Có Lẽ Tôi Không Còn Là Người Nữa

Chương 49



Giang Tứ bị vứt ra khỏi Linh Vực, lảo đảo thiếu chút nữa là phịch mông ngồi xuống đất, được Kinh Ngôn Phong đỡ lấy một phen.

Kinh Ngôn Phong: "Cảm ơn."

Giang Tứ đột nhiên nói: "Từ góc độ của một người mẹ, đâu là nơi an toàn nhất đối với con mình?"

Kinh Ngôn Phong: "Trong lòng mẹ à?"

Trong đầu Giang Tứ lóe lên một ý nghĩ, "Không phải trong lòng, là trong bụng! Quỷ anh chỉ có ở trong bụng Quỷ Mẫu mới là an toàn nhất!"

Nghĩ như vậy, Giang Tứ lớn tiếng hét lên, "Bạc Hoài! Bản thể quỷ anh đang ở trong bụng của nó đó! Tấn công Quái Đản cũng vô dụng thôi, phải đối phó với quỷ anh trước!"

Quỷ Mẫu biến thành như bây giờ, ước nguyện ban đầu chính là vì quỷ anh, chỉ cần tiêu diệt hoặc phong ấn quỷ anh lại, Quái Đản sẽ tự nhiên bị sụp đổ!

Bạc Hoài thu Linh Vực lại, vây lấy bản thân, hình thành một quả cầu ánh sáng trắng thật lớn, hung hăng ném tới vị trí trên bụng Quái Đản! Quái Đản bị đẩy lùi mấy bước, con quỷ bảo vệ bụng nó cũng quét sạch một mảnh, Quái Đản như là bị chọc giận, quỷ khí xung quanh cơ thể phun trào, bao trùm khu vực này trong nháy mắt, ngay sau đó đã bị Linh Vực của Bạc Hoài quét sạch.

Phản ứng của Quái Đản không nghi ngờ gì đã chứng thực lời Giang Tứ nói, Bạc Hoài nhanh chóng lui lại phía sau, bốn anh bộ đội đặc biệt xông lên, tản ra thành bốn hướng, một chiếc trực thăng khác đã điều chỉnh góc độ, phát pháo Linh Văn thứ hai nhắm ngay bụng Quái Đản!

"Bùm!" Hư ảnh Linh Văn lại hiện lên một lần nữa, bụng Quái Đản nổ tung thành một cái lỗ lớn, Quái Đản hoàn toàn bị chọc giận!

Khung thoại xuất hiện cảnh báo!

【 Quỷ Mẫu đã tiến vào trạng thái điên cuồng, bắt đầu tấn công bừa bãi! Lời nguyền đối với tất cả mọi người bắt đầu! 】

Giang Tứ hét lên, "Cẩn thận lời nguyền!"

Vừa dứt lời, một ánh sáng trắng Linh Văn phóng lên cao, bốn chiến sĩ đặc biệt tản ra, trong tay mỗi người đều có một bản Linh Văn sao chép, ngay cả máy bay trực thăng trên bầu trời cũng xuất hiện ánh sáng trắng Linh Văn, năm phương hướng đông tây nam bắc và trên không đều được Linh Văn chặn lại, đòn tấn công bằng lời nguyền của Quái Đản cũng đã bị chặn thành công, không có ai thương vong cả!

Giang Tứ hoàn toàn chấn động trước phản ứng của bọn họ! Cậu là có khung thoại nhắc nhở, bọn họ lại có kế hoạch hành động chặt chẽ chu đáo, nên lúc này mới có thể phối hợp ăn ý như thế!

Cả người Bạc Hoài được bao phủ trong linh quang đã tới gần Quái Đản, linh quang phá vỡ một tầng bảo hộ cuối cùng Quái Đản, quả nhiên đang tìm thấy quỷ anh đang cuộn tròn trong chiếc bụng đầy máu!

Bạc Hoài thuận lợi tóm lấy quỷ anh ra, miệng vết thương đang tự lành lại của Quái Đản bỗng dừng lại, những con quỷ được gắn liền với con quái vật này bắt đầu bay tứ tán, Kinh Ngôn Phong quyết đoán ra tay, Linh Giả và Người trấn quỷ ở gần đó cũng theo sau, không thể để bất cứ con quỷ nào chạy thoát.

Đám quỷ từng con tán loạn, cuối cùng cũng lộ ra bản thể của Quái Đản, đó là một người phụ nữ mặc váy trắng dính đầy máu, bụng nó có một lỗ thủng, cái miệng há to, dường như đang vô cùng phẫn nộ, nó lập tức xuất hiện trước mặt Bạc Hoài, muốn đoạt lại quỷ anh đang bị khống chế!

Một chiếc Rương phong ấn quỷ được ném xuống từ máy bay trực thăng, Bạc Hoài dùng linh quang tiếp được, nhét quỷ anh vào bên trong, nhanh chóng đóng lại, chạm chiếc Rương phong ấn quỷ vào người phụ nữ mặc váy trắng, phong ấn rương bằng Máu Thi Quỷ, hoàn toàn giải quyết xong quỷ anh!

Bạc Hoài lại lấy thêm hai căn linh cốt từ trong Linh Vực ra, lần lượt đâm vào đầu và tim của người phụ nữ mặc váy trắng, phong ấn nó lại!

Mãi đến lúc này hơi thở đang lơ lửng của Giang Tứ mới được giải phóng, cuối cùng cũng kết thúc, Quỷ Mẫu và quỷ anh đều đã bị phong ấn, sẽ không bao giờ ra ngoài gây náo loạn nữa, thật là không dễ dàng gì!

Bạc Hoài giao việc dọn dẹp hiện trường cho người khác, lập tức đi tới chỗ Giang Tứ.

Giang Tứ: "......"

Lòng cậu bỗng chốc rối nùi, nhưng trên mặt còn đang giả vờ bình tĩnh.

Bạc Hoài đứng trước mặt cậu, ánh mắt hàm nghĩa không rõ, bên gáy hắn vẫn còn lưu lại một chút sự lạnh lẽo của tay trái Giang Tứ, "Cậu không sao chứ?"

Giang Tứ lắc đầu, "Không sao cả, chỉ là Linh Văn hiện lên đã hút hết giá trị tinh thần của tôi."

Mấy trăm điểm giá trị tinh thần lập tức mất hút, quả thực quá khủng bố mà.

Bạc Hoài nhìn chằm chằm cậu mấy giây, thấy cậu hình như không có gì để nói, đành phải mở lời: "Không giải thích một chút sao?"

Giang Tứ hình như vừa nhớ ra, "À đã quên nói với anh, khi khởi động Dù Dẫn Mộng ngoại trừ nhìn thấy một nữ quỷ diễm lệ trong gương thì còn có năng lực áp chế quỷ khí cũng như rút quỷ khí ra, tôi đã dùng Dù Dẫn Mộng cứu Thời Cảnh, anh ấy là người trải nghiệm đầu tiên, đảm bảo không có tác dụng phụ, không tin anh hỏi anh ấy đi."

Thời Cảnh lập tức tiến lên chứng minh, "Đúng vậy, khi tôi rời khỏi thế giới trong mơ, quỷ khí bành trướng thiếu chút nữa là bị quỷ hóa, chính là Giang Tứ dùng Dù Dẫn Mộng giúp tôi hút quỷ khí ra, quả thực không có tác dụng phụ nào cả."

Bạc Hoài nhìn chằm chằm vào Giang Tứ, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm cho Thời Cảnh, sự thật như thế nào hắn biết rõ hơn Thời Cảnh, lần đầu tiên Giang Tứ rút quỷ khí của hắn ra, khi đó cậu ấy không có Dù Dẫn Mộng, này rất có thể là năng lực của chính Giang Tứ.

Sau khi xác định sự giảm sút quỷ khí có liên quan đến Giang Tứ, Bạc Hoài cơ bản có thể khẳng định, chắc chắn đêm đó Giang Tứ đã gặp Cố Mậu Sinh, hạt giống quỷ của Cố Mậu Sinh trở về trạng thái sơ khai cũng có liên quan đến Giang Tứ, cũng giải thích cho đủ loại biểu hiện khác thường của cậu vào đêm đó.

Bạc Hoài nhìn dáng vẻ nghiêm túc nói dối của Giang Tứ, cũng không có vạch trần cậu, "Dù Dẫn Mộng này là thứ tốt, cậu sử dụng trước mặt mọi người chắc chắn sẽ bị thẩm vấn, hãy nghĩ xem nên trả lời như thế nào."

Giang Tứ: "......"

Mỗi ngày đều bị bắt phải nói dối, hết lời nói dối này đến lời nói dối khác, nói không chừng bí mật sẽ bị bại lộ, Giang Tứ cảm giác thật hoảng loạn.

Lúc này khung thoại hiện lên để tạo cảm giác tồn tại.

【 Quỷ Thể giải khóa 39%, trạng thái đói khát 24, giá trị tinh thần 30, màng biên giới 1 mảnh. 】

Sắc mặt Giang Tứ cứng đờ, lần này không cẩn thận che giấu nên đã hút 5000 điểm giá trị quỷ dị trong một hơi, tất cả giá trị tinh thần mà cậu hấp thu đều đã góp phần vào Linh Văn phòng ngự, một chút giá trị tinh thần cuối cùng này đã được cậu hấp thụ trước khi bị đưa đi.

Giang Tứ cảm thấy mình sau này có thể ăn chay niệm phật được rồi, nhìn tỷ lệ giải khóa đáng sợ này đã tăng lên tới mức độ nào luôn rồi!

Tất cả những con quỷ chạy trốn có thể giải quyết đều đã được giải quyết, không thể giải quyết thì đã được phong ấn lại, sự kiện quỷ dị cấp A này cuối cùng hạ màn, con quỷ cấp Quái Đản đã được giải quyết, nhưng vẫn còn nhiều vấn đề tiếp theo.

Phó cục trưởng Đường – Đường Thiệu Ngôn đích thân bay từ Long thị tới tọa trấn Thanh thị, những máy bay trực thăng và pháo Linh Văn đều là do ông điều tới, phối hợp với Bạc Hoài tác chiến, lúc này mới có thể giảm tỷ lệ thương vong đến mức thấp nhất, thuận lợi giải quyết sự kiện lần này.

Mục Vi quấn băng gạc sau cổ, đi theo xe của Cục quản lý quỷ dị tới hiện trường để báo cáo cho phó cục trưởng Đường và các quan chức cấp cao của Thanh thị tình huống ở thành phố.

Giang Tứ nhìn Mục Vi, rồi lại nhìn Thời Cảnh, hai người đều là Người trấn quỷ, Mục Vi bị thương còn đi đến bệnh viện, nhưng Thời Cảnh bị thương thành như vậy như cũng không thèm để ý, quỷ vật vẫn đang thong thả khôi phục, cánh tay bị mất đi và sườn mặt bị bỏng sớm muộn gì không sẽ hồi phục lại, nhưng Mục Vi dường như không có năng lực tự hồi phục với sự trợ giúp của quỷ vật này.

Giang Tứ nhớ ra mình chưa từng gặp quỷ vật trên người Mục Vi, quỷ vật trên người Cố Mậu Sinh là tóc quỷ, quỷ vật của Thời Cảnh là người giấy, quỷ vật của Bạch Ngộ là thủy quỷ, quỷ vật của Đoạn Hoằng là Mỹ Tình mặt lớn nhỏ, vậy quỷ vật trên người Mục Vi là cái gì? Mục Vi vẫn luôn dùng Quỷ Khí là Triền Thi Tuyến, nhưng Triền Thi Tuyến đã bị Giang Tứ làm đứt, không biết còn có thể sửa chữa được không.

Các Linh Giả và Người trấn quỷ gần đó đều vây quanh phó cục trưởng Đường, ông ấy đang sắp xếp công việc, Giang Tứ từ xa theo dõi, bọn họ đều có vẻ mặt rất ngưng trọng, Giang Tứ không được coi là Linh Giả trong biên chế, có chỗ nào cần hỗ trợ thì cậu sẽ giúp, nhưng cậu sẽ không tham dự vào các cuộc họp nội bộ của Cục quản lý quỷ dị.

Không biết bọn họ đang nói đến cái gì mà tất cả mọi người đều nhìn về phía Giang Tứ.

Giang Tứ: "???"

Nhóm người tụ lại dần tản ra, phó cục trưởng Đường dẫn một số người đi về phía Giang Tứ, đầu óc Giang Tứ nhanh chóng xoay chuyển, chẳng lẽ lại muốn cậu nói dối à?

Phó cục trưởng Đường đánh giá Giang Tứ, càng nhìn càng vừa lòng, "Tiểu Giang à, công lao lần này của cậu cũng không nhỏ, cho dù là kiến nghị trước đó hay là cung cấp thông tin vào thời điểm khẩn cấp, đều đã lập công lớn, cậu muốn khen thưởng gì thì có thể nói với tôi."

Kiến nghị trước đó hẳn là Rương phong ấn quỷ, cung cấp thông tin vào thời điểm khẩn cấp hẳn là nói đến lời nguyền và cách đối phó với quỷ anh, có lẽ là bận tâm nhiều người nên phó cục trưởng Đường mới nói những lời mơ hồ như vậy.

Vậy không phải là muốn cậu nói dối, mà là muốn khen thưởng cho cậu à?

Giang Tứ thử nói: "Linh Nguyên và giấy linh hồn thì sao?"

Phó cục trưởng Đường cười ha ha, những quản lý cấp cao phía sau cũng cười rộ lên.

Giang Tứ: "......"

Không phải là muốn khen thưởng cho cậu à?

Phó cục trưởng Đường vẫy vẫy tay, người bên cạnh đưa ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, "Tôi biết cậu muốn có Linh Nguyên, nên đã cho ngươi mang đến, thế nhưng giấy linh hồn còn đang trong quá trình chế tạo, chờ đến khi thành công chắc chắn sẽ không thiếu phần của cậu đâu."

Giang Tứ nhận lấy chiếc hộp gỗ nhỏ, mở ra vừa thấy, đôi mắt trợn tròn, vậy mà có tận 4 viên Linh Nguyên! Đây là 2000 điểm giá trị tinh thần luôn đó! Hơn nữa hiện tại cậu có 1669 điểm giá trị tinh thần sao, Giang Tứ từ đây cũng là một Linh Giả cấp B rồi! Ôi vui quá đi!

Phó cục trưởng Đường nói vài câu với Giang Tứ rồi phải rời đi, ông không hề nhắc tới Dù Dẫn Mộng, ông rất bận, còn có rất nhiều việc giải quyết hậu quả sau đó cần phải làm, vấn đề lớn nhất chính là có rất nhiều người bị quỷ khí ảnh hưởng biến thành xác sống, nhân số đông đảo, việc xử lý và sắp xếp những người ngày cũng là một rắc rối lớn.

Phó cục trưởng Đường và các quan chức cấp cao của Thanh thị khi rời đi vẫn còn đang thảo luận chuyện này, khi Bạc Hoài cũng muốn rời đi thì bị Giang Tứ lặng lẽ kéo áo, Bạc Hoài quay đầu lại nhìn cậu, "Sao vậy?"

Giang Tứ nhỏ giọng hỏi: "Những người bị quỷ khí ảnh hưởng biến thành xác sống thì nên làm sao bây giờ?"

Đây là chuyện phiền toái nhất lúc này, Bạc Hoài nói: "Tập trung tất cả bọn họ lại, những người còn có ý thức sẽ cố gắng hết sức để chữa trị, những người đã biến thành xác sống thì phải xử lý thôi, không thể để mặc kệ được."

Xác sống không có ý thức của con người, nhưng lại có bản năng gây hại của quỷ, một thành phố không thể để xác sống du đãng khắp nơi, nhất định phải xử lý chúng.

Giang Tứ tiếp tục hỏi: "Những người có ý thức thì chữa trị như thế nào?"

Bạc Hoài nhìn cậu, "Những người có ý thức thì sẽ không có quá nhiều quỷ khí trong cơ thể, tôi có thể dùng Linh Vực hỗ trợ thanh trừ một ít, Linh Vực có thể lấy đi quỷ khí bám ngoài cơ thể bọn họ, còn quỷ khí đã xâm nhập vào máu thịt trong cơ thể, chỉ có bọn họ mới có thể tự mình khôi phục tiêu trừ, có khả năng sẽ suy yếu trong một khoảng thời gian, chờ đến khi thân thể hồi phục thì quỷ khí sẽ bị đào thải."

Giang Tứ: "Vậy...... Không có dụng cụ nào có thể rút quỷ khí ra sao?"

Bạc Hoài: "Các dụng cụ mà Người trấn quỷ sử dụng chủ yếu nhắm vào quỷ khí của quỷ vật trong người họ, điều này giống như một hồ nước, có nước ở đó, nếu muốn thì có thể rút ra, còn xác sống thì giống như một cái hồ cạn nước, nước đã ngấm vào bùn đất thì sao có thể rút ra được? Dù sao dụng cụ cũng chỉ là dụng cụ, không có chính xác đến như vậy, không thể rút ra quỷ khí đã thấm vào máu thịt."

Giang Tứ: "Nếu không để tôi thử xem? Xem tôi có thể rút ra được hay không?"

Chắc chắn là có thể rút được, lúc cậu mở Quỷ Vực ở đường cao tốc đã thử qua, nồng độ quỷ khí trong Quỷ Vực cao hơn nhiều so với Thanh thị, những người đó nhìn từ bề ngoài đã hoàn toàn là những xác sống, nhưng quỷ khí trong cơ thể họ vẫn có thể được rút ra.

Giang Tứ dường như quên mất cái gì, lại bổ sung thêm, "Tôi có Dù Dẫn Mộng."

Bạc Hoài: "......"

Bạc Hoài xoay người rời đi, "Đi với tôi, tôi dẫn cậu đi thử xem."

Giang Tứ đi theo Bạc Hoài lên xe, Bạc Hoài đưa cậu vào trong thành phố, tất cả các phòng ban ở Thanh thị đều đã huy động lực lượng cùng với bộ đội đặc biệt tìm kiếm xác sống, kiểm soát tất cả bọn họ rồi đưa vào trong một viện điều dưỡng, ở đó đã được dọn dẹp sạch sẽ, tạm thời giam giữ những xác sống này.

Xác sống rất có tính công kích, vừa nhìn thấy người thì sẽ vồ lấy, tay túm miệng cắn, bị lá chắn đẩy ra nhiều lần vẫn không có tác dụng, phảng phất như bọn họ không có cảm giác đau, hai cánh tay bị vặn ra sau lưng, giãy giụa đến mức cánh tay trật khớp cũng không biết, người bắt giữ chỉ có thể lấy dây thừng buộc chặt, bó hết một đám lại rồi nhét lên xe mang đi.

Xe Bạc Hoài ngừng ở ven đường, Giang Tứ xuống xe, vừa lúc nhìn thấy một xác sống bị hai người đè xuống đất trói chặt hai tay sau lưng, ánh mắt Bạc Hoài ra hiệu cho Giang Tứ, thử xem?

Giang Tứ bước tới, nhìn người đàn ông biến thành xác sống có gương mặt xanh đen, trên da xuất hiện rất nhiều đốm đen, một cái màng xám phủ lấy đôi mắt, vẻ bề ngoài đã là xác sống mười phần, nếu tiếp tục như vậy thì thân thể người này sẽ thối rữa, rồi chân chính tử vong, sau đó biến thành một con quỷ.

Hai người đang trói xác sống dừng lại, Bạc Hoài ra hiệu cho bọn họ lui về phía sau, xác sống trên mặt đất giãy giụa muốn bò dậy, tay trái Giang Tứ xuất hiện một chiếc dù giấy màu đỏ, dù phủ trên đầu xác sống, nó giống như được niệm chú Định Thân, cuối cùng cũng an tĩnh lại.

Tay trái cầm dù của Giang Tứ giờ hai ngón tay điểm vào đầu xác sống, lợi dụng sự tiếp xúc này để lấy đi quỷ khí từ nó ra.

Những đốm đen trên làn da và vết xanh đen của xác sống nhanh chóng mờ đi, rất nhanh đã trở lại màu da bình thường, ngay cả đôi mắt cũng đã khôi phục lại, chỉ là người đàn ông đã nhắm chặt mắt lại rồi ngã xuống đất, hoàn toàn mất đi ý thức.

Giang Tứ thu tay và dù lại, xoay người nhìn về phía Bạc Hoài, "Có tác dụng, toàn bộ quỷ khí đã được rút ra, bây giờ hắn đã bất tỉnh, sau này điều dưỡng thân thể sẽ không có gì đáng ngại nữa."

Nhân viên nhìn thấy một màn như vậy thì hai mặt nhìn nhau, không phải đã là xác sống rồi à? Còn có thể cứu về sao?

Bạc Hoài nói với các nhân viên bắt giữ: "Mau chóng đưa tất cả các xác sống đến viện điều dưỡng."

Nhân viên bắt giữ đều ý thức được rằng những người này được cứu rồi, họ đều rất kích động, "Rõ!"

Bạc Hoài vẫy tay với Giang Tứ, hai người lên xe, Bạc Hoài lái xe tới nơi tập trung xác sống.

Bạc Hoài liếc nhìn Giang Tứ một cái rồi lại liếc nhìn thêm cái nữa, "Cậu rút quỷ khí ra như vậy, có thương tổn gì với cơ thể không?"

Giang Tứ sửa lại lời hắn cho đúng, "Đối với tôi không có thương tổn gì, đối với dù của tôi cũng không có thương tổn."

Bạc Hoài: "......"

Thật là không lúc nào quên đi chiếc dù của mình.

Bạc Hoài gọi điện thoại cho phó cục trưởng Đường báo cáo chuyện này để kịp thời điều chỉnh phương án xử lý. Đến khi Bạc Hoài dẫn theo Giang Tứ đuổi tới viện điều dưỡng, đoàn người phó cục trưởng Đường đã chờ ở bên ngoài, bọn họ muốn tận mắt nhìn thấy hiệu quả.

Bạc Hoài kêu người chuẩn bị cho Giang Tứ một gian phòng khám bệnh, chiến sĩ canh gác ở đây mang theo một xác sống tiến vào, Giang Tứ lại dùng chiếc dù đỏ và hai ngón tay để cứu lấy một người. Người bị hôn mê được đưa xuống kiểm tra, rất nhanh đã có kết quả, ngoại trừ có hơi yếu thì tất cả đều bình thường.

Bầu không khí căng thẳng bỗng chốc trở nên sôi động hẳn lên, thực ra trong khoảnh khắc họ nhìn thấy vết xanh đen và đốm đen của xác sống biến mất, họ đã biết được rằng, chiếc dù đỏ này thật sự có thể hấp thu quỷ khí, quả nhiên, một xác sống thực sự đã được cứu rồi!

Lãnh đạo cấp cao của Thanh thị khó nén sự vui mừng, "Giang Tứ thật đúng là phúc tinh của Thanh thị chúng ta mà!"

Nụ cười của phó cục trưởng Đường đầy ẩn ý, "Không chỉ là Thanh thị, cũng là phúc tinh của nước Đại Triều chúng ta."

Ông đã biết chuyện Giang Tứ dùng giấy vẽ ra Linh Văn phòng ngự, đừng nhìn thấy tờ giấy mỏng manh, trong sự kiện lần này đã cứu được không ít tính mạng của các chiến sĩ.

Giang Tứ sửng sốt, từ nhỏ đến lớn cậu đã nghe quá nhiều về những từ "Ác ma" và "Tai tinh", nhưng chưa từng nghe qua người khác gọi cậu là "Phúc tinh".

Một bàn tay đặt lên vai cậu, Giang Tứ ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt tươi cười của Bạc Hoài, "Cậu là phúc tinh của chúng tôi, cậu rất tốt, từ ngữ ác ma này, từ trước tới giờ chưa bao giờ có liên quan gì tới cậu cả."

Giang Tứ cười rộ lên, trái tim lạnh băng của cậu như được ngâm trong suối nước nóng, thật ấm áp, thật phiêu phiêu, cảm giác này thật xa lạ, nhưng lại rất thoải mái, cậu muốn quý trọng thời khắc ấm áp lúc này, lưu giữ để nếm lại cho ngày sau.

Lúc phó cục trưởng Đường dẫn người rời đi thì gọi Bạc Hoài ra ngoài dặn dò vài câu, sau đó mới bận rộn chuyện khác, Bạc Hoài vẫn ở lại viện điều dưỡng, cùng Giang Tứ chữa trị cho những xác sống này, số lượng xác sống rất nhiều, cần phải rút quỷ khí ra trong một khoảng thời gian ngắn, nếu kéo dài càng lâu thì tổn thương trên cơ thể con người sẽ càng lớn, cho dù bọn họ rút quỷ khí ra thì chưa chắc đã có thể sống sót.

Bọn họ giành giật từng giây để cứu người, vì để thuận tiện cho Giang Tứ nên cậu chỉ cần ở lại phòng khám là được, xác sống sẽ được đưa từng người một vào, sau khi rút quỷ khí thì được đỡ ra ngoài, Giang Tứ không biết đã cứu chữa cho bao nhiêu xác sống trong một ngày.

Quỷ khí này có thể gây tử vong cho người bình thường, nhưng đối với Giang Tứ mà nói thì không đáng nhắc tới, bận rộn mấy ngày trời, tỷ lệ giải khóa của Giang Tứ cũng chỉ tăng 1%. Mấy ngày qua, Giang Tứ gần như không ngủ không nghỉ giúp mọi người hấp thu quỷ khí, nhưng khiến cho người ta lo lắng không phải là Giang Tứ không ngủ nghỉ gì, mà là Giang Tứ không ăn cơm, cậu chỉ uống nước và sữa tươi, không hề ăn một hạt cơm nào, Bạc Hoài tự mình mang cơm đến cho cậu hai ngày mà Giang Tứ vẫn không ăn như cũ.

Đối mặt với câu hỏi của Bạc Hoài, Giang Tứ đành phải tiếp tục ném nồi, "Từ sau khi Dù Dẫn Mộng quấn lấy tôi thì tôi phát hiện mình không hề biết đói bụng, ăn vào còn thấy buồn nôn, chỉ có thể uống nước và sữa tươi thôi."

Bạc Hoài: "......"

Bạc Hoài biết chuyện hấp thu quỷ khí này là cái nồi mà Giang Tứ ném cho Dù Dẫn Mộng, còn vấn đề không ăn cơm này không biết có phải là do Dù Dẫn Mộng hay không, tóm lại Bạc Hoài cảm thấy Dù Dẫn Mộng đã phải đội quá nhiều nồi rồi.

Giang Tứ không ăn cơm, dường như cũng không có bất cứ điều gì không ổn, Bạc Hoài cũng không cố gắng thuyết phục nữa, chỉ chuẩn bị đầy đủ nước và sữa tươi trong phòng khám.

Năm ngày sau, bắt đầu xuất hiện xác sống dù rút quỷ khí ra cũng không cứu sống được nữa, bọn họ được tìm thấy quá muộn, quỷ khí đã xâm chiếm quá lâu, thân thể đã thối rữa, không thể cứu được. Giang Tứ kiên trì cứu tất cả các xác sống này một lần, nhưng cũng không có biện pháp nào cứu sống, cậu chỉ có thể rút quỷ khí ra chứ không thể khởi tử hồi sinh, so sánh với số người được cứu, người chết đi chỉ có số ít.

Mười ngày sau, rốt cuộc Thanh thị đã không còn xác sống nữa, cuối cùng Giang Tứ cũng rời khỏi viện điều dưỡng.

Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, những chuyện xảy ra bên ngoài đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, mượn sự kiện quỷ dị này ở Thanh thị, phía chính phủ cũng không giấu giếm sự tồn tại của quỷ dị nữa, đồng thời đẩy những Linh giả và Người trấn quỷ đang ẩn nấp phía sau bảo vệ an toàn tính mạng của người dân lên trên sân khấu, Cục quản lý quỷ dị cuối cùng đã có tên trong mắt mọi người, ngay cả trẻ em mẫu giáo cũng thuộc nằm lòng số điện thoại báo án của Cục quản lý quỷ dị.

Sau khi tin tức về quỷ được công bố, phản ứng của dư luận cũng tương đối tích cực, kể từ khi đợt sương mù dày đặc quỷ dị thứ hai xuất hiện, phía chính phủ vẫn luôn chuẩn bị cho việc công bố sự thật, những video cùng với ngôn luận trên mạng đều là trải đường trước, chờ đến khi chân tướng được công bố, dân chúng đều sẽ có cảm giác "Quả nhiên là như vậy".

Sự phổ cập về những thứ quỷ dị cũng dần nhiều lên, khi gặp phải quỷ thì trước tiên phải tìm cách sống sót, sau đó gọi điện cho 118, trên internet cũng có rất nhiều bài viết về "Làm cách nào để đối phó với quỷ", mỗi một bài viết đều được xây thành một tòa nhà rất nhiều tầng, các đại thần cũng hiện thân đưa ra ý kiến của riêng mình.

Phía chính phủ nhấn mạnh, người bình thường không thể đối phó với quỷ, khi gặp phải quỷ nhất định phải tránh đi, không thể tránh thì phải gọi điện cầu cứu, tuyệt đối không được tự mình giải quyết, nếu cứ tự mình ra tay thì rất có thể quỷ vẫn còn đó mà người đi tong, vậy thì sẽ hối hận không kịp.

Bạc Hoài nghe một tiếng "Cạch", hắn nhìn vào gương chiếu hậu, Giang Tứ mới vừa rồi còn đang lướt điện thoại lúc này đã nằm ngủ ở ghế sau rồi, điện thoại rơi xuống chỗ để chân, mấy ngày nay cậu đã quá mệt mỏi, thiếu ngủ trầm trọng, cậu có thể chống đỡ cho đến bây giờ cũng đã khiến Bạc Hoài rất ngạc nhiên.

Bạc Hoài đổi hướng, đưa Giang Tứ mang đến khách sạn nơi họ ở.

Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân xuống đón người người, vừa muốn mở miệng đã bị Bạc Hoài ra hiệu im lặng, hắn mở cửa ghế sau ra, nhặt điện thoại của Giang Tứ lên, nhẹ nhàng bế ngang cậu lên, Bạch Ngộ đóng cửa xe, nhanh chóng ấn nút thang máy, ba người cũng chưa nói gì, mãi đến khi đưa Giang Tứ về phòng, cánh cửa phòng ngủ được đóng lại thì lúc này mới nhỏ giọng nói chuyện.

Bạch Ngộ: "Cậu ấy không sao chứ?"

Bạc Hoài: "Không sao, mấy ngày nay không ngủ đủ giấc, quá mệt mỏi, hãy để cậu ấy ngủ một giấc thật ngon."

Bạch Ngộ nhìn cửa phòng ngủ, hạ giọng nói: "Chuyện Dù Dẫn Mộng đã truyền tới bên trên rồi."

Bạc Hoài: "Nói như thế nào?"

Giang Tứ công nhiên để lộ Dù Dẫn Mộng, còn để Dù Dẫn Mộng đội nồi cho mình, phỏng chừng có tâm tư tiết lộ chiếc dù này, tin tức sẽ truyền tới cấp trên, có khả năng Giang Tứ cũng đã đoán trước được, nếu không phải Giang Tứ bận rộn cứu người thì rất có thể có một số người không kiềm chế được mà đi tới cửa rồi.

Bạch Ngộ: "Phòng trấn quỷ cho rằng Linh Giả sử dụng Quỷ Khí là đang lãng phí quỷ lực, năng lực của Dù Dẫn Mộng đặc biệt như thế, lãng phí quỷ lực sẽ làm hỏng Dù Dẫn Mộng, Phòng trấn quỷ muốn dùng Linh Nguyên để đổi lấy cây dù này."

Nói tới đây, Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân đều không nhịn được cười.

Bạch Ngộ bất đắc dĩ nói: "Chuyện Giang Tứ thích Linh Nguyên, chắc bây giờ cấp trên đã biết hết trơn rồi."

Cho nên Phòng trấn quỷ muốn gãi đúng chỗ ngứa, dùng Linh Nguyên để đổi lấy Dù dẫn mộng.

Bạc Hoài biết, thứ Phòng trấn quỷ thực sự coi trong chính là năng lực hấp thu quỷ khí của Dù Dẫn Mộng, bọn họ hẳn là cũng muốn biết, Dù Dẫn Mộng rốt cuộc là đơn thuần hấp thu quỷ khí hay là có thể ảnh hưởng đến căn nguyên của hạt giống quỷ, nếu như có thể làm giảm sự tăng trưởng của hạt giống quỷ thì sẽ an toàn hơn nhiều so với việc mạo hiểm sự dụng ngự quỷ văn, mà ngự quỷ văn có thực sự khống chế được quỷ không còn phải dựa vào bản lĩnh của Người trấn quỷ, cho đến nay số lượng Người trấn quỷ có thể thực sự khống chế được quỷ cũng không có bao nhiêu, những Người trấn quỷ sử dụng ngự quỷ văn không thể thành công khống chế quỷ, đều đã biến thành quỷ vật.

Bạc Hoài: "Phó cục trưởng nói như thế nào?"

Bạch Ngộ: "Phó cục trưởng nói anh sau khi trở về thì tới gặp ông ấy, chắc là muốn nói chuyện về Dù Dẫn Mộng."

Lúc ấy Đường Thiệu Ngôn cũng không hỏi về Dù Dẫn Mộng, không phải là không coi trọng Dù Dẫn Mộng, mà là chưa đúng lúc, một Quỷ Khí quan trọng như thế, đương nhiên là càng ít người biết tới càng tốt, hiện tại phiền phức ở Thanh thị đã được giải quyết, là thời điểm để nói chuyện về Dù Dẫn Mộng.

Bạch Ngộ do dự một chút rồi nói: "Thời Cảnh nói Dù Dẫn Mộng đưa cậu ấy và Giang Tứ đến đảo Kha Lan ở Quỷ Dị Tràng, lúc ấy Giang Tứ muốn đến đảo Kha Lan ở đó để đào Linh quặng, Thời Cảnh lo lắng xảy ra chuyện nên đã dỗ dành cậu ấy trở về, Giang Tứ nói lần sau còn muốn đi, anh có biết chuyện này không?"

Dù Dẫn Mộng ở trong tay Giang Tứ, nếu cậu thực sự im hơi lặng tiếng chạy đến đảo Kha Lan ở Quỷ Dị Tràng, xảy ra chuyện gì thì tuyệt đối sẽ là tổn thất không nhỏ đối với nước Đại Triều.

Bạc Hoài chỉ biết bọn họ bị mang tới đảo Kha Lan ở Quỷ Dị Tràng, ở nơi đó mang về một khối Linh quặng cao đặng, nhưng hắn không hề nghe nói tới chuyện Giang Tứ vẫn còn muốn đi đào Linh quặng.

Bạc Hoài: "Chờ cậu ấy thức dậy, tôi sẽ nói chuyện này với cậu ấy."

Vẻ mặt Bạch Ngộ lộ vẻ nghiêm túc, "Dù Dẫn Mộng này có khả năng sẽ mang tới phiền toái không nhỏ cho Giang Tứ."

Chuyện Dù Dẫn Mộng có thể đưa người ta đến Quỷ Dị Tràng chỉ có mấy người bọn họ biết, bên trên vẫn chưa nhận được tin tức, bọn họ chỉ biết Dù Dẫn Mộng có thể hấp thu quỷ khí, dường như cũng có thể truyền đạt một số thông tin về quỷ dị, Phòng trấn quỷ đã đứng ngồi không yên, nếu như biết Dù Dẫn Mộng còn có một năng lực khác, họ cũng sẽ tìm đủ mọi cách để dụ dỗ Dù Dẫn Mộng qua đó, cho dù không thể dỗ nó qua thì cũng phải dỗ dành Giang Tứ đến Phòng trấn quỷ.

Bạc Hoài: "Dù Dẫn Mộng đã nhận chủ, chỉ nhận mỗi Giang Tứ, người khác đều không thể."

Cho nên dù Phòng trấn quỷ có tính toán gì đều sẽ không thành công, nếu không chiếm được sự thừa nhận của Dù Dẫn Mộng thì tất cả đều là nói suông.

Bạc Hoài nói bọn họ canh chừng Giang Tứ, hắn đi gặp phó cục trưởng.

- ---------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Giang Tứ: Lớp áo choàng này em che rất tốt đúng không (〃'▽'〃)

Bạc Hoài: Tốt lắm, không có rơi ra ▼ω▼