

Sau khi An Giai Kỳ vào cửa, trực giác cho biết người phụ nữ quý tộc này chính là “mẹ ruột” của mình, cô ta nước mắt lưng tròng khiến cảm xúc dâng trào tới đỉnh điểm.

Người đàn ông bước tới trước mặt Long Nam Tâm, đưa sợi dây chuyền cho bà rồi cung kính nói: “Cô chủ, là sợi dây này phải không?”

Mắt Long Nam Tâm vẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt An Giai Kỳ.

An Giai Kỳ vốn có vẻ ngoài thuần khiết đáng yêu, lúc này lại giả vờ là bạch liên hoa vô hại, ít nhất thì khí chất yếu đuối ấy rất được lòng người.

Bà thu hồi ánh mắt, lại nhìn sợi dây chuyền trong lòng bàn tay.

Mặc dù thời gian trôi qua đã rất lâu, sợi dây chuyền không còn sáng như năm đó, nhưng bà sẽ không bao giờ quên được dáng vẻ của nó. Đó là một đêm cuối thu, người đàn ông đã tự tay đeo sợi dây chuyền này lên cần cổ xinh đẹp như thiên nga trắng của bà… Những ký ức ngày xưa lại một lần nữa ùa về.

Đột nhiên Long Nam Tâm mặt đầy nước mắt, nắm lấy tay An Giai Kỳ khóc nức nở: “Con gái, con chịu khổ rồi.”

Chóp mũi An Giai Kỳ cũng chua xót, vài giọt nước mắt rơi xuống, nghẹn ngào nói: “Mẹ…” sau đó cô ta oà khóc, ôm chặt Long Nam Tâm…

Thân phận An Giai Kỳ đột nhiên thay đổi, trở thành Tiểu Long Nữ của gia tộc Long thị ở thành phố C, dưới một người, trên vạn người, được hưởng sự giàu có và cưng chiều vô tận. Nhưng cô ta cũng biết thân phận của mình là giả, thường ngày phải rất chú ý lời nói và cử chỉ, giữ ký bí mật này.

Còn những chuyện ở thành phố G, đương nhiên cô ta sẽ từ từ bí mật xử lý.