Cô Vợ Lãnh Khốc Của Phương Thiếu

Chương 147: Giao dịch



Những tài liệu này đều là những xét nghiệm của Hà Linh Chi, nhưng điều khiến hắn để tâm đến chính là kết luận cuối cùng, cô đã mang thai, cô đã mang thai con của hắn, là kết tinh tình yêu giữa hắn và cô. Tâm trạng hắn lúc này vừa mừng lại vừa lo, trước đây hắn đã mong mỏi đứa trẻ này rất nhiều, nhưng cuối cùng nó đến với cô và hắn lại không phải lúc thích hợp, hắn không biết liệu cô đã biết đến sự tồn tại của nó hay không, nếu biết liệu cô sẽ bỏ nó, hay giữ lại? Hơn nữa, với tình hình hiện tại, sự xuất hiện của đứa bé rất có thể sẽ khiến Hà Linh Chi gặp nhiều bất lợi hơn nữa, Robert Devon được nhiều người biết đến không chỉ vì ông ta tài giỏi, mà còn vì sự độc ác và những suy nghĩ biến thái trong đầu ông ta, sẽ chẳng ai biết ông ta sẽ làm ra những gì với mẹ con cô.

Nhìn bản phác thảo địa hình viện nghiên cứu của Robert Devon, rồi lại nhìn vào bức ảnh chụp Hà Linh Chi trên bàn làm việc, Phương Thần Phong biết mình không thể tiếp tục đi theo kế sách này được nữa, sự an nguy của mẹ con cô lúc này khiến hắn phải liều một lần.

Nghĩ đến đây, Phương Thần Phong lập tức cầm áo vest đứng dậy rời khỏi Phương Thị.

Trở lại Hắc Phong Bang, Phương Thần Phong đi đến phòng giam của Lưu Kha Nguyệt. Cô ta lúc này không còn bị trói trên tường nữa mà được thả tự do tay chân, suốt thời gian qua hắn đã dừng việc tra tấn thể xác của cô ta mà tra tấn về tinh thần, những đoạn băng ghi âm cuộc đối thoại của hắn với Cố Phong đã qua chỉnh sửa được bật lên mỗi ngày cho cô ta nghe, hiển nhiên sự tra tấn đến từ tinh thần vẫn hiệu quả hơn về thể xác.

Tình trạng hiện tại của Lưu Kha Nguyệt thê thảm hơn trước rất nhiều, gương mặt phờ phạc, ánh mắt lơ đãng luôn nhìn vào một khoảng không vô định. Bước vào bên trong, Phương Thần Phong đi đến đứng trước mặt cô ta, nói:

“Cô vẫn còn muốn kiên trì tiếp sao? Trong khi cô đang ở đây chịu khổ vì hắn thì hắn lại chẳng mảy may quan tâm đến những điều này, bên cạnh hắn vẫn luôn có những người phụ nữ khác, cô thấy như vậy có xứng đáng hay không?”

Nghe đến đây, Lưu Kha Nguyệt đang thẫn thờ lập tức nổi cơn thịnh nộ, ánh mắt căm hận của cô ta nhìn chằm chằm Phương Thần Phong quát:

“Có xứng hay không thì đó cũng là chuyện của tôi, anh muốn giết thì cứ giết đi, đừng lãng phí thời gian làm gì!!! Anh hành hạ tôi như vậy thì sao? Anh đừng quên ngay tại lúc này ở một nơi nào đó, Hà Linh Chi cũng có thể đang phải hứng chịu những thứ còn kinh khủng hơn như thế này!!! Đến một thời điểm thích hợp, cô ta sẽ bị đưa đi thực nghiệm, dần dần cũng sẽ trở thành một công cụ giết người vô cảm, so với những gì mà tôi đã phải chịu đựng thời gian qua, có lẽ còn đáng sợ hơn nhiều!!! Hahaha…”

Tiếng cười đắc ý của Lưu Kha Nguyệt vang vọng trong không gian tăm tối của phòng giam, sau những gì mà cô ta vừa nói, cơn thịnh nộ của Phương Thần Phong chính thức bị khơi dậy, bà tay cứng rắn của hắn bóp chặt cổ cô ta, gằn giọng nói:

“Cô nên cảm thấy mừng vì bản thân vẫn còn tác dụng đối với tôi, nếu không… tin tôi đi, cô sẽ ước rằng mình được chết trước khi để tôi ra tay!!!”

Gương mặt của Lưu Kha Nguyệt ngày một tím tái vì bàn tay của Phương Thần Phong, hai bàn tay cô ta không ngừng cạy mở từng ngón tay của hắn nhưng không có tác dụng. Thẳng cho đến khi Lưu Kha Nguyệt gần mất đi hơi thở Phương Thần Phong mới buông tha, do lực tay của hắn khá mạnh nên đầu của cô ta liền đập vào bức tường, máu từ miệng vết thương lập tức không ngừng tuôn, thế nhưng cô ta không quan tâm đến nó mà kịch liệt lấy lại hô hấp.

Từ trên cao nhìn xuống, Phương Thần Phong quăng cho Lưu Kha Nguyệt ánh mắt khinh thường rồi rời đi. Ở bên ngoài, Lâm Minh Thiện đã đứng chờ sẵn, sau khi ra ngoài, Phương Thần Phong lập tức căn dặn anh:

“Lập tức điều tra lịch trình tất cả các cuộc giao dịch vũ khí của KP trong thời gian tới cho tôi!”

“Được!!”

Dựa vào những gì mà Lưu Kha Nguyệt vừa nói, Phương Thần Phong đã tìm ra được một vài chi tiết đáng chú ý, cô ta nói bọn chúng sẽ đưa Hà Linh Chi đi thực nghiệm, hắn đoán rằng việc này là để kiểm tra khả năng chiến đấu của cô, nếu là như vậy thì những cuộc giao dịch vũ khí sẽ là cơ hội thích hợp để làm điều đó, chính vì thế hắn sẽ bắt đầu tiến hành từ điểm này.

Không mất quá nhiều thời gian, chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ Lâm Minh Thiện đã có đầy đủ thông tin những cuộc trao đổi vũ khí của KP. Nhìn vào danh sách một loạt những địa điểm dao dịch, ánh mắt lãnh đạm của Phương Thần Phong lập tức chú ý đến một cái tên, nơi này nằm ở ngoại ô thành phố, thuộc vào khu vực thưa dân cư, hơn nữa thời điểm diễn ra cuộc giao dịch lại là ban đêm, đây chẳng phải là một thời cơ thích hợp để thực nghiệm hay sao, cả thời gian và không gian đều ít gây sự chú ý của chính phủ.

Nâng ánh mắt lạnh băng nhìn lên Lâm Minh Thiện, Phương Thần Phong âm trầm nói:

“Cậu mau đi chuẩn bị đi, lần này tuyệt đối không được để xảy ra sai sót gì!!!”

“Đã hiểu!”, Lâm Minh Thiện thờ ơ đáp, kì thực trong quá trình thu thập thông tin anh đã nhìn ra được điểm này, và vừa hay đây cũng là suy nghĩ của Phương Thần Phong.

Sau khi xác định rõ kế hoạch tiếp theo, Lâm Minh Thiện liền đi thông báo với Nhược Hy Ái Linh và Khương Tuấn Hạo. Sau khi nghe xong, cả hai người đều rơi vào trầm mặc, Lâm Minh Thiện thấy thế liền hỏi:

“Có chuyện gì sao?”

“Nếu đây là cách duy nhất, tôi nghĩ chúng ta phải chuẩn bị lực lượng rất nhiều, bởi vì là cuộc thử nghiệm thực, nên khả năng cao Linh Chi sẽ bị tiêm thuốc kích phát biến thể, lúc đó con bé sẽ rơi vào trạng thái mất kiểm soát mà tàn sát vô độ, vì vậy chúng ta phải chuẩn bị thật kĩ càng để hạn chế thương vong cho mọi người cũng như an toàn cho Linh Chi, lần này có lẽ sẽ không dễ dàng gì!”, Khương Tuấn Hạo lên tiếng giải thích.

Vì quá nóng lòng nên Lâm Minh Thiện đã quên mất việc trong người Hà Linh Chi vẫn đang tồn tại biến thể, sau khi nghe Khương Tuấn Hạo phân trần anh mới giật mình định hình lại:

“Vậy anh có kế hoạch gì cho lần này?”

“Ngay khi cuộc xung đột diễn ra, chúng ta phải là người dành lợi thế mà áp đảo đối phương, sau khi lấy được thế chủ động thì lập tức dùng súng gây mê để khống chế Linh Chi!!! Không chỉ có vậy, việc này phải được thực hiện một cách nhanh chóng, nếu kéo dài càng lâu, khả năng tàn sát của Linh Chi sẽ càng lớn, đến lúc đó e là sẽ không còn đường cứu vãn!”

“Được!”

Bởi vì so với Lâm Minh Thiện và Phương Thần Phong thì hai người bọn họ đã từng chứng kiến qua rất nhiều lần Hà Linh Chi bộc phát biến trạng, cho nên bọn họ cũng đã lường trước được sự tàn bạo cũng như biết cách để khống chế cô. Chính vì vậy lần xuất quân này muốn thành công thì cần phải có sự kết hợp ăn ý của Huyết Sắc Bang và Hắc Phong Bang.

Lần này, cả Phương Thần Phong và Khương Tuấn Hạo đều xuất toàn bộ tinh anh trong bang tham gia vào trận chiến sắp tới, chỉ còn ba ngày nữa là diễn ra cuộc giao dịch, bọn họ cần phải nghiên cứu địa hình cũng như phương án tác chiến nhanh nhất có thể.

- --------

Ba ngày trôi qua, hôm nay chính là ngày diễn ra cuộc giao dịch vũ khí của KP, trong phòng làm việc của Phương Thần Phong tại Hắc Phong Bang, lúc này hắn đang đứng chắp tay nhìn ra bầu trời nhuộm ánh hoàng hôn bên ngoài, trên người hắn lúc này không còn là bộ tây trang tối màu thường thấy, mà là trang phục chiến binh chuyên dụng màu đen tuyền khiến người nhìn có cảm giác vừa hoang dã vừa nguy hiểm.

‘Cốc… cốc… cốc’

“Người của ta đã mai phục sắn sàng đợi lệnh, chúng ta cũng nên bắt đầu xuất phát rồi!”, Lâm Minh Thiện trên người cũng đang mặc bộ đồ chiến binh giống với Phương Thần Phong đứng ngoài cửa báo cáo.

“Được!”, đáp trả một chữ ngắn gọn sau đó Phương Thần Phong đi đến bên bàn làm việc, nâng tay tháo bỏ tấm hình bên trong khung ảnh, ngón tay trỏ của hắn nhẹ nhàng vuốt ve nụ cười của Hà Linh Chi một chút rồi đem nó để vào túi áo ngực bên trái.

Cánh rừng hoang ngoại ô thành phố.

Nơi này được coi là một trong các ranh giới phân chia giữa thành phố A với các thành phố lân cận, hiện tại người của Phương Thần Phong đã mai phục sẵn tại đây, bởi vì tránh để lại dấu bánh xe trên tuyến đường chính nên Phương Thần Phong đã phải tới nơi này bằng cách đi xuyên qua thành phố khác. Hiển nhiên việc bày binh bố trận như vậy cho thấy Phương Thần Phong đã đặt kì vọng rất nhiều vào lần xuất kích này, bởi vì mặc dù mọi nghi vấn của bọn họ đều dồn vào lần giao dịch ngày hôm nay nhưng bọn họ vẫn chưa hề chắc chắn rằng liệu Cố Phong có dùng nó làm cuộc thử nghiệm hay không, mọi chuyện chỉ có thể ám binh chờ đợi.

Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng từ đằng xa cũng vọng đến tiếng động cơ xe ô tô, một đoàn xe màu đen từ từ đi gần về phía nơi Phương Thần Phong mai phục.

Sau khi dừng lại, J từ ghế lái phụ bước xuống cung kính mở cửa ghế sau, người bước xuống chính là người mà bọn họ đang chờ đợi, Cố Phong. Kì lạ là sau khi Cố Phong xuất hiện, vẫn không hề thấy bóng dáng khách hàng giao dịch đâu, lúc này Phương Thần Phong liền có một nghi ngờ. Đứng tựa lưng vào cửa xe, Cố Phong ung dung hút thuốc, một lúc lâu sau đó từ đắng xa phía đối diện KP liền truyền đến tiếng động cơ, tinh thần của Phương Thần Phong mới thả lỏng một chút.

Cuộc giao dịch diễn ra vô cùng thuận lợi, nhưng tận cho đến khi đối tượng giao dịch chuẩn bị rời đi rồi mà vẫn không hề thấy bóng dáng của Hà Linh Chi đâu, đến đây Phương Thần Phong có chút thất vọng. Thế nhưng sự việc xảy ra tiếp theo lại khiến hắn rạng rỡ không thôi, từ ghế sau xe Cố Phong vừa ngồi, Hà Linh Chi đang được J ép đi xuống, hai chân và tay của cô đều được xích lại bằng những sợi xích dài. Cảnh tượng này khiến cho Phương Thần Phong vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng vẫn không thể đối diện được, cô đã gầy đi rất nhiều, gương mặt thanh thoát đáng yêu đã không còn nữa mà thay vào đó là một gương mặt gầy gò, hốc hác thiếu sức sống, ánh mắt quan tâm của hắn vô thức nhìn xuống bụng dưới của Hà Linh Chi, lập tức một tầng sương mỏng bao quanh viền mắt của hắn, nhưng ngay sau đó hắn phải hít thật sâu để ổn định lại tâm trạng, bây giờ không phải lúc hắn được phép nhu nhược mặc cảm xúc chi phối, vợ và con hắn đang chờ hắn đến cứu.

[…]