Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 273: Anh đích thân tắm cho cô chủ



Mặc Trì Uý tự mình làm bữa tối cho Đường Tâm Nhan, dạ dày cô mấy hôm nay không được ổn lắm, cái bụng nhỏ cũng âm ỷ đau suốt, thật sự không muốn ăn uống gì hết.

Nhưng cũng may là những món anh làm đều rất ngon, cô miễn cưỡng cũng ăn được nửa chén.

Nằm trên ghế sô pha coi ti vi một lúc, người đàn ông thay cô chuẩn bị sẵn nước trong bồn tắm nhà tắm.

Nhìn anh xắn tay áo lên, nhìn dáng vẻ nhàn nhã đó của anh, trong hai con mắt đen trắng tách biệt đó của cô dần dần xuất hiện sự ấm áp như gió mùa xuân: “Ông xã, anh tốt với em quá…Có điều, dáng vẻ anh lúc giận dữ cũng rất đáng sợ đó.”

Mặc Trì Uý ôm cô từ dưới ghế sô pha lên, đưa mắt xuống nhìn cô: “Anh sẽ không đối với em như vậy.”

Đường Tâm Nhan cong môi cười: “Em biết mà.”

Đến phòng tắm, cô từ trong lòng anh bước xuống.

Thấy anh vẫn đứng đó không đi, cô cắn môi: “Tự em có thể tắm được.”

Mặc Trì Uý nhìn vết tích bị bóp trên cổ cô vẫn còn rất đậm thì nheo đôi mắt đen sâu của mình: “Tự em ở trong bồn tắm thì làm sao gội đầu được, yên tâm, hôm nay anh sẽ không động đến em.”

Cô đương nhiên biết anh sẽ không đụng đến cô, anh muốn chạm vào cũng không có cách nào chạm được.

Chỉ là …

Gương mặt thanh tú trắng ngần của cô bắt đầu đỏ lên: “Em không quen.”

Mặc dù hai người đã từng thấy nhau trong trạng thái không mảnh vải che thân, nhưng tình huống đó với bây giờ không hề giống nhau…

“Anh chỉ muốn giúp em gội đầu thôi, đừng nghĩ anh là loại cầm thú đó chứ.”

Đường Tâm Nhan nhìn thấy anh đang rất nghiêm túc, dáng vẻ đầy sự nghiêm cấm dục vọng đó, cô vừa khó xử vừa ngại ngùng.

Thấy được cô không tự nhiên, sâu trong đôi mắt đen nhánh của anh lóe lên ý cười: “Bà Mặc à, chỗ nào của em mà anh chưa thấy đâu, hửm?”

Từ hửm cuối cùng anh lên giọng một chút, tràn đầy sự quyến rũ.

Hai má xinh xắn của cô lại càng đỏ hơn nữa.

Mặc Trì Uý tiến lên trước một bước, cánh tay thon dài của anh giữ lấy cái eo nhỏ của cô, đem cô ôm vào lòng.

“Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng, em nên làm quen với cuộc sống hai người.”

Đường Tâm Nhan cũng đã và đang dần dần thay đổi bản thân, cũng đang thích ứng từ từ trong cuộc sống hôn nhân với anh.

Nhưng mà cô tắm trong bồn tắm, anh ở bên cạnh giúp cô gội đầu khiến cô cảm thấy thật sự rất xấu hổ.

Nhìn thấy hai má xinh tươi của cô, anh cười ghẹo cô một câu: “Sau này chúng ta còn phải tắm chung một bồn tắm nữa kia!”

Cô lập lức trả lời: “Em không thèm đâu.”

Anh véo véo cái mũi cao thanh tú của cô: “Đến lúc đó thì em sẽ muốn thôi mà.”

Hai tay cô đặt trên ngực anh, đẩy anh mấy cái nhưng không đẩy ra được.

Anh đưa tay lên giúp cô cởi quần áo trên người xuống.

Cô phản kháng một lúc rồi cũng phải nghe theo ý anh.

Cơ thể trẻ trung quyến rũ đang lộ ra trước mặt anh, đôi mắt anh lại trở nên trầm lắng xuống.

Nhưng anh vốn không hề có bất cứ hành vi nào không đứng đắn, sau khi cô nằm vào trong bồn tắm, anh vén mái tóc cô lên, chuyên tâm giúp cô gội đầu.

Bàn tay mát lạnh của anh xuyên qua lớp tóc, lúc chạm vào da đầu cô cứ giống như có một luồng điện nhỏ chạy qua.

Cơ thể mảnh khảnh của cô được chìm trong nước ấm, vừa ấm áp vừa dễ chịu.

Cô mở đôi mắt ra, nhìn người đàn ông dưới màn sương mù của nước ấm, bình thường nhìn anh có vẻ là người rất lạnh lùng, nghiêm khắc, nhưng lúc này tuấn tú, dịu dàng, cởi bỏ vẻ ngoài xa cách đó thì giống một người đàn ông của gia đình biết bao nhiêu.

Tay áo đang xắn lên kia đã bị ướt một ít, anh cũng không để ý đến, để lộ ra cánh tay mạnh mẽ khỏe khoắn, tràn đầy vẻ đẹp nam tính.

“Bà Mặc, đừng có dùng ánh mắt kiểu đó nhìn anh.”

Đường Tâm Nhan chớp chớp đôi mắt long lanh trong lớp mù của hơi nước: “Trì Uý, em…”

Cô đang chuẩn bị nói thì chiếc điện thoại anh để bên cạnh vang lên dữ dội.

Mặc Trì Uý không quan tâm đến, đôi mắt đen huyền của anh vẫn luôn đặt trên gương mặt nhỏ xinh xắn mê người của Đường Tâm Nhan: “Em muốn nói gì?”

Vốn dĩ Đường Tâm Nhan muốn nói với anh chuyện cô đã mất đi cái lần đầu tiên rồi, nhưng sau khi bị tiếng chuông điện thoại làm gián đoạn thì cô lại mất đi dũng khí để nói tiếp.