Cô Vợ Thần Bí Của Hàn Tổng

Chương 49



Hứa Hân Hoan quay đầu lại. Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta ra lệnh cho thuộc hạ.

- Cô ta nói nhiều quá, từ nay về sau ta không muốn nghe thấy giọng nói này ở trên đời nữa. Làm xong thì đưa cô ta cùng Trần Hồng Tuyết bán đến Đông Nam Á phục vụ khách.

Hứa Lưu Ly nghe tới đây thì kêu gào trong tuyệt vọng

- Hứa Hân Hoan, cô là đồ ăn cháo đá bát, cái đồ ăn cây táo rào cây sung, cô sẽ chết không chốn dung thân. Thật uổng công ba tôi thương yêu cô như vậy.

Hứa Hân Hoan từ từ quay lại, ánh mắt thù hận tiến tới gần như thần chết đến đòi mạng.

'' Tôi làm sao? Đừng tưởng rằng tôi không biết những chuyện cô và mẹ cô đã làm khi ba Hứa tôi qua đời. Những lời nói khi nãy phải dành cho cô mới đúng.

Chuyện cô cố tình không nghe điện thoại của bác sĩ khiến ba tôi không được cứu chữa kịp thời.

Chuyện mẹ cô cùng nhân tình mưu sát ba tôi, đừng tưởng tôi không biết.

Tôi đã nói là cho cô với mẹ cô ra nước ngoài đoàn tụ, cô không nghe rõ sao???''

Hứa Hân Hoan đạp một cú, trực tiếp đá phế chân của Hứa Lưu Ly rồi quay lại nhìn đám thuộc hạ

- Các người sao còn không ra tay, cô ta ồn áo quá rồi đấy.

Đám thuộc hạ chứng kiến cảnh khi nãy mà rùng mình, thầm cảm thán cho số phận của Hứa Lưu Ly. Chọc ai không chọc, lại đi chọc ngay chủ mẫu của bọn họ cơ chứ.

Hứa Hân Hoan lái xe thẳng tới biệt thự của Chú Hai, bây giờ cũng đã là nửa đêm. Người trong biệt thự đều đã say giấc.

Cô bước xuống xe, tới nhấn chuông cửa.

Ngay lập tức đèn trong biệt thự đã được bật sáng, người hầu biết cô là ai nên vội vàng ra mở cửa.

Hứa Hân Hoan vào đến nhà thì Chú Hai của cô cũng xuống đến phòng khách, dáng vẻ không có gì là người đang ngủ dở giấc khiến cô hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Cô biết bên cạnh Chú Hai có người muốn thâu tóm cả thế giới ngầm của Thanh Thành nên cố tình nói.

- Chú Hai à, Hàn Vân Phong đã chết rồi, bây giờ tiếp theo chúng ta nên làm gì.

Chú Hai của cô chỉ ậm ừ rồi chuyển chủ đề đã làm trong lòng Hứa Hân Hoan nảy sinh một suy nghĩ.

- Cũng đã khuya rồi, cháu đã ăn gì chưa? ta bảo đầu bếp chuẩn bị đồ ăn khuya cho cháu.

Cho dù cô không đói nhưng cũng không từ chối đề nghị này.

Chỉ ba mươi phút sau,một bàn đồ ăn đã được dọn lên.

Hứa Hân Hoan cảm thấy người Chú Hai này của cô hôm nay hơi khác. Cô lập tức đưa ra một gợi ý.

- Chú Hai à,hay chúng ta ra vườn hoa ăn cho mát mẻ. Trời cao,trăng sáng cùng với gió mùa hè thì tuyệt biết bao.

Chú Hai không từ chối yêu cầu của cô, ông ta vui vẻ cùng cô ra vườn hoa thưởng thức. Nhưng cô nhận ra ánh mắt của Chú Hai có chút lạnh khiến lòng cô đề cao cảnh giác.

Ngồi xuống bàn ăn.Hứa Hân Hoan không vội dùng bữa mà cầm lấy ly rượu đưa lên mũi ngửi rồi từ từ nói chuyện.

- Chú Hai à, từ trước đến nay chú có nói dối con chuyện gì khôn?

Chú Hai thoáng vẻ chột dạ nhưng vẫn mỉm cười nói.

- Không hề, ta xem con như con ruột mag đối xử vậy.

- Thật sao???.

Hứa Hân Hoan đổ ly rượu xuống đất, lập tức cây cỏ dưới chân được tưới rượu trở nên héo úa khiến cô tức giận.

Thật không ngờ rằng Chú Hai mà cô tôn trọng lại là Lão Đại. Vậy hóa ra mọi chuyện từ trước tới nay rất có thể đều là do ông ta gây ra.

Chú Hai lại cười ha hả cầm ly rượu trong tay nhấp một ngụm rồi từ từ mở lời.

'' Quả nhiên là thông minh, nhưng thật đáng tiếc là đã muộn rồi.

Niệm tình ngươi đối xử tốt với ta, trước khi chết có chuyện gì cần hỏi cứ nói. Ta sẽ cho ngươi trước khi chết được toại nguyện.

Chuyện đã đến nước này, Hứa Hân Hoan biết mình đã không còn đường lui, cô ngồi xuống ghế không biểu lộ quá nhiều cảm xúc mà trực tiếp đặt câu hỏi.

- Chuyện Mười năm trước ruốt cuộc là như thế nào? Có phải mọi chuyên đều là âm mưu của ông đúng không?

Chú Hai dơ ngón tay cái lên tán đồng rồi nở một nụ cười nham hiểm.

'' Quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử, nhưng thật đáng tiếc là cho dù mười năm trước ngươi may mắn thoát nạn nhưng mười năm sau thì không may mắn như vậy nữa đâu.

Nhắc đến chuyện mười năm trước, tất cả đều là do người ba quá cố của ngươi quá nhát gan, làm người đứng đầu của thế giới ngầm mà lại không dám làm chuyện trái pháp luật. Quả thật rất nực cười.

Chúng ta đã đi theo ông ta nhiều năm như vậy, nhưng đổi lại chúng ta có gì?

Cuộc sống bán mạng cho người khác để đổi lấy được mấy đồng tiền lo cơm ăn áo mặc thôi sao?????

Bọn ta đã chán ngấy cái cảnh suốt ngày phải bôn ba đi đây đi đó rồi, chúng ta có một địa bàn rộng lớn, một nguồn tài nguyên vô hạn tại sao lại không tận dụng chứ!!!!!

Ngươi không nhìn thấy sao???? Chỉ bằng mười năm ta làm chủ, bang Hồ Điệp đã tích lũy được bao nhiêu của cải, so với thời ba cô làm chủ thì đã tốt hơn gấp đôi rồi.

Nếu không phải vì ba cô đã giao bến cảng cho Hàn Long thì ta đã không tuyệt tình giết chết ông ấy đâu.

Cha con cô là người cùng một ruột, đều tin tưởng vào Hàn gia mà không tin tưởng anh em đã cùng vào sinh gia tử nên kết cục của các người đều phải chết ''

Vừa dứt lời,ông ta đập vỡ ly rượu trên tay, rút một khẩu súng chĩa thẳng vào đầu Hứa Hân Hoan.

Cùng lúc đó khoảng năm mươi tên thuộc hạ của ông ta vây kín vòng trong vòng ngoài xung quanh hai người bọn họ, trên tay mỗi người đều cầm một con dao phay mặt đằng đằng sát khí hướng về Hứa Hân Hoan.

... Hết chương 49...