Cố Du Du Viết Truyện Pỏn

Chương 9



18

Dung Phi Vãn sống chết không chịu rời đi, nói hai phòng ở được.

"Em có thể ngủ với chị, cũng có thể ngủ với anh ấy, nếu không thì em có thể để anh trai em ngủ sô pha. Nếu hai người muốn làm gì, em có thể giả vờ không nghe thấy.".

||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||

Cô ấy đúng là ngang ngược bướng bỉnh.

Cuối cùng tôi vẫn lựa chọn ngủ cùng Dung Phi Vãn.

Tôi đưa cho cô ấy một bộ đồ ngủ: "Em mặc cái này được không?"

Đại tiểu thư cũng không kén cá chọn canh: "Được chứ."

Buổi tối nằm trên giường, cô ấy gác chân lắc lư.

"Tuy Dung Mặc Trì là anh trai của em, nhưng em vẫn phải nhắc nhở chị, anh ấy có người trong lòng đó!"

Tôi hơi kinh ngạc: "Anh ấy có người thích rồi sao?"

Dung Phi Vãn hiểu lầm ý tôi: "Anh ấy sắp ba mươi rồi, nếu không có người thích mới lạ đấy."

Tôi cũng tò mò buột miệng hỏi: "Vậy anh ấy thích ai?"

Dung Phi Vãn: "Thật ra em cũng không biết đó là ai, chỉ là anh ấy có cái đánh dấu trang hình bươm bướm làm từ lá bạch quả, anh ấy rất quý trọng nó, nhất định là cô gái nào đó đã tặng cho anh ấy!"

Tôi lẳng lặng nhìn Dung Phi Vãn, cô ấy cũng lẳng lặng nhìn tôi.

Một lúc lâu sau...

"Không phải do chị tặng đấy chứ?"

Tôi gật đầu: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đúng thế."

Dung Phi Vãn lập tức phát điên.

"Em đúng là thằng hề, rốt cuộc em đóng vai gì trong vở kịch này chứ!"

Tôi an ủi cô ấy: "Có thể anh ấy chỉ cảm thấy chiếc lá kia đẹp thôi?"

Dung Phi Vãn nặng nề thở dài: "Ai biết được, sau này em không bao giờ xen vào việc của người khác nữa, ngủ thôi!"

Ngày hôm sau, Dung Mặc Trì mua vé máy bay đuổi người đi.

Anh nói Dung Phi Vãn ở đây thì cản đường anh ấy.

Cản chuyện gì mấy người tự mình nghĩ đi!

"Dã Hỏa Hữu Tẫn" quay rất nhanh đã đóng máy.

Đạo diễn cảm khái: "Thật là không dễ dàng, hậu bối các cậu đúng là có tiền đồ."

Tần Thư Yến cười nói: "Đạo diễn, ông nhất định phải lấy giải thưởng, mang theo chúng tôi nhất phi trùng thiên, tôi còn chờ kịch bản mới của ông nữa đó."

"Tôi sợ là không có cơ hội này." Đạo diễn vỗ vỗ Dung Mặc Trì, "Nhiệm vụ này giao cho cậu."

Dung Mặc Trì cười gật đầu.

"Tôi sẽ cố hết sức."

Trở lại khách sạn, tôi thu dọn đồ đạc ngay lập tức.

Vali lúc tới như nào thì về thế ấy, chỉ là có thêm hai bộ... ừm.... sườn xám.

Lần trước Dung Mặc Trì xé váy tôi nói sẽ mua trả tôi cái mới.

Đúng là có mua.

Mua một cái, xé một cái.

Xé một cái, lại mua một cái.

Hai cái sườn xám này tôi phải dùng mạng đổi mới có được đó!

Tôi nhét quần áo vào trong vali, kéo khóa kéo, vừa đứng dậy, Dung Mặc Trì đã đứng ở cửa.

Vẻ mặt anh thản nhiên: "Phải đi rồi à?"

Tôi cũng nhất thời rơi vào trầm mặc.

Không đi thì có thể làm gì đây?

Dung Mặc chậm chạp đi vào, đứng trước mặt tôi, giọng điệu van nài:

"Ở lại một đêm, ngày mai rồi đi được không?"

Tôi lặng lẽ nhìn anh, sau đó gật đầu.

Đêm nay, điên cuồng đến cực độ.

Sô pha, phòng bếp, phòng tắm, các loại tình tiết, diễn vô cùng nhập tâm.

Khi tình đến nồng đậm, tôi gọi tên anh.

Nhưng anh lại chưa hài lòng.

"Đổi cách gọi khác."

Tôi suy nghĩ một chút về các biệt danh tôi đặt cho anh.

"Trì tổng? Dung ma ma?"

"Đổi tiếp!"

Tôi ghé vào trước ngực anh, im im.

"Còn gì nữa đâu! Chẳng lẽ gọi là ông xã?"

Cái từ này như có ma lực gì đó, có thể khiến hơi thở đàn ông trở nên hỗn loạn.

"Gọi lại lần nữa đi."

Tôi bĩu môi: "Không được, chúng ta đâu phải loại quan hệ này."

Người đàn ông nhìn tôi ở khoảng cách gần: "Em nghĩ chúng ta không có quan hệ như vậy sao?"

Tôi không nói gì.

Có những chuyện cũng không phải tôi muốn như thế nào thì như thế đó.

Hôm sau, tôi thức dậy rất sớm.

Hoặc là nói, một đêm cũng không ngủ.

Tôi nhìn những mảnh quần áo trên mặt đất và thở dài.

Quả nhiên, một món cũng không mang đi được.

Tiếng gõ cửa vang lên, tôi tưởng là nhân viên khách sạn.

Mở cửa, Dung Phi Vãn hùng hổ xông vào.

"Dung Mặc Trì đâu!"

Cô ấy ném một quyển sổ màu đỏ sậm lên bàn trà một cái "bốp".

"Em đã nói với anh ấy rồi, bây giờ khoa học kỹ thuật tiến bộ, dùng hộ khẩu điện tử cũng có thể lĩnh chứng, anh ấy nhất định muốn em phải mang sổ đến đây, em thấy anh ấy chính là coi em như con lừa."

Tôi ngây người, Dung Mặc Trì đi ra mái tóc hơi rối.

"Anh cho em ra khỏi nhà, em muốn đi đâu anh cũng không quản nữa!"

Cô gái vừa mới mắng chửi hừng hực khí thế nháy mắt thay đổi sắc mặt.

"Anh, anh thật sự là anh ruột của em."

Sau đó xoay người kéo tay tôi: "Em chúc hai ngươi ba năm hai lứa, mỗi lứa tám em bé nhé!"

Lời chúc phúc này, thật sự rất khó nhận!

Tôi quay đầu nhìn Dung Mặc Trì, trong mắt mang đầy sự nghi hoặc.

Anh đi tới, cúi đầu hôn lên trán tôi một cái.

"Hộ khẩu có cầm theo không?"

"Làm gì?"

"Đi đăng kí kết hôn!"

Tôi mở to hai mắt, tôi đoán trúng rồi sao!

Dung Mặc Trì nghiêng đầu: "Không muốn à? Vậy tôi sẽ làm loạn..."

"Không phải! "Tôi vội vàng nói, "Hộ khẩu để ở quê rồi."

Tôi lại không có em gái để nó mang đến cho tôi.

"Không sao." Anh thoải mái, "Dung Phi Vãn nói dùng sổ hộ khẩu điện tử cũng được."

Tôi thắc mắc: "Đã thế sao anh còn để em ấy mang hộ khẩu đến tận đây?"

Khi ra khỏi cục dân chính, anh mới giải đáp thắc mắc cho tôi.

"Bởi vì lĩnh giấy kết hôn xong, trang thông tin cá nhân sẽ được in lên hai chữ'đã kết hôn'.

Tôi giật mình: "Vậy hộ khẩu của em sẽ vẫn là chưa kết hôn!"

Anh xoa xoa tóc tôi: "Lần sau tới sửa!"

19

Vài tháng sau, bộ phim "Dã Hỏa Hữu Tẫn" bắt đầu tiến hành quảng bá trước khi công chiếu.

Trên mạng đột nhiên xuất hiện rất nhiều truyện pỏn của tôi.

Chuyện tôi viết truyện pỏn được đào lại một lần nữa.

[Con gái nhà ai tử tế lại đi viết mấy thứ đó, vừa nhìn đã biết không ra gì.]

[Làm gì có bông tuyết nào trong sạch, không biết ngủ với bao nhiêu đàn ông mới bò đến vị trí ngày hôm nay. Không có đàn ông chắc chắn không sống nổi một ngày!]

[Loại nữ nhân này, dâng cho tôi tôi cũng chẳng thèm động, biên kịch Dung thật sự quá tốt tính rồi, nếu là tôi, tôi sẽ ghê tởm đến mức ba ngày ăn không ngon.]

Những lời nhận xét tục tĩu từ góc nhìn của nam giới đã được nhiều tài khoản nữ đăng tải.

Chắc là do gần đây tôi liên tục nhận được tài nguyên tốt, cản đường người khác.

Dung Phi Vãn tức giận: "Cái gì! Cũng không soi gương xem mình trông như thế nào, còn dám so với anh tôi."

Lúc trước cô ấy đọc truyện của tôi, chắc cũng tức giận như thế này.

Em chồng vừa biết bao che khuyết điểm, lại còn tiêu chuẩn kép!

Dung Mặc Trì công khai giấy chứng nhận kết hôn lên.

[Tôi vac vợ tôi có chút tình thú, khiến mọi người chê cười rồi. Nếu như trong cuộc sống không làm được chuyện gì có ý nghĩa, mọi người hãy mua vé ra rạp chiếu phim xem <<Dã hỏa hữu tẫn>> nhé.]

Vừa công khai quan hệ của chúng tôi, lại ám chỉ những người đó ăn no rửng mỡ, đồng thời còn tuyên truyền phim điện ảnh.

Một mũi tên trúng ba con chim!

Dư luận đảo chiều ngay lập tức.

[Không phải chứ, hai người là vợ chồng thật sao?]

[Tôi tưởng mình đang ăn dưa, kết quả hoá ra miệng mình đầy thức ăn cho chó.]

[Em rất có hứng thú với Tiểu Tình Thú của hai người, hay là anh bảo Cố Du Du mở khoá đi ạ.]

[Mẹ nó, phiền nhất là đôi tình nhân nhét thức ăn cho chó, bởi vì ăn ngon, dễ no.]

Cũng có người bắt đầu bác bỏ những bài bôi đen tôi.

[Cũng đâu hiếm lạ gì, viết loại truyện này là đang tạo phúc cho phụ nữ, chị thích xem, mọi người viết nhiều lên.]

[Đúng rồi, ngoài đời làm gì có đàm ông trâu bò như trong truyện, chúng ta cũng chỉ có thể tìm kiếm an ủi trong truyện mà thôi. 】

【 Mấy bà vợ cổ hủ cứ hầu hạ chồng mình cho tốt đi, bưng trà rửa chân, đừng đi có bôi đen nữ nhân thời đại mới, nếu có cỗ máy xuyên không, nhất định tôi sẽ đưa mấy thím về Thanh triều bó chân. 】

Có một số tài khoản bị mắng phải xóa weibo, còn có, bị báo cáo triền miên.

Tại lễ công chiếu, phóng viên hỏi quay bộ phim này có thu hoạch gì.

Những diễn viên khác: "Kết bạn mới, học được những điều mới."

Dung Mặc Trì: "Thu hoạch được một bà xã."

Vì thế, trên mạng lại có thêm một cuộc thảo luận.

Hai người bọn họ rốt cuộc kết hôn khi nào?

Ông Dung và bà Cố kết hôn vào ngày 19 tháng 8 năm 2023.

Ngày này năm năm trước, cũng là ngày mà lần đầu tiên họ gặp nhau!

- Hết -

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!