Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 463



“Đến hôn cũng hôn rồi, còn quan tâm đến nước miếng của cô sao? Mùi vị cũng không tồi”

Hoắc Dung Thành nhếch mép nói.

Khuôn mặt của Tô Tú Song càng đỏ hơn, cô cắn nhẹ môi, đúng là vô liêm sỉ!

“Tôi có một chuyện muốn hỏi anh”

Cô nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn mở lời.

“Hỏi đi”

“Khuôn mặt của Mộ Tư Đồng, có phải là do anh hủy đi không?”

Trong phút chốc, khuôn mặt của Hoắc Dung Thành lạnh lẽo hơn, đôi mắt sầm xuống nhìn cô: “Mộ Tư Đồng tới tìm cô sao?”

“Không có bất ngờ gặp nhau.”

“Anh ta nói gì với cô rồi?”

“Nói khuôn mặt của anh ta bị anh hủy hoại, còn nói… nói là…. “

Cô có chút do dự, suy đi tính lại không biết phải nói kiểu gì.

Tâm mắt của Hoắc Dung Thành hướng tới khuôn mặt cô, đôi môi mỏng hơi mím lại, ngữ khí lạnh nhạt không vui: “Anh ta uy hiếp cô sao?”

“Không có!”

Tô Tú Song ho nhẹ hai tiếng, rồi tiếp tục nói: “Anh từng cảnh cáo nhà họ Mộ đừng động tay vào tôi?”

“Còn gì nữa không?”

“Không có, chỉ có nhiêu đây thôi” Tô Tú Song lắc đầu.

“Dám làm người của tôi bị thương, thì phải trả giá, trên khuôn mặt mới có thêm vài vết sẹo, quá nhẹ”

Hoắc Dung Thành hừm nhẹ một tiếng, nhìn cô chằm chằm, âm thanh trầm xuống: “Tránh xa anh ta ra, có chuyện gì thì nói với tôi, tôi sẽ xử lí anh ta.”

Cô nhìn anh chằm chằm, đồng tử của anh rất sâu, sâu như một xoáy nước không thấy đáy.

Dường như, nếu không cẩn thận sẽ rơi cả người và trái tim vào trong đó.

Trái tim của Tô Tú Song trở nên không nghe lời, nó từ từ đập thình thịch mạnh hơn, có chút lệch khỏi quỹ đạo.

“Có nghe thấy không?”

Không có được câu trả lời, âm thanh của anh trầm xuống.

“Nghe thấy rồi”

“Đi nấu một bát mì” Anh hướng mắt lên, tâm trạng không tồi: “Là cái mà lân trước cô nấu”

“Được”

Tô Tú Song bất giác nói nhỏ tiếng lại, có cả sự mềm mại mà bản thân cô cũng không nhận ra.

Cô nhấc chân lên, bước vào phòng bếp.

Động tác nhanh nhẹn dứt khoát, cô vừa nấu mì vừa thái rau, cô ngẩng đầu lên, thông qua cửa sổ cô nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông trên sô pha.

Trong khoảnh khắc này, trong lòng cô cảm thấy rất yên bình, ấm áp, còn có niềm vui không nói ra thành lời.

Cảm giác như là, cô và anh giống như một cặp vợ chồng bình thường.