Cô Vợ Thần Bí Của Hàn Tổng

Chương 17: Hãy xin lỗi tôi



Hàn Vân Phong nhíu mày, cứ tưởng hôm nay tới đây sẽ dạy cho Hứa Hân Hoan một bài học nhớ đời.

Thật không ngờ bị cô tính kế lại. Đây chẳng phải là gậy ông đập lưng ông sao???

Cái kiểu nói ẩn ý của cô, nào là thư kí riêng của anh, nào là Đánh chó phải nhìn chủ chẳng phải là nói anh dung túng cấp dưới sao??? Cấp dưới là chó thì anh là gì??????

Hàn Vân Phong gương mặt không mấy hòa nhã ra lệnh cách chức Tống Đa Đa, đuổi cái tên Tư Nhạc ra khỏi Thanh Thành, không bao giờ được quay lại nữa.

Hứa Hân Hoan nghe vậy cảm thấy không thỏa đáng, cô lên tiếng nói

'' Danh dự của tôi, tài năng của tôi đã bị thư kí riêng của anh chà đạp, vậy mà tôi không đáng được nhận một lời xin lỗi từ cô ta sao????''

Thấy yêu cầu này của cô hoàn toàn hợp lý, Hàn Vân Phong cũng chẳng mảy may suy nghĩ.

Anh trực tiếp sai thuộc hạ lôi cổ Tống Đa Đa đến để xin lỗi.

Thuộc hạ đi một hồi lâu mới quay lại thì thầm vào tai Hàn Vân Phong. Không biết họ nói gì nhưng hai hàng lông mày anh đang hiện vẻ không vui.

Hàn Vân Phong nhìn thẳng vào Hứa Hân Hoan hỏi

'' Ruốt cuộc cô muốn làm gì???''

Hứa Hân Hoan tỏ ra vô tội nhưng lời nói lại rất kiên định và sắc bén.

'' Hàn tổng đây là có ý gì, chẳng nhẽ không tìm thấy thư kí Tống sao. Thôi vậy, tôi chịu thiệt không cần lời xin lỗi này vây.''

Dứt lời cô quay về phía Tào Tuấn bật khóc,

'' Đại sư huynh à, tiểu muội thật có lỗi, phụ lòng mong đợi của sư phụ rồi,

Muội cứ tưởng rằng qua buổi tối ngày hôm nay, tên tuổi của muội sẽ được xuất hiện trong giới âm nhạc, sẽ cùng huynh làm vang danh tông sư.

Nhưng xem ra muội đã làm sai thật rồi, người ta có quyền có thế, người ta bảo thư ký riêng không có ở đây thì là không có.

Muội mất mặt cũng không sao, nhưng muội là đồ đệ của sư phụ, để sư phụ cũng mất mặt vì muội quả thật không đáng.

Sư phụ trên trời có linh thiêng xin hãy trừng phạt người đồ đệ này đi ạ''

Hứa Hân Hoan là tiểu sư muội nhỏ tuổi nhất khi nhập môn. Sư phụ của hắn khi sinh thời chỉ thu nhận có bốn đồ đệ.

Tào Tuấn là Đại sư huynh, sau ông ta còn hai vị sư huynh khác nữa. Nhưng tài năng của họ là về vĩ cầm, từ sau khi sư phụ quy tiên thì hai người họ cũng đã ra nước ngoài định cư để phát triển sự nghiệp.

Hứa Hân Hoan là tiểu muội muội duy nhất của hắn, cũng là cô gái tài năng nhất trong bốn người. Ngoài dương cầm ra, các loại nhạc cụ khác như đàn tranh, vĩ cầm, sáo,...cô đều chơi được và đều đạt trình độ thượng thừa.

Chính vì thế nên cô được sư phụ và ba vị sư huynh hết mực thương yêu, tán thưởng.

Bây giờ sư phụ đã mất, bản thân là Đại sư huynh mà không bảo vệ được tiểu sư muội thì quả thật hổ thẹn trong lòng.

Nghĩ là làm, Tào Tuấn tiến lên phía trước vỗ về Hứa Hân Hoan rồi nói với mọi người.

'' Việc này xảy ra khi Tống Đa Đa còn là thư kí riêng của Hàn tổng, nếu không có Hàn tổng chống lưng thì cô ta sao lại có lá gan lớn để làm ra loại chuyện này.

Bây giờ người cũng đã chạy mất, có phải là do Hàn tổng thả đi hay không thì tôi không dám nói bừa.

Thân làm chủ, mà lại để thuộc hạ làm càn, hỏi sau này không biết còn xảy ra chuyện gì nữa không đây. Người như thế tôi thiết nghĩ sẽ không ai muốn hợp tác.

Đấy là suy nghĩ phiến diện từ tôi, kính mong Hàn tổng không phải là người như vậy''

Vừa dứt lời mọi người đều xì xào bàm tán, Hàn Vân Phong thân là vua ở Thanh Thành nhưng mà để mọi người nghi ngờ nhân phẩm thì thật không tốt cho chuyện làm ăn sau này của anh.

Cái chiêu ' Mượn dao giết người' này của Hứa Hân Hoan thật sự là một nước cờ cao tay. Bây giờ anh mới nhận ra thì đã quá muộn rồi.

Hàn Vân Phong mặt đã đen còn hơn đít nồi nhìn cô chằm chằm, hơi thở lạnh lùng tỏa ra khiến cả căn phòng như hạ xuống mấy độ. Mọi người trong đại sảnh đều khẽ rùng mình một cái.

Hứa Hân Hoan vẫn làm như vô tội

'' Tôi chỉ cần một lời xin lỗi mà thôi, thật sự là quá đáng sao???''

Hứa Hân Hoan vậy mà bắt anh xin lỗi cô trước mặt mọi người, từ khi cha sinh mẹ đẻ tới bây giờ, anh đã phải xin lỗi ai đâu.

Hai tay Hàn Vân Phong nắm chặt thành quyền tiến về phía Hứa Hân Hoan

'' Tôi xin lỗi, hi vọng Hứa tiểu thư có thể đón nhận được lời xin lỗi của tôi.''

'' Được, được, tôi đón nhận lời xin lỗi của anh''

Ẩn ý trong lời nói của anh cô đã nhận ra, cô bắt anh xin lỗi trước mặt mọi người chắc hẳn anh sẽ tính sổ cô.

Nhưng cô nào đâu có sợ anh tính sổ cơ chứ, ngược lại cô còn muốn xem ruốt cuộc anh muốn giở trò gì.

Sau khi mọi việc được giải quyết ổn thỏa, anh quay lại bàn trực tiếp uống một hơi cạn sạch ly rượu trong tay.

Anh vẫy tay với Chu Thuần thì thầm to nhỏ gì đó rồi nhìn cô ở đằng kia nhếc miệng cười.