Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế

Chương 60



Lê Nhất Ninh hít sâu một hơi ép xuống cơn hoảng hốt nơi đáy lòng, nhanh chóng nhận điện thoại trước khi tiếng chuông dừng lại.

“Alo.” Cô khẽ khàng gọi một tiếng.

Bên kia truyền tới một giọng nữ dịu dàng uyển chuyển: “Ninh Ninh?”

“Mẹ, là con.”

Mẹ Lê 'aiz' một tiếng: “Đứa trẻ này vừa rồi sao không nói chuyện chứ.”

Lê Nhất Ninh không lên tiếng.

Mẹ Lê nói: “Con quên ba mẹ rồi phải không, con xem bao lâu rồi con không về nhà hả” Mẹ Lê niệm chú: “Chẳng lẽ vì lần trước ba mẹ nói con như vậy thì con thật sự định không qua lại với ba mẹ nữa sao?”

Nghe xong, Lê Nhất Ninh sững người.

Lần trước nói mình?

Vào lúc nào chứ???

Cô cố gắng nhớ lại nhưng chung quy là tìm không được ký ức.

“Con không có.” Lê Nhất Ninh chỉ có thể cố gắng tránh khỏi đề tài này: “Con đang định về nhà thăm mọi người đây."

Mẹ Lê: “Thật không.”

“Dạ”

Mẹ Lê cũng không biết con gái là đang dỗ mình hay là gì, vội vàng nói: “Vậy được, con bảo A Thâm cũng cùng về nhé? Từ khi kết hôn rồi hai đứa chưa từng cùng về nhà lần nào.”

Lê Nhất Ninh: “......”

Chuyện này hơi khó cho cô rồi.

“Nhưng con.......”

“Con cái gì?”

Lê Nhất Ninh gãi đầu, tự cho mình là người vô dụng: “Không có chuyện gì, lát nữa con sẽ nói với anh ấy."

“Được, vậy ngày mai về nhà ăn cơm? Mẹ bảo dì trong nhà nấu món con thích ăn cho con”

“Dạ” Trốn không thoát chỉ còn nước đồng ý thôi. Càng đừng nói ba mẹ của nguyên chủ đối xử với cô rất tốt, Lê Nhất Ninh cũng nên làm tốt nghĩa vụ, có điều bên Hoắc Thâm cô vẫn chưa biết người đàn ông này có đồng ý hay không đây.

Hoắc Thâm trở về từ thư phòng thì nhình thấy dáng vẻ nhăn nhó mặt mày của cô vợ nhà anh.

Anh nhướng mày một cái vừa định không để ý, thì đột nhiên bên tai vang lên giọng nói kiên trì của chú Hứa.

Thiếu gia, đàn ông nên chủ động một chút!

Bước chân của anh dừng lại, nhìn về phía Lê Nhất Ninh: “Làm sao vậy?”

Lê Nhất Ninh đang thất thần, ngơ ngác hỏi: “Anh đi vào lúc nào vậy?”

“Vừa mới.” Hoắc Thâm nhìn cô: “Có chuyện gì?”

Lê Nhất Ninh do dự hai giây, mím môi nhìn anh: “Ngày mai anh có bận không?”

“Có một hoạt động cần phải tham gia.” Là hoạt động thương hiệu của một đại ngôn trước đó, bên đó sớm đã định thời gian với Dư Hưng rồi nên Hoắc Thâm tất nhiên sẽ có mặt.

Mày Lê Nhất Ninh nhướng lên chớp mắt xụi vai xuống: “Ờ”