Cô Vợ Hoàn Hảo

Chương 225: Đoàn tụ



“Khả Hân muốn cậu làm người giúp việc cho cô ấy?” Thanh Sơn trợn mắt nhìn chằm chằm vào Đình Phong. Đợi anh gật đầu xác nhận, hắn lập.

tức phá lên cười như điên: “Trời ạ, người giúp việc, cười chết tôi rồi ha…ha…ha.” Chỉ cần nghĩ đến chuyện tổng giám đốc lừng lẫy một thời, từng hô mưa gọi gió trong giới kinh doanh của tập đoàn Kings mặc tạp dề đứng bếp nấu ăn, Thanh Sơn đã không thể kìm nén được sự phấn khích.

Hắn thật sự khâm phục Khả Hân nghĩ ra chiêu độc đáo này. Ước gì hắn cũng được dọn tới đó ở để trông thấy cái bản mặt của Đình Phong khí làm việc.

Trên đời này ai có quyền lực nhất với anh? Khả Hân chứ ai? Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử, tuyệt không xấu hổ.

“Vậy bao giờ hai cha con cậu chuyển tới căn biệt thự đó?” Thanh Sơn lau nước mắt vì cười quá độ, nghiêm túc trở lại chuyện chính.

“Ngày mai, tối nay tôi cần nói chuyện với Đình Vũ đã.” Đình Phong biết chắc sau khi nói ra chuyện này, bé Bin sẽ vô cùng vui sướng. Quả đúng như vậy, ngay lúc anh mở lời, cậu đã hét lên: “Ba nị có thật không? Mẹ xinh đẹp đã trở về và muốn đón con tới đó sống?” “Phải”! Vừa nghe Đình Phong khẳng định, bé Bin nhảy cẵng lên như chú thỏ con được cho đồ ăn.

Cậu hớn hở đến nỗi cười toe toét. Sau đó nghĩ đến điều gì, nụ cười hơi héo đi một chút. „ Đình Phong nhạy cảm bắt được một tia mất hứng của con trai, anh ngạc nhiên dò hỏi: “Bin không muốn tới sống với mẹ xinh đẹp.

Sao?” Bé Bin vội vàng lắc đầu và nói: “Không ạ, Bin chỉ muốn biết tại sao mẹ xinh đẹp không về đây sống với ba và con?” Đây là ngôi nhà mà cậu lớn lên từ nhỏ, cũng là nơi lưu giữ rất nhiều kỷ niệm đẹp đế của cậu và mẹ xinh đẹp.

Trời phú cho bé Bin trí thông minh tuyệt đỉnh nên những chuyện từ hồi ba, bốn tuổi cậu vẫn có thể nhớ rõ ràng.

Đình Phong ngẫm nghĩ một lát rồi bảo: “Thực ra mẹ xinh đẹp của con thích một ngôi nhà có khu vườn rộng lớn mà nhà chúng ta thì không có. Bởi vậy mẹ con mới mua một căn.

khác đẹp hơn. Bin đến đó sẽ thích ngay cho mà xem.” Anh và Khả Hân đã thống nhất giải thích với bé Bin chuyện cô rời đi bốn năm nay là để chữa bệnh. Hiện tại bệnh đã khỏi nên trở về sống với cậu.

„Ba ơi, liệu mẹ xinh đẹp còn thương Bin như hồi xưa không?” Dù thông minh đến mức nào, bé Bin cũng chỉ là một cậu bé, do đó có những nỗi lo hết sức trẻ con.

“Mẹ xinh đẹp yêu thương con nhất, ngày mai gặp con sẽ thấy.” May mắn, mai là ngày nghỉ cuối tuần nên bé Bin và Khả Hân sẽ có nhiều thời gian để sum vầy với nhau.

Anh cũng có thể ở bên hai mẹ con, cảm nhận được niềm hạnh phúc khi gia đình nhỏ của mình đoàn tụ.

Sáng hôm sau.

Cát Tiên nhìn thấy vẻ lo lắng, bổn chồn trên _ mặt Khả Hân, lại thấy chị chốc chốc nhìn ra phía bên ngoài với vẻ trông mong, mở miệng khuyên nhủ: “dulia, chị bình tĩnh lại nào, hiện tại mới là sáng sớm, một lát nữa bé Bin mới đến được.” ôm qua sau khi đuổi Đình Phong và Thanh Sơn về, Khả Hân đã nói chuyện thẳng thắn với cô, “Cái gì? Chị cho phép cả hắn ta đến đây sống?” Cát Tiên thiếu chút nữa tức chết. Cô không biết bằng cách nào Đình Phong đã dụ dỗ được Khả Hân nên lập tức truy hỏi.

Được Khả Hân giải thích rõ ràng, lúc này cô mới bình tĩnh lại nhưng càng vì thế mà ghét Đình Phong hơn.

Tên khốn này thật sự biết cách lợi dụng điểm yếu của người khác. Hắn thừa biết bé Bin có tầm quan trọng với Khả Hân đến nhường nào nên mới tìm cách sử dụng thằng bé như một công cụ. Đúng là người cha không ra gì.

Khả Hân biết Cát Tiên không đồng ý với quyết định này của cô, nhưng cô cũng không còn cách nào khác. Hiện tại điểu cô quan tâm nhất chỉ có việc nhận lại bé Bin.

“Ting Toong.” Tiếng chuông cổng đột nhiên reo lên làm Khả Hân giật mình. Cô nhanh chóng đứng dậy kiểm tra camera bên ngoài.

Khi trông thấy đó là xe ô tô của Đình Phong, khuôn mặt Khả Hân bừng sáng, run run nhấn nút trên hệ thống mở cửa tự động.

Bản thân cô cũng chạy ra ngoài, chờ được gặp con trai mình. Cát Tiên thở dài, cũng lẽo đếo bám theo Khả Hân.

Đình Phong dừng xe, bé Bin lập tức mở cửa lao ra ngoài như tên bắn.

Giây phút hai mẹ con nhìn thấy nhau, Khả Hân bật khóc. Cô cúi người dang tay đón con trai Vào lòng.

“Mẹ xinh đẹp, con biết là mẹ sẽ trở về với con mà.” Bé Bin sà vào lòng mẹ, nức nở nói. Sự ấm áp Và mùi hương thanh nhã trên người Khả Hân khiến bé Bin có cảm giác đây là cả thế giới của cậu.

Thật tốt, cuối cùng cậu lại có mẹ rồi.

“Phải, mẹ đây, mẹ về với Bin rồi, mẹ rất rất nhớ Bin.“ Khả Hân siết chặt vòng tay, hôn liên tục lên mái tóc của con trai. Cơ thể nhỏ bé của cậu thực sự hiện hữu trong lòng cô, không phải mơ, mà là thật.

Đây là lần đầu tiên bé Bin nghe thấy Khả Hân nói chuyện, cậu ngạc nhiên tới nỗi giương đôi mắt to tròn óng ánh nước, thốt lên: “Mẹ xinh đẹp nói được rồi…ba ơi, Bin nghe được mẹ nói.” Bé Bin quay đầu phấn khích khoe khoang với Đình Phong. Lúc này, anh còn đang chìm trong cảm xúc đau lòng và hạnh phúc đan xen nên nhất thời không nghe được cậu nói gì.

Khả Hân cũng ngẩng lên nhìn Đình Phong.

Đôi mắt anh hồng hồng, đứng cô độc một góc nhìn hai mẹ con cô mà không dám bước tới.

Vội cụp mắt lại để che đi cảm giác phức tạp đang trào dâng trong lòng, Khả Hân vuốt ve từng đường nét trên mặt con trai, đồng thời hôn lên trán Và hai má cậu.

Hai mẹ con tiếp tục âu yếm với nhau không rời, Cát Tiên ở bên cạnh xúc động lau nước mắt, lên tiếng nhắc nhở: “Hai người vào nhà đi, ở ngoài sân không tiện.” Bé Bin nghe thấy giọng nói lạ lẫm, ngước lên nhìn về phía Cát Tiên. Vừa rồi vì quá tập trung vào mẹ xinh đẹp nên cậu không chú ý đến người phụ nữ ở bên cạnh mẹ mình.

Bắt được ánh nhìn non nớt của bé Bin, Cát Tiên giật thót, vội vã quay mặt di. Cô không muốn vết sẹo trên mặt mình dọa bé Bin SỢ.

Khả Hân cũng phát hiện ra điều này. Cô có chút lo lắng, muốn mở miệng nói gì với bé Bin thì cậu đã nhanh chóng rời khỏi vòng tay cô để chạy tới trước mặt Cát Tiên.

“Con chào cô Cát Tiên, con là Hoàng Đình Vũ, tên gọi ở nhà là Bin nên cô có thể gọi con là Bin nhé.” Phản ứng của bé Bin nằm ngoài dự đoán của hai người là Khả Hân và Cát Tiên, chỉ có một người tỏ ra hết sức bình thản. Đó là Đình Phong.

Thấy bé Bin không hề sợ hãi mình mà ngược lại, tỏ thái độ thân mật và lễ phép, Cát Tiên ngây người, vô thức hỏi: “Tại sao con lại biết tên cô? Con…không sợ cô à?“ Bé Bin lắc đầu, gương mặt còn vương nước mắt nhìn rất đáng yêu, ngọt ngào nói: “Con không sợ, bởi vì ba Phong nói cô Cát Tiên từng cứu mẹ xinh đẹp nên mới bị thương ở mặt. Cô Cát Tiên là siêu anh hùng, Bin đến đây sống phải ngoan ngoãn nghe lời cô.” Lời nói của bé Bin không những làm Cát Tiên.

bất ngờ mà còn là Khả Hân. Chẳng thể phủ nhận rằng, Đình Phong rất biết cách dạy dỗ con trai của họ.

“Bin thật đáng yêu, cô Cát Tiên thương Bin nhất.” Cát Tiên hớn hở xoa đầu bé Bin. Bộ dạng.

của cậu giống hệt Đình Phong, nhưng tính cách ẩn ấp và đáng yêu lại rất giống Khả Hân.

Bởi vậy, bé Bin thành công bắt được Cát Tiên làm tù binh, thêm vào danh sách những nhân vật quyền lực vô cùng yêu thương cậu sau này.

Tuy nhiên, ánh mắt Cát Tiên nhìn Đình Phong vẫn không hề có độ ấm. Hừ, đừng tưởng dùng bé Bín để dụ dỗ thì cô sẽ mềm lòng.

Chỉ cần anh ở đây, cô tuyệt đối có cách hành cho anh phải cúi đầu rút lui, không tiếp tục làm phiền Khả Hân nữa.