Cô Vợ Hoàn Hảo

Chương 66: Tính toán của Ngọc Nhi



Bữa tiệc kết thúc tương đối muộn cho nên khi cả ba trở về khách sạn đã là hơn mười hai giờ đêm.

Phan Thành có chút say nên xin phép Đình Phong về phòng trước.

Bình thường mỗi tối, hắn đều cùng Đình Phong thức đến khuya để bàn bạc công việc.

Đình Phong gật đầu, nhắc nhở Phan Thành hên Ứõng thuốc giải rượu trước khi ngủ.

Sau đó, anh cũng bước về phòng của mình.

Vừa mở cửa bước vào, anh lập tức cời áo vest, cà vạt, đặt một bên để ngày mai phục vụ phòng mang xuống giặt.

Cảm thấy trong phòng hơi bức bối, anh vươn tay tháo mấy nút cúc gần cổ trên chiếc áo sơ mi trẳng đang mặc trên người.

Lồng ngực săn chắc màu mật ong mê người lộ ra ngay tức khắc.

“Cốc, cốc, cốc.

Theo đuổi vợ cảm} ` €hướng 66:..của Ngọc Nhi Khi Đình Phong đang chuẩn bị bước vào.

phòng tắm thì anh nghe có tiếng gõ cửa phòng.

Anh nghĩ đó là Phan Thành, có thể cậu ta cẩn trao đổi gì đó nên bước nhanh ra mở cửa.

“Tại sao lại là cô?”

Đình Phong ngạc nhiên khi thấy không phải Phan Thành mà là Ngọc Nhi đang đứng trước mặt mình.

Cô vẫn mặc nguyên bộ váy trong bữa tiệc, trên tay cầm một bộ váy khác, giống như là váy ngủ “Van mở nước bồn tắm của phòng em bị HỒNG) em muốn sang đây tắm nhờ.”

Ngọc Nhi tỏ fa đc kỳ đáng thương nói.

Không để Đình Phong kịp hoàn hồn, cô đẩy cửa bước vào phòng anh.

“Tôi sẽ gọi người lên sửa giúp cô, mau về phòng đi, ở đây không tiện.”

Đình Phong cau mày nhắc nhở Ngọc Nhi, cảm thấy hơi nghỉ ngờ lời nói của cô.

Khách sạn này tiêu chuẩn năm sao, tuyệt đối không có chuyện để bất kỳ thiết bị nào bị hỏng.

“Không được, hiện cũng muộn lắm rồi, để _-_—.

==———— h Theo đuổi vợ câm3.

Chương 66:…của Ngọc Nhị người khác vào phòng em sẽ không yên tâm.

Anh làm ơn giúp em đi, chỉ mười lắm phút thôi.”

Ngọc Nhi lắc đầu năn nỉ Đình Phong, giọng nói mềm mại chân thật khiến anh mềm lòng.

Dù sao thì lời Ngọc Nhi nói cũng có lý, anh là người đưa cô sang đây nên phải đảm bảo sự an toàn cho cô.

“Được, vậy cô tắm nhanh dị, tôi ra ngoài một lát.”

Đình Phong nói xong và muốn đi ra ngoài thì lại bị Ngọc Nhi cản lại Pkhông cần đâu, em chỉ mượn nhà tắm dùng ffWffh thôi, anh cứ ở trong phòng di:”

Đình Phong liếế Ngọc Nhi, không nói gì thêm mà bước ra khỏi phòng.

Đằng sau lưng anh, Ngọc Nhi xụ mặt, biểu tình thất vọng cực kỳ.

Ẩn thanh máy đi xuống quầy bar dưới tầng một của khách sạn, Đình Phong bước vào.

Trong này chỉ có một vài vị khách thưa thớt đang ngồi uống rượu một mình hoặc đi theo nhóm hai, ba người trò chuyện với nhau.

Họ dùng tiếng Tây _ NHict V080 (Theo đuổi vợ câm}.

Ban Nha là chủ yếu nên anh cũng không nghe hiểu họ nói gì.

Đình Phong đi tới trước quầy rượu, nơi một anh chàng pha chế rượu có mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt xanh lơ khá trẻ tuổi đang lau những chiếc ly bóng loáng.

“Anh muốn dùng gì?”

Cậu ta nhìn thấy Đình Phong là người Châu Á nên dùng tiếng anh để hỏi.

“Cho 1 ly Pear Martini”

Đình Phong nhanh chóng lựa chọn.

Do uống {ƯƠIÏỔ đối nhiều rượu trong bữa tiệc nên giờ anh €â một loại cocktail nhẹ để giúp giải rượu.

Pear Martini là phù hợp nhất bởi nó được làm từ ‘Vodka vị lê, nước cốt chanh và nước ép bưởi.

“Xin đợi một lát.”

Anh chàng bartender bắt đầu pha chế ly cocktail cho Đình Phong, đôi bàn tay linh hoạt và tỉ mỉ đến từng động tác của hắn khiến Đình Phong thích thú nên chăm chú nhìn.

Khoảng năm phút sau, ly cocktail màu trắng của Ngọc Nhi trong được đưa đến trước mặt Đình Phong.

“Cám ơn!”

Đình Phong mim cười với hắn và đưa ly lên uống.

Hương thơm chua ngọt, kết hợp một chút thanh đắng khiến cho anh cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

“Cậu có phiền không nếu tôi ngồi đây?“ Giọng nói của một người đàn ông vang lên khiến Đình Phong buông ly cocktail xuống và quay sang nhìn.

Bỗng, thân thể anh chợt cứng đờ, bàn tay run lên Anh không biết nên miêu tả người này như (ltế Hềo.

Gã chắc chắn là đàn ông, điều này Đình PHốNg có thể khẳng định bởi bộ râu quai nón rậm rạp cùng khung xương vạm vỡ.

Tuy nhiên, gã lại để tóc dài tới lưng, môi đánh son đỏ choét, áo trên là kiểu áo bằng lưới mắt nhỏ mỏng đến nỗi mặc như không mặc, đến hai viên đậu đỏ cũng lòi ra trông cực kỳ nhức mắt.

Chưa kể chiếc quần da màu đen gã mặc.

Đình Phong không dám nhìn lâu vì anh sợ mình sẽ ói ngay tại chỗ.

Chiếc quần đó chật căng, bó _ {Theo đuổi vợ cảm} Chương 66:…của Ngọc Nhị: sát vào thân dưới, thậm chí không thèm để ý đến việc chỗ nhạy cảm hiện rõ mồn một.

Đình Phong dùng đầu ngón chân cũng đoán ra được đây là một tên đực rựa chính hiệu.

Anh chửi thầm trong lòng số mình xui xẻo nhưng vì gã chỉ mới nói muốn ngồi cạnh nên vẫn lịch sự gật đầu.

Dù sao thì quầy rượu này cũng đâu phải của một mình anh.

“Một ly Pear Martini giống cậu bé đẹp trai này”

Gã búng tay gọi anh chàng bartender.

Đình PHốÄg cảm thấy hơi khó chịu khi nghe thấy hai từ “fõndsome boy”

từ miệng gã.

Anh chắc chắn không một người đàn ông trưởng thành nào lại thích nghe một tên đực rựa gọi mình như thể.

“Hey boy, cậu là người ở đâu?“ Gã bắt đầu lân la bắt chuyện.

Đình Phong có cảm tưởng gã đang vươn người về phía anh nên rùng mình phun ra vài chữ.

“Ở Việt Nam.”

“Ổ, đó là một đất nước thật xinh đẹp, đàn —rmtmmm.e.—-= (Theo đuổi vợ cảm? Chương 6: „.của Ngọc Nhi ông ở đó có đẹp trai như cậu không?”

“Tôi không rõ.”

“Thôi nào, đừng lạnh lùng như thế.

Quay lại uống với với tôi một ly đi.”

Thấy Đình Phong không tiếp tục trả lời, gã không bỏ cuộc, càng tiếp tục ghé sát lại gần, bàn tay lân la gõ nhẹ vài tiếng xuống mặt bàn.

“Cậu thật đáng yêu.

Tôi rất thích.

Cậu nghĩ sao nếu chúng ta tìm một chỗ riêng tư hơn để trò chuyện?“ “Xin lỗi, tôi không có nhu cầu.”

Đình Phong lắc đầu, lập tức đứng dậy rút ví thanh toán tiền cho anh chàng bartender, boa thêm cho cậu ta một khoản hậu hĩnh.

Anh thực sự không thể chịu nổi nữa.

Gã đàn ông này đang mời gọi anh một cách trắng trợn.

Anh không kỳ thị người đồng tính, ngược lại anh tôn trọng họ.

Nhưng điểu này không có nghĩa là anh thích trở thành đối tượng để họ quấn lẩy, Cách tốt nhất là anh nên rời khỏi đây ngay lập tức.

mm _n {Theo đuổi vợ cắm}.

‘Chương 86:…của Ngọc Nhí “Đừng lạnh lùng với tôi như thế chứ, tôi cam đoan sẽ làm cậu sung sướng… Gã còn nói thêm.

vài câu tục tu dâm đãng nữa và vươn tay muốn đụng chạm vòng ba của Đình Phong.

“Chết tiệt!”

Đình Phong vội vàng né bàn tay đó, đồng thời tung một cú đấm mạnh mẽ vào mặt gã đực rựa khiển gã ngã lăn ra đất.

Gã rên rỉ chửi thể bằng tiếng Tây Ban Nha trong khi Đình Phong phát ra sát khí muốn giết người “Anh bạn, tốt nhất là anh nên rời khỏi đây fñ63W gã sẽ kéo đồng bọn đến đây nhanh lắm ấy// Có lẽ anh chàng bartender nhận được số tiền boa lớn từ Đình Phong nên tốt bụng nhắc nhở.

Đình Phong gật đầu nói cám ơn rồi nhanh chóng di chuyển khỏi quầy bar.

Mặc dù anh không sợ mấy gã này nhưng vì đang trong đợt đi công tác nên tốt nhất không nên gây chuyện thì hơn.

Nhìn đồng hồ trên tay, đã qua ba mươi phút từ lúc Ngọc Nhi xin vào tắm nhờ nên Đình Phong.

Theo đuối vợ câm}.

Chương 66:… của Ngọc Nhị.

đoán cô đã trở về phòng.

Anh ẩn thang máy lên phòng mình, mở cửa bước vào.

“Tại sao cô vẫn còn ở đây?”

Khuôn mặt Đình Phong trầm xuống khi thấy Ngọc Nhi vẫn còn ở trong phòng mình.

Hơn nữa, cô đang nằm trên giường của anh.

“Đợi anh chứ sao.”

Ngọc Nhì ngồi dậy, chiếc váy ngủ mỏng tanh trong ánh đèn mờ ảo làm nổi bật thân hình bốc.

lửa của cô.

Làn da trắng như sứ, bộ ngực trễ nải với khe rãnh sâu hun hút cùng cặp chân dài miên ftuafl, không một chỗ không dẫn người ta mơ màng.

Ngọc Nhi mê đắm nhìn người đàn ông trước mặt.

Liếc vòm ngực săn chắc hấp dẫn lộ ra sau lớp áo sơ mi trẳng cùng khuôn mặt góc cạnh đẹp trai của anh, cô cảm thấy thân thể rạo rực khác thường.

Cô thực sự khao khát người đàn ông này, khao khát đến nỗi từng lỗ chân lông trên cơ thể đều đang kêu gào đau đớn.

“Lập tức trở về phòng của cô.”

{Theo đuổi vợ câm3 Chương 66:…của Ngọc Nhi Giọng nói lạnh băng của Đình Phong lại vang lên.

Sẵn cơn bực bội trong người, anh cảm thấy chán ghét Ngọc Nhi không để đâu cho hết.

Anh những tưởng mặc dù Ngọc Nhi nói yêu anh, nhưng cũng chỉ là cảm xúc nhất thời, vẫn còn biết giữ chút tự trọng.

Không ngờ cô ta cũng chỉ như những ả đàn bà khác, sẵn sàng tìm cách leo lên giường của anh “Em không về.”

Ngọc Nhi cắn môi bước xuống giường, tiển lại gần phía Đình Phong.

Cô dùng tay vuốt ve đôi ẨEÃĩ mình, rồi cổ, xương quai xanh..Mỗi một độn tác đều ẩn chứa sự dụ hoặc khó cưỡng “Đình Phong, anh nhìn em đi, em không đẹp sao?”

“Tôi nói cô đi về phòng!”

Đình Phong trực tiếp ra lệnh một lần nữa đồng thời quay đầu không thèm nhìn Ngọc Nhi khiến đôi mắt cô tối lại.

Ngọc Nhi bỗng ôm chẩm lấy Đình Phong, áp sát hai bầu ngực mềm mại vào ngực anh, đôi môi rrrrrrrttrtrre.r __m {Theo đuổi vợ cấm} Chương 66:…của Ngạc Nhí lơ đãng lướt qua yết hầu.

Cô ngửi được mùi mồ.

hôi kết hợp với mùi nước hoa trên người anh nhưng không hể cảm thấy khó chịu.

Ngược lại, mùi hương đàn ông ấy kích thích bản năng nguyên thủy trong cơ thể cô.

Đình Phong bị bất ngờ vì hành động của Ngọc Nhi.

Sau khi hoàn hồn, anh vội đẩy cô ra khỏi người nhưng vẫn bị cô tủm chặt “Phong, muốn em đi, em không cẩn bất cứ danh phận gì, làm người tình bí mật của anh cũng được, em chỉ cần có anh là đủ.”

Ngọc Nhi dụi đầu vào ngực Đình Phong, nức hở đổi nhưng ánh mắt hẳn lên tia âm ngoan.

Chỉ cần đêm nay Đình Phong muốn cô, cô tuyệt đối tin tưởng mình có bản lĩnh mê hoặc anh, khiến anh lập tức ly hôn với Khả Hân và cưới cô về nhà.

“Vớ vần.”

Đình Phong kéo mạnh hai tay Ngọc Nhi ra và đẩy cô xuống sàn nhà, không có chút gì gọi là thương hoa tiếc ngọc.

Ngọc Nhi vẫn không bỏ cuộc, cô đứng dậy, lập tức kéo hai dây áo để chiếc váy ngủ rơi tuột trrntmmmmmrmmm——

- mm {Theo đuổi vợ câm} Chương B6:…cùa Ngọc Nhị.

xuổng chân, lộ ra thân thể trần trụi trọn vẹn.

Người ta thường nói, đàn ông dùng nửa thân dưới để suy nghĩ.

Cô cũng không tin Đình Phong còn có thể kiểm chế được khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Đáng tiếc Ngọc Nhi đánh giá quá cao bản thân mình.

Đình Phong khinh miệt nhìn cô, ánh mắt thanh lãnh không hề có một chút dục vọng.

Anh bước đến mở tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo ngủ màu trắng loại thường dùng trong khách sạn, ném vào mặt Ngọc Nhi và nói.

“Cẩm lấy mặc vào, sau đó cút ra khỏi phòng lôi, cổ thật không biết xấu hổ.”

Ngọc Nhi bị hành động và thái độ khinh bï của Đình Phong làm cho giận giữ.

Hai hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp.

Cô nở nụ cười đấm lệ nói: “Xấu hổ? Không phải bốn năm trước con câm đó cũng làm thế với anh sao? Ai mới là kẻ không biết xấu hổ?”