Cô Giáo Hoàng Và Cô Giáo Lý

Chương 15



281.

KFC đang phát nhạc Giáng sinh của Trần Dịch Tấn, tôi đứng xếp theo hàng dài dằng dặc bên ngoài.

Tôi đứng giữa những người có đôi có cặp.

"Xin chào, xin hỏi... tôi vừa đi WC, phía trước là bạn gái tôi, cậu có thể..."

"Không thể."

282.

Đi WC về có thể dùng làm lí do chen hàng sao?

Có bạn gái thì có thể chen hàng sao?

Cung Thi Kỳ tôi làm sao có thể giúp đỡ loại người ích kỉ như thế.

283.

"Đây là phiếu giảm giá của KFC."

"Được."

284.

Một mình tôi ngồi giữa quán KFC mà ai ai cũng có đôi có cặp, còn chiếm luôn bàn cho bốn người.

Đến KFC vào Giáng sinh cũng chật ních người.

Các người đón năm mới thì vào KFC làm gì hả? Hẹn hò không phải nên đến nhà hàng, uống rượu vang, ăn bít-tết sao?

Nhìn cái gì mà nhìn?

Chưa thấy ai đón Giáng sinh một mình, ăn hai phần Gia đình sao?

285.

Tôi cắn đùi gà, bực tức trong người.

Rõ ràng chỉ là Giáng sinh thôi mà sao lại được nghỉ học?

Nhưng sao lớp trưởng ở nhà làm bài tập, Trương Xoa Xoa cũng ở nhà làm bài tập ngay cả Gia Ái vốn chẳng để tâm cũng ở nhà làm bài tập, chuyện gì đang diễn ra vậy?

286.

Tôi tiếp tục gặm đùi gà, chuẩn bị ăn sang suất thứ hai, sau đó trước mặt xuất hiện bóng dáng một cặp đôi.

"Xin lỗi, ở đây nhiều người quá lại không có bàn, chúng tôi có thể..."

"Không thể." Đừng làm phiền bảo bối ăn cơm chó.

"Vậy phải làm thêm bài tập Ngữ văn rồi."

Tôi ngẩng đầu.

"Lý... Lý Lý... Hoàng... em chào cô Hoàng." Suýt chút nữa tôi bị miếng đùi gà hại chết, liền giả vờ không thấy hai người chọn phần ăn Giáng sinh cho tình nhân.

287.

Cô Hoàng và Cô Lý ngồi đối diện tôi, trong lòng tôi phỉ nhổ trăm ngàn lần.

Chết tiệt, không phải các cô nói phải chuẩn bị tiết mục sao?

Chết tiệt, không phải các cô nói sẽ đón Giáng sinh cùng cô Cúc, cô Lục, cô Từ, cô Phùng sao?

Chết tiệt, sao hai cô không đi uống rượu vang, ăn bít tết chứ?

288.

"Vì cô Lục và cô Phùng của em đi với nhau rồi."

"Vâng."

Tôi biết tại sao Trương Xoa Xoa phải ở nhà làm bài tập rồi.

289.

"Còn Thập Thất thì sao?" Cô Lý ăn khoai tây rồi hỏi, "Giáng sinh mà sao lại một mình tới KFC thế?"

Tôi vừa ăn hăm-bơ-gơ vừa nói.

"Bố mẹ đều không ở nhà, em cũng không thích ăn ở nhà."

Bố mẹ bận rộn, cũng ít khi gặp nhau. Buổi sáng tỉnh dậy đã không thấy người đâu, buổi tối tôi ngủ rồi họ mới về.

Tôi không thích ở nhà.

290.

"À." Cô Hoàng nhẹ bẫng nói, "Vậy buổi trưa có muốn đi cùng các cô không?"

"Dẫn em đến Disney chơi."

291.

Tôi, Cung Thi Kỳ.

Sống trên đời 17 năm, đón 17 cái Giáng sinh.

Tôi dám lấy thành tích Toán của mình ra đảm bảo, đây là lần đầu tiên tôi đón Giáng sinh cùng giáo viên của mình ở Disneyland.

292.

Tay trái của tôi bị cô Lý nắm lấy, còn tay phải bị cô Hoàng nắm.

Khung cảnh này... sao cứ cảm thấy có chút kì quái.

Còn nữa, Disney tràn ngập trong biển người vào lễ Giáng sinh.

Xung quanh bỗng biến thành.

Biển tình nhân, cô Lý - tôi – cô Hoàng, biển tình nhân.

293.

À, xin lỗi. Phải là,

Biển tình nhân, tôi, biển tình nhân.

294.

Cô Lý chịu trách nhiệm đi mua vé, sau đó cô ấy ưỡn ngực hùng dũng nói muốn chứng minh cho tôi thấy khí thế công của cô ấy, cô Hoàng bên cạnh nhỏ tiếng nói mấy câu ngu ngốc.

Kết quả...

Tàu siêu tốc, "Ô, a a a, Đình Đình tang."

Nhà ma, "Ô, a a a, Đình Đình tang."

Bungee, "Ô, a a a, Đình Đình tang."

295.

"Cái này tuyệt đối không vấn đề gì, đến đây Đình Đình tang." Cô Lý đắc ý vỗ lên mông chú ngựa gỗ của trò đu quay.

Được rồi cô Lý, em nhìn thấy khí thế công của cô rồi.

296.

Chơi mệt rồi nên cô Lý đề nghị đi ăn kem, kết quả lại quay lại cảnh hai người hai bên nắm lấy tay tôi.

Tôi có chút khó xử.

"Đến trường thì chơi cùng các bạn, nếu được nghỉ hoặc không muốn ở nhà, có thể đến nhà cô chơi."

Cô Hoàng chậm rãi nói, "Muốn ăn gì cứ nói, Phát Tạp sẽ làm cho em, đừng cảm thấy nhà mình là nơi lạnh lẽo trói buộc mình."

Tôi nhìn cô Hoàng, cô Lý cũng nhanh chóng xúm lại, hai người bắt đầu thảo thuận ngày mai sẽ mua gì về nhà.

297.

Kem ốc quế ra lò rồi, lúc ông chủ đưa kem cho chúng tôi còn cười thật tươi.

"Tuy các cháu đều là nữ, hơn nữa tuổi này cũng chưa thể có con, nhưng nhìn các cháu thật giống một gia đình."

298.

Lúc tôi đưa kem cho cô Hoàng cũng không nhịn được cười thành tiếng, sau đó thuận tiện gọi một tiếng "Mẹ" thật sinh động phối hợp với màn kịch này, kết quả cô Hoàng đỏ mặt rồi.

Cô Lý đứng một bên mặt mong chờ chỉ vào bản thân.

Cô nản lòng đi, em sẽ không gọi cô là "bố" đâu.

Như thế thì khó xử quá.

299.

Kết quả, Giáng sinh đã trôi qua một cách vui vẻ như thế.

Cô Hoàng và cô Lý tiễn tôi về nhà, sau đó tay trong tay sánh vai rời đi.

Tay cô Hoàng đút trong túi áo cô Lý chắc chắn là rất ấm áp.

Mùa đông của tôi, dường như cũng không lạnh đến thế.

Tôi lên tầng về nhà, kết quả ngoài mong đợi, bố mẹ tôi đều ở nhà, họ đang dọn bàn ăn.

Mẹ tôi vào bếp, bố tôi đang xếp ghế.

Hai người gọi tôi vào ăn cơm, đừng đứng ngây người ở đó nữa.

300.

Tôi ăn uống no say, tắm rửa, tắt đèn, nằm xuống giường.

Thầm nói với bản thân.

Giáng sinh vui vẻ.

A... đợi đã...

Bài tập của tôi?