Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 453



“Vâng.

Đặt món Nhật là một nhà hàng cao cấp nhất thủ đô, một lúc sau đồ được giao đến.

Mùi vị rất thơm, mùi thơm bay khắp nơi, làm người ta thèm ăn.

Trong đó có một món chân, rất lớn, cũng rất cứng, Tô Tú Song dốc hết tinh thân muốn thắng cái chân mà vẫn không được.

Hoắc Dung Thành liếc cô rồi cầm lấy, động tác của anh sạch sẽ lại lưu loát, ba năm lần đã bày thịt ra đĩa.

Tô Tú Song chớp mắt, cô chỉ cảm thấy được sủng ái mà lo sợ, thì ra, Hoắc Dung Thành cũng có một mặt ân cần như vậy.

Khiếp sợ hơn là đáy lòng cô cũng như bị ném vào một hòn đá, gây ra từng vòng rung động, rất ngọt ngào.

Tô Tú Song ăn không ít đồ ăn vặt, chỉ ăn một chút là cô đã gần như no.

Cách ăn của Hoắc Dung Thành ưu nhã và đẹp, nhưng anh cũng không ăn được bao nhiêu, chỉ ăn vài miếng.

Buổi chiều.

Hoắc Dung Thành tiếp tục làm việc.

Tô Tú Song xem phim, thỉnh thoảng cô lại lại lơ đãng liếc nhìn người đàn ông ngồi sau bàn làm việc.

Quả nhiên, đàn ông đang làm việc là hấp dẫn nhất!

Xem ra, làm quản lý Hàn Tỉnh vẫn rất khổ cực, vì từ khi cô bước vào vào phòng làm việc, thì liên tục có tài liệu được đưa vào.

Cô nhìn ra chỗ khác, mở máy ra và nhập nút đồng tâm trên trang tìm kiếm.

Trong bộ phim vừa rồi, có vài cảnh nữ chính đang thắt những nút thắt đồng tâm, có màu đỏ thẫm, trông rất vui mừng.

Đối với người đang buồn như cô mà nói, dùng việc đó để giết thời gian là không còn gì tốt hơn nhất.

Các bước dạy rất chỉ tiết, Tô Tú Song cũng học hết sức chăm chú.

Vừa ngẩng đầu, Hoắc Dung Thành nhìn thấy người phụ nữ vốn ngồi trên ghế sa lon, lúc này đang nằm ngủ say sưa.

Anh nhướng mày, rồi đứng dậy, đôi chân dài đi tới cạnh ghế sa lon.

Trên ghế sa lon, hai gói đồ ăn mở ra, còn có miếng vụn khoai tây chiên.

Đôi mắt Hoắc Dung Thành khẽ nhúc nhích, người luôn luôn ám ảnh bởi sự sạch sẽ như anh lại không cảm thấy bẩn và khó chịu, anh còn cảm thấy rất ấm áp, rất đời thường.

Anh khom lưng, rồi thuận tay nhặt chiếc chăn bên cạnh và đắp cho cô.

Khoảng cách giữa hai người quá gần, trong hơi thở của anh đều là hơi thở từ trên người cô toả ra, có mùi chanh, thoang thoảng tươi mát, dễ ngửi.

Nắng chiều cũng rơi trên mặt cô khiến mặt cô như được tráng một lớp ánh sáng.

Chút lông tơ trên khuôn mặt xinh xắn trông rất đáng yêu, ngay cả nửa khuôn mặt sưng phồng cũng rất hấp dẫn.

Không thể khống chế…

Đôi môi mỏng của Hoắc Dung Thành hôn lên trên má phải bị sưng lên của cô.

Ai biết, Tô Tú Song đã ngủ say đột nhiên trở mình, đôi môi mềm mại ấm áp của cô phớt qua môi anh.