Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 601



Chớp mắt, hai người đã bước lên bậc cầu thang, ba người chạm mặt.

Hạt mưa tí tách rơi xuống đỉnh của chiếc ô bắn lên mặt, lạnh lếo run người, bỗng, Tô Tú Song hồi hồn trở vê lại.

Cô nâng mắt lên, vô ý chạm mắt với Hoắc Dung Thành, sau đó, chỉ thấy biểu cảm trên khuôn mặt anh trở nên lạnh lẽo, khuôn mặt lạnh lùng chuyển dời tâm nhìn, dường như đã hoàn toàn xem cô như không khí.

Tay của Tô Tú Song bất giác nắm chặt lấy cán ô, lông ngực phập phồng, mím chặt môi lại.

“Cô là vợ của Dung Thành sao?” Tâm mắt của người phụ nữ đặt lên trên người cô, giọng điệu ôn hòa, sắc mặt lại dịu dàng: “Đúng là rất xinh đẹp, dễ nhìn”

Tô Tú Song còn chưa kịp đáp lời trở lại thì Hoắc Diệc Phong đứng ở bên cạnh đã cướp mất lời, mở miệng trước: “Chị Tuyết Nhung, cô ta chính là một người phụ nữ vừa đưa lại vừa ngốc, cô ta và cái từ xinh đẹp ấy hả, không thể gắn lại chung với nhau được đâu, có phải không hả, người phụ nữ ngu ngốc này?”

Trong lúc nói, anh ta còn không đứng đắn híp mắt lại, nhe răng để lộ hàm răng to trắng khỏe, cố ý đẩy đẩy bả vai của Tô Tú Song.

Tô Tú Song trừng mắt nhìn anh ta một cái, lại tỏ ý không muốn quan tâm đến anh ta.

“Diệc Phong, sao lại không lễ phép với con gái người ta như thế? Diệc Phong từ nhỏ đã bị chiều hư, cái miệng lúc nào cũng bô bô không thể cản được, vẫn hy vọng cô Song có thể lượng thứ, phải rồi, tôi tên là Từ Tuyết Nhung”

Từ Tuyết Nhung?

Cô ta lại không phải họ Hoắc sao?

Tô Tú Song khẽ nâng mắt lên, lông mi khẽ động, che khuất sự nghi ngờ và tò mò dưới đáy mắt, khóe miệng nhếch lên: “Sẽ không đâu.

Hoắc Diệc Phong “xuy” một tiếng rồi một tay ôm lấy bả vai cô, ôm cô vào trong ngực: “Quan hệ của em và cô ta không bình thường, vô cùng tương thân tương ái, không cần phải câu nệ tiểu tiết”

“Tuổi tác của hai người cũng tương đương nhau, chắc là sẽ có chung rất nhiều sở thích, quan hệ tốt cũng là điều bình thường, nhưng mà, không được bắt nạt con gái, có biết chưa hả?” Từ Tuyết Nhưng nhẹ giọng dạy dỗ Hoắc Diệc Phong.

“Chị Tuyết Nhung, chị nhiều lời thật đấy, giống y hệt Đường Tăng” Hoắc Diệc Phong không vui trợn mắt nói.

Từ Tuyết Nhung giả vờ tức giận, đánh hai cái vào bả vai anh ta, sau đó lại nói với Tô Tú Song: “Nếu như nó bắt nạt cô thì cô cứ đến tìm tôi, tôi sẽ báo thù cho cô, khụ khu…”

Còn chưa kịp nói dứt lời thì cô ta đã ôm ngực ho hai cái.

Lúc này, Hoắc Dung Thành mặt mày lạnh nhạt, đứng im lặng nãy giờ cuối cùng cũng động đậy, anh cởi áo khoác trên người mình ra, khoác lên cho Từ Tuyết Nhung, lạnh giọng nói: “Nói ít hai câu đi, đi vào nhà trước”

“Được”

Từ Tuyết Nhung dịu dàng trả lời lại, nhấc chân, kề vai với bóng dáng cao lớn kia đi vào trong phòng khách.

Lần đầu tiên, Tô Tú Song nhìn thấy Hoắc Dung Thành gần gũi và dịu dàng với một người phụ nữ như thế.

Dòng suy nghĩ của cô rất hỗn loạn, thơ thẩn đi vào phòng khách.