Cơ Hội Cuối: Liệu Kịp Nói Yêu Em

Chương 5: Bình yên trước giông tố



7 giờ tối

Hạ Di Giai và Bách Ảnh Quân đang cùng nhau bê thức ăn từ trong bếp ra dọn thành một bàn trông vô cùng thịnh soạn.

- Ông xã, mau ăn thử đi! Đây toàn là những món anh thích đó!

Bách Ảnh Quân nhìn xuống bàn ngạc nhiên. Vì từ nãy đến giờ chỉ lo phụ Hạ Di Giai, Bách Ảnh Quân vốn không để ý đến món cô làm nhưng giờ nhìn lại quả thật toàn món anh thích.

Anh nhìn một bàn đồ ăn nào là mực sốt chua ngọt, nghêu hấp thái, cá hồi sốt chanh dây, tôm nướng... trong lòng lại dâng lên cảm giác chua xót. Rõ ràng đã nói sẽ bù đắp cho cô nên mới phụ cô xuống bếp, cùng cô mua đồ nhưng cuối cùng lại trơ mắt nhìn cô bị thương. Rõ ràng vì Hạ Di Giai nói thèm hải sản nên anh mới đi mua nhưng đến cuối cùng cô lại làm toàn món anh thích.

- Bách Ảnh Quân ơi Bách Ảnh Quân, Hạ Di Giai vì mày làm nhiều điều như vậy mà mày đến cả món cô ấy thích cũng không biết, đúng là đồ tồi tệ.

- Ảnh Quân! Ông xã!

Dòng suy nghĩ của Bách Ảnh Quân bị cắt đứt bởi tiếng gọi của Hạ Di Giai, anh vội nói:

- Ăn thôi! Ăn thôi! thức ăn đều nguội hết rồi.

Nói rồi anh bóc một con tôm bỏ vào chén của Hạ Di Giai, cứ thế hết con này đến con khác.

Sau bữa tối

Bách Ảnh Quân vì sợ Hạ Di Giai vất vả nên dù bị ngăn cản anh vẫn giành dọn rửa hết bát đũa còn Hạ Di Giai vì hết cách nên lên lầu đi tắm.

Sau một hồi dọn dẹp thì cuối cùng Bách Ảnh Quân cũng dọn xong, anh rửa tay, tắt đèn rồi lên lầu đi ngủ.

Vừa bước vào căn phòng, anh rảo mắt tìm Hạ Di Giai. Thấy đèn phòng tắm vẫn còn sáng anh liền cong môi lên cười rồi từ từ bước vào phòng tắm.

Cánh cửa phòng tắm mở ra khiến Hạ Di Giai đang ngồi trong bồn tắm giật mình. Cô hốt hoảng đứng lên định mặc quần áo vào thì từ đâu Bách Ảnh Quân bước đến, anh ôm chặt cô từ phía sau khiến Hạ Di Giai không cách nào thoát khỏi. Cô đỏ mặt nói:

- Anh làm gì vậy? Mau thả em ra!

- Muốn anh thả em ra? Không thể nào!

- Mau thả em ra! Anh thật lưu manh!

- Anh lưu manh? Được vậy để anh cho em thấy anh có thể lưu manh đến cỡ nào!

Vừa dứt câu Bách Ảnh Quân đã nhấc bổng Hạ Di Giai lên, anh đặt cô trên bệ rửa tay của phòng tắm trong tư thế quay mặt đối diện với anh.

Bàn tay Bách Ảnh Quân bắt đầu hành sự, một tay anh vuốt ve gương mặt Hạ Di Giai rồi nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn. Tay còn lại anh đặt trên ngực cô vừa hôn vừa không ngừng xoa nắn.

Kết thúc nụ hôn, Bách Ảnh Quân chuyển dần xuống vùng cổ. Anh vùi đầu vào hõm cổ của cô, ánh mắt nhuốm đầy màu dục vọng. Ngón tay trên ngực cô đang khẩy nhẹ lên cánh hoa thỉnh thoảng còn kẹp nó làm cả quả đào đều đỏ hết lên.

- Ưm...ưm...ah

Tiếng rên khẽ khàng bắt đầu vang lên làm dục vọng trong Bách Ảnh Quân ngày càng tăng lên. Anh khẽ nhếch môi, đôi tay từ từ chuyển xuống mật đạo.

- Ah...ưm...uh

Tiếng rên ngày một lớn hơn vang vọng khắp căn phòng. Ngón tay Bách Ảnh Quân bắt đầu xoa nhẹ âm đế rồi từ từ lần lượt đút từng ngón tay vào khiến Hạ Di Giai không ngừng rên rỉ.

Đầu óc Hạ Di Giai dần dần trở nên mơ hồ miệng thì không ngừng phát ra âm thanh *** mỹ. Tay Bách Ảnh Quân luận động không ngừng chẳng mấy chốc khiến Hạ Di Giai đạt cực khoái. Cô hét lên một tiếng rồi gục xuống thở hổn hển trên vai anh.

Bách Ảnh Quân ôm Hạ Di Giai vào lòng, miệng khẽ ngậm lấy vành tai cô thủ thỉ:

- Giai Nhi, anh chịu hết nổi rồi, anh cho vào nhé?

Không thấy Hạ Di Giai trả lời Bách Ảnh Quân lại lên tiếng:

- Giai Nhi?

Lúc bấy giờ Hạ Di Giai mới gật đầu đồng ý. Nhận được câu trả lời, Bách Ảnh Quân khẽ nâng người Hạ Di Giai lên, anh từ từ tách hai chân cô ra rồi tiến vào.

- Ah!

Sau khi phần đầu vừa tiến vào, Bách Ảnh Quân liền khom lưng thúc mạnh một cái khiến Hạ Di Giai hét toáng lên. Bách Ảnh Quân bắt đầu chuyển động, bên trong phòng tắm ngoài tiếng nước chảy ra thì còn âm thanh giao hợp của cả hai không ngừng vang lên.

Không biết đã qua bao lâu tiếng ân ái trong phòng tắm ngừng lại. Bách Ảnh Quân cúi đầu nhìn người con gái trong lòng lúc này đã ngủ thiếp. Hạ Di Giai ngã đầu lên vai Bách Ảnh Quân, hai tay ôm chặt lấy tấm lưng trần cả người dán chặt lên người anh.

Thấy vẻ mặt lúc này của Hạ Di Giai, Bách Ảnh Quân khẽ cười. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, lấy nước rửa sạch cơ thể cho cô rồi quấn cô vào một chiếc khăn sau đó ôm cô ra khỏi phòng tắm.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Bách Ảnh Quân đặt Hạ Di Giai xuống giường, nhẹ nhàng đắp chăn lên cơ thể cô rồi nằm xuống bên cạnh. Đang nhắm mắt định đi ngủ thì điện thoại reo lên làm Bách Ảnh Quân giật mình, sợ Hạ Di Giai thức giấc anh vội vàng nghe máy:

- Có chuyện gì?

- Thưa sếp chuyện anh kêu tôi đi điều tra đã có kết quả rồi.

Nghe đến đây mặt Bách Ảnh Quân bỗng tối sầm lại, anh lạnh giọng:

- Nói đi!

Khí thế bức người thoáng chốc khiến đầu dây bên kia căng thẳng theo:

- Thưa sếp, anh đoán không sai! Là do người đó làm.

- Tốt lắm! Đã tìm thấy bằng chứng hay chưa?

- Tôi đã cho trích xuất camera đồng thời cũng đã bắt được người ngài dặn.

- Được rồi! Cảm ơn cậu!

Nói rồi Bách Ảnh Quân cúp máy, anh xoay người nhìn cô gái nhỏ nằm bên cạnh với ánh mắt cưng chiều:

- Giai Nhi, anh sẽ không để ai làm hại em.

Nói rồi anh cuối xuống hôn cô, ôm cô vào lòng chìm vào giấc ngủ.