Cô Vợ Ẩn Hôn Của Ảnh Đế

Chương 1: Bắt



Tề Chân có bạn cùng phòng rất mê Dụ Cảnh Hành, đã từng điên cuồng giới thiệu thần tượng của mình cho cô, đối với tất cả những bộ phim của Dụ Cảnh Hành cô ấy đều thuộc lòng, thậm chí còn biết anh đã giành được bao nhiêu giải thưởng và ngay cả bài phát biểu của anh cô ấy đều có thể đọc làu làu.

Đáng tiếc biểu cảm chân thực của Tề Chân như đàn gảy tai trâu, nhắc tới đến Dụ ảnh đế vẻ mặt trở nên đờ đẫn.

Bạn cùng phòng thở dài, phàn nàn với cô: "Cậu đây là làm sao thế? Tuyệt như vậy, cậu xem cơ bụng này, tuyến nhân ngư này, hiện tại không mấy tiểu thịt tươi nào có đâu, người đàn ông trưởng thành siêu hấp dẫn phải không?"

Tề Chân chỉ cảm thấy đầu rất đau, bụm mặt nói: "Anh ấy rất tuấn tú a, tớ lại chưa nói anh ấy xấu."

Bạn cùng phòng nói: "Nhưng khi nhắc đến anh ấy, cậu thật vô cảm. Lý do gì khiến cậu lại quan tâm đến một diễn viên hài hơn là hứng thú với ảnh đế? Lại còn là một ảnh đế nổi tiếng?"

"Theo cuộc bình chọn trên mạng, người đàn ông mà phụ nữ muốn tình một đêm biết là ai không?"

Tề Chân nghiêm túc nói với cô ấy: "Tớ lại không phải cùng anh ấy phát sinh một đêm tình."

Bạn cùng phòng liền cười nhạo cô và nói: " Đó chỉ là giấc mơ của cậu thôi"

Tề Chân cũng không muốn tranh luận cái gì, nhưng thân là vợ của Dụ ảnh đế, cô vẫn là có quyền lên tiếng, ách, ví dụ như nói anh ấy thật sự có cơ bụng 8 múi cùng tuyến nhân ngư?

Nhưng rất nhiều lúc kỳ thật Tề Chân đều không có thời gian để ý đến những thứ này, cô thậm chí có mấy lần còn không kịp thưởng thức, cô không có dũng khí duỗi tay vuốt ve, hô hấp đã bị mê loạn, hốc mắt ướt át và mờ mịt, sau đó cô chậm rãi nhẹ nhàng ôn nhu hôn người đàn ông phía trên mình.

Kỳ thật Tề Chân cũng không nghĩ tới chính mình sẽ cùng anh ấy đi đến bước này, thời điểm lãnh chứng vẫn cảm thấy mờ mịt.

Dụ Cảnh Hành thân là siêu sao trong giới điện ảnh, khi còn trẻ anh nổi tiếng nhờ đóng phim truyền hình, sau lại chỉ chuyên chú đóng phim điện ảnh, với khả năng diễn xuất tuyệt vời, anh đã giành được nhiều giải quốc tế kim thượng. Tuổi trẻ anh nổi tiếng đến mức liên tục dính scandal, thật thật giả giả không ngừng, có không ít bạn gái, nhưng sau khi công khai mối quan hệ với bạn gái ngôi sao Hồng Kong thì scandal mới ít đi.

Vô luận paparazzi cùng truyền thông có soi mói đời sống tình cảm sinh hoạt của anh như thế nào, ít nhất sự nghiệp Dụ Cảnh Hành vẫn luôn ổn định, từ diễn viên mới đến một thần tượng nổi tiếng, sau đó ba lần trở thành Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, thậm chí còn tiến lên một tầm cao mới. trở thành cổ đông và ông chủ của một công ty giải trí, tin tức này không ảnh hưởng gì đến anh.

Anh ấy tựa hồ là một người lãnh đạm về mặt cảm xúc, không có nghĩa là anh ấy không có tình cảm, nhưng có vẻ như từ bên ngoài nhìn vào, anh ấy sẽ không đặt một người phụ nữ lên trên đầu quả tim mình, gần như không có khả năng do dự giữa sự nghiệp và phụ nữ, và anh ấy được coi là người ít có khả năng kết hôn nhất.

Bất quá đây đều là chuyện trước khi Tề Chân thành niên.

Khi đó cô còn rất nhỏ, đối với cô mà nói minh tinh là chuyện rất xa vời, có lẽ điều Dụ Cảnh Hành để ý nhất có lẽ chính là vì cái gì nhân vật nam chính anh diễn trong phim cổ trang lại không cùng công chúa ở bên nhau.

Mà với cô mà nói, ấn tượng ban đầu của cô về Dụ ảnh đế chính là có chút cao lãnh, lãnh đạm, xa cách, mặc dù có rất nhiều lời đồn thổi, cũng không biết thật giả, nhưng có thể khẳng định anh không phải là người thực sự phóng túng chân chính phóng túng, bằng không cũng sẽ không diễn ra được nhiều bộ phim điện ảnh chất lượng cao như vậy.

Khi nhớ tới chuyện này Tề Chân đang ngồi ở trong phòng riêng của buổi xem mắt, lướt Weibo và chờ đợi đối tượng xem mắt của mình.

Cô nhớ tới Dụ Cảnh Hành, cũng chỉ là bởi vì nhìn thấy một cái tag trên hot search, có vẻ như Dụ Cảnh Hành gần đây đang quay phim ở Hải Thị và bị fans nhìn thấy.

Click mở hình ảnh, cũng chỉ là hình ảnh Dụ Cảnh Hành đội mũ lưỡi trai, mặc áo phông đen, trông như một người mẫu có thể bước đi trên sàn catwalk, dáng người cao gầy, đi vào một nhà hàng cao cấp, đi ăn cùng đạo diễn Trần Ngao và đoàn làm phim tại một nhà hàng cao cấp, có vẻ như bị fans chụp lén, nhưng ảnh chụp chỉ bắt được ánh mắt thanh đạm như nước mà thôi

Trừ cái này ra cái gì cũng không có.

Tề Chân không phải là fans của Dụ Cảnh Hành, những bộ phim điện ảnh của anh có nội hàm quá sâu sắc, cô chỉ thích những thần tượng mới hoặc những đoàn đội có lưu lượng. Cô biết ảnh đế là tên tuổi nổi tiếng, nhưng cô cũng không quá cảm thấy hứng thú.

Tìm kiếm một lúc, Tề Chân liền phát hiện không có gì khiến cô cảm thấy hứng thú, ngay cả lần xem mắt cũng là bị bất đắc dĩ mới đến. Lại còn có không cẩn thận tới sớm rất lâu, ngẫm lại thật là có chút xấu hổ, lúc ngồi xuống chân cũng có chút tê dại.

Cô cởi chiếc áo khoác mỏng bằng len cashmere, bên trong là một cái váy xếp ly cùng sơ mi trơn, tóc bị ướt nên cô tết chúng lại, bên tai có cài hoa đinh hương, ngay cả góc váy bị làm ướt một chút cũng được Tề Chân lặng lẽ giấu đi.

Len cashmere: Từ thời Trung Cổ, những chiếc khăn choàng cổ dệt tay chất liệu cashmere thể hiện lòng trung thành của bề tôi đối với vua chúa. Thời Đế chế La Mã, cashmere là chất liệu quý hiếm, chỉ dùng trong thời trang cao cấp và được ưu ái đặt cho cái tên "sợi dành cho các vị vua".

Đợi một lát, một người đàn ông mặc âu phục màu xám đậm từ bên ngoài bước vào, mỉm cười với cô, khóe môi hơi nhếch lên, thanh âm trầm thấp ôn hòa: "Tề Chân tiểu thư?"

Người đàn ông này vóc dáng rất cao, ít nhất cũng phải đến 1m85, quai hàm căng chặt, không cười, đeo kính râm nhìn qua có vẻ hơi thờ.

Tề Chân mở to hai mắt, nhất thời nói: "Anh, anh lớn lên giống như một minh tinh vậy."

Cô phản ứng chậm nửa nhịp, thử thăm dò nói: "Là như thế này, trước khi bố tôi bảo tôi đi xem mắt...... ông ấy không có nói cho tôi biết đối phương tên gì...... Ngài là?"

Người đàn ông ở trước mặt cô ngồi xuống.

Tề Chân mới phát hiện mặc dù là cô đang ngồi thẳng, người này cũng vẫn cao hơn cô một cái đầu, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút căng thẳng, lại sợ chính mình thất lễ, đến lúc đó sợ sẽ làm bố cô mất mặt nên có khẩn trương.

Người đàn ông chậm rãi tháo kính râm bằng ngón tay thon dài, để lộ đôi mắt nâu sẫm điềm tĩnh, cùng Tề Chân bốn mắt nhìn nhau.

Người đàn ông trước mặt không quan tâm đến vẻ mặt kinh ngạc của Tề Chân, chỉ cười nói: "Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Tôi họ Dụ, Dụ Cảnh Hành"

Cô tức khắc cắn cánh môi, trợn tròn đôi mắt, rối rắm, chính mình không biết nên nói cái gì.

Cô không hiểu bố cô vì cái gì không nói cho cô biết, lấy tính tình của cô, biết đối tượng xem mắt là nhân vật lớn như vậy, khẳng định cô sẽ không đến.

May mắn thay cô không phải là fans của anh, có thể bình tĩnh một chút, nhưng vẫn là nhịn không được kích động nói lắp.

Tề Chân nghiêm túc nhìn anh, rối rắm mà xác nhận: "Ngài không có, không có...... Đi nhầm phòng phải không?"

Nhìn vào đôi mắt nâu sẫm của Yu Jingxing trong vài giây, anh ấy dường như đang mỉm cười, nhưng cũng có vẻ bình tĩnh và thờ ơ.

Thoạt nhìn khí chất của anh ấy so với trên TV không quá giống nhau, anh ấy không có lạnh lùng, hờ hững như vậy, ngược lại hơi nhếch khóe môi: "Không có, bố tôi đã cho tôi xem ảnh của cô."

Khóe mắt Tề Chân lộ vẻ vô tội, như là bị dọa, không chớp mắt nhìn.

Một lúc sau, cô gật đầu, cứng ngắc đứng dậy, lịch sự và dứt khoát nói: "Xin chào... Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Kỳ thật khi còn nhỏ tôi đã xem rất nhiều phim điện ảnh và phim truyền hình của anh. Vừa rồi không nhận ra anh, thất lễ rồi... "

Dụ Cảnh Hành rất ít nhìn thấy cô gái như vậy, có giáo dưỡng, cũng ngây thơ và mềm mại.

Người đàn ông cười cười, bảo cô ngồi xuống trước, lại hỏi cô ở chỗ này đợi bao lâu.

Tề Chân khiêm tốn nói: "Cũng không có lâu, mới vừa ngồi được vài phút đi, anh liền tới rồi."

Nói một lát, Tề Chân đã sớm đói bụng, vì thế Dụ Cảnh Hành thuận theo cô mà gọi món, lại săn sóc hỏi cô định ăn gì.

Tề Chân lắc đầu, nói rằng không có sở thích gì nên Dụ Cảnh Hành liền gọi món đặc biệt cho cô và một ly nước trái cây, bình thường vào lúc này hẳn là nên uống rượu vang đỏ gì đó, cũng không biết vì cái gì anh lại đưa cho cô nước trái cây.

Tề Chân liền khó tránh đứng ngồi không yên, mờ mịt nhìn nước trái cây nửa ngày.

Cô cũng không có nói dối, quả thực đã xem qua phim của Dụ Cảnh Hành, cùng với một ít phim truyền hình ban đầu của anh, nhưng trên thực tế..... có rất ít người cùng thế hệ với cô cũng chưa từng xem qua những bộ phim đó.

Ở thời điểm mà Dụ Cảnh Hành nổi tiếng, những thứ như fandom đã phổ biến trong giới showbiz rồi. Dụ Cảnh Hành đã được đề cử và giành được nhiều giải thưởng quốc tế. Là một diễn viên trẻ đã 3 lần đạt tam kim ảnh đế và cũng không còn đóng phim truyền hình nữa.

Nhưng Tề Chân không thích anh nhiều như vậy, dù sao cô gái nhỏ cũng hay quên, hôm nay thích, ngày mai có lẽ là không thích nữa. Và vì cô không hứng thú với hầu hết các bộ phim đoạt giải sau này của anh nên sau một vài năm liền quên.

Cho nên Dụ Cảnh Hành như thế nào lại là đối tượng xem mắt của cô?

Tề Chân yên lặng nhìn Dụ Cảnh Hành, đối diện với người đàn ông đang rót trà cho cô, đốt ngón tay thon dài, động tác không nhanh không chậm, càng không có đến chủ đề thừa thãi nào, anh còn rất hiểu tâm trạng của Tề Chân.

Tề Chân nghĩ nghĩ một lúc, vẫn mạo muội hỏi: " Mặc dù có chút thất lễ, nhưng tôi vẫn muốn hỏi, anh như thế nào mà nhận được ba tôi?"

Cô hỏi xong vấn đề này, tai lặng lẽ đỏ lên, cúi đầu nhẹ giọng nói: "Anh biết không, ba tôi một lòng tâm huyết với việc làm nghiên cứu khoa học, lại không giỏi xã giao, tôi chính là tò mò, làm sao ông ý có thể nhận ra anh được?"

Dụ Cảnh Hành cười cười, tiếng nói trầm thấp bình tĩnh: " Ba cô là sư phụ của tôi, khả năng cô không biết nhưng mà tôi vẫn luôn tôn trọng ông ấy."

Tề Chân bừng tỉnh.

Ba cô vốn là giáo viên cấp 3, nhưng chuyện đó đã lâu rồi, khi đó ông vì gia đình tìm được một công việc tương đối ổn định, sau khi ly hôn vài năm thì nghỉ việc. Đáng tiếc là cô chưa từng biết Du ảnh đế lại học trung học ở Hải Thị.

Sau khi dùng bữa xong, Tề Chân mới cảm thấy như trút được gánh nặng và chờ anh thanh toán, sau đấy Dụ Cảnh Hành cầm lấy chìa khóa xe, tỏ vẻ muốn đưa cô trở về.

Tề Chân vội vàng xua tay, nắm thật chặt áo khoác của mình, mỉm cười nói: "Không cần đâu, tôi tự về, không gây bất tiện đến anh đâu, nếu bị chụp ảnh lại thì không tốt."

Cô không muốn gây phiền toái cho người khác, hơn nữa lần này cả hai cũng không nói gì về hôn nhân nên buổi xem mắt này khẳng định thất bại, vì thế cô không thể tạo thêm gánh nặng cho người khác.

Dụ Cảnh Hành mỉm cười một chút, ôn hòa nói: "Không có việc gì, không cần sợ hãi."

Tề Chân bắt găặp ánh mắt của anh, khuôn mặt cũng dần thả lỏng, nhịn không được cười một chút: "Được."

Cô đi theo Dụ Cảnh Hành đến bãi đỗ xe, nhưng dù sao cũng có chút lo lắng, có chút khẩn trương, hình như hôm nay cô không nhìn thấy trợ lý hay người đại diện của anh.

Nghĩ đến paparazzi, còn có Weibo hot search, cũng là có chút chột dạ, cô một chút đều không nghĩ đến dùng phương thức này để nổi tiếng.

Dụ Cảnh Hành mở cửa ghế phụ cho cô, nhìn bộ dáng cẩn thận của Tề Chân không khỏi buồn cười, giọng nói trầm thấp ôn hòa: "Đây là nhà hàng do một người bạn mở, không cần khẩn trương, không có người ngoài."

Tề Chân gật gật đầu, cảm thấy chính mình có chút ngốc, kéo vạt váy áo, yên lặng lên xe với khuôn mặt đỏ bừng.

Sau khi Dụ Cảnh Hành hỏi cô địa chỉ, liền đem cô về thẳng tiểu khu nhà mình, sau khi dừng xe, anh nói: "Tề tiểu thư, tôi nghĩ hôm nay chúng đã rất vui vẻ."

Tề Chân cũng không biết nên nói như thế nào, cô yên lặng gật đầu, nhìn đầu ngón tay của mình.

Dụ Cảnh Hành nhìn chăm chú cô một lát, không nhịn được mà cong khóe môi, nhẹ giọng nói: "Không bằng chúng ta thử kết giao, lấy hôn nhân là mục tiêu."

Lời của edit Yungocc:

Truyện do mình tự edit, phi thương mại, khi mang ra ngoài vui lòng ghi rõ nguồn.

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không repost khi chưa xin phép.