Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!

Chương 34: Miếng ăn là miếng nhục



Ban đầu khi Lý Tinh Thần nói muốn nói chuyện riêng với cô thì cô cũng không biết cô ấy muốn nói gì, tuy nhiên sau đó nhìn thấy dáng vẻ nghiêm trọng của Lý Tinh Thần thì Lạc Vô Song cũng bắt đầu nghiêm túc hơn.

Hai người họ cứ như vậy mà đi đến một góc khuất và chắc chắn rằng sẽ không ai nhìn thấy hay nghe thấy, đến lúc này Lý Tinh Thần mới nhìn cô, nói:

- Cậu và Tiêu thiếu kết hôn hợp đồng à?

Lạc Vô Song có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó cô lại cười một tiếng, còn tưởng là chuyện gì nghiêm trọng hơn chứ, hóa ra chỉ là hỏi đến cái vấn đề này thôi sao? Ngay lập tức Lạc Vô Song liền gật đầu, đáp:

- Đúng vậy, là một năm.

- Vậy không thấy Tiêu gia đang có ý định kéo gần khoảng cách giữa cậu và họ à?

- Thấy chứ.

Lý Tinh Thần không hiểu, nếu như Lạc Vô Song đã thấy rằng Tiêu gia đang nỗ lực thế nào, vậy tại sao trông cô vẫn cứ có cái dáng vẻ “sẽ rời đi” bất cứ khi nào vậy?

Hiển nhiên Lạc Vô Song không biết được suy nghĩ thật của Lý Tinh Thần là gì, nhưng những chuyện Tiêu gia làm cho cô thì cô vẫn nhìn ra được, họ yêu thích cô, cũng thích Đậu Đậu nữa, từ khi đặt chân đến Tiêu gia cô đã thấy họ sẽ khác hơn so với Lạc gia. Lúc đầu là vì sự tôn trọng, nhưng sau đó thì không còn đơn thuần là sự tôn trọng nữa mà là tình cảm chân thành. Cô nhìn thấy, cũng hiểu được hết tấm lòng của họ, chỉ là cô không biết nên cởi mở hay nói đúng hơn là bắt đầu từ đâu thôi.

- Cậu nghĩ sao về Tiêu gia.

||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||

- Hừm, so với Lạc gia thì trạch đấu không gay gắt bằng. Những thành viên của Tiêu gia đều quan tâm nhau một cách thầm lặng.

Lý Tinh Thần liền thở dài chán nản, cái con nhỏ thủ khoa này là đang chọc tức cô ấy đúng không? Ai mà hỏi về mấy chuyện tào lao trong trạch viện Tiêu gia chứ! Cô ấy muốn hỏi là hỏi về cảm nghĩ của Lạc Vô Song khi sống ở Tiêu gia, ở nhà của Tiêu Uẩn kia mà, còn cái con nhỏ này thì suốt ngày đánh trống lảng sang chuyện khác, đúng là tức chết mà!

Lạc Vô Song cũng thấy được cô bạn của mình đang kìm nén sự tức giận, bất chợt cô lại cười một cái, rồi lại nói:

- Được rồi, không đùa nữa là được chứ gì, chuyện có chút xíu mà căng quá.

- Căng á? Tớ căng á? Lúc nào! Tớ có căng gì đâu!

Sau một trận “cãi vã” nhỏ thì Lạc Vô Song và Lý Tinh Thần tựa như đã hiểu nhau hơn một chút. Lạc Vô Song cũng đã nói hết suy nghĩ của mình về Tiêu gia cho cô ấy biết, đương nhiên chuyện sau này thì vẫn để sau này tính tiếp… Chỉ là có vài thứ luôn khiến Lạc Vô Song phải suy nghĩ, ví dụ như việc tại sao Lý Tinh Thần lại có vẻ xem trọng vấn đề hôn nhân chính trị này nhỉ? Vì nếu như cô ấy bị ép gả, thì chắc chắn sẽ không được vì có sự can thiệp của Trình Đinh, còn nếu như cô ấy và Trình Đinh kết hôn thì hai người là yêu đương rồi mới kết hôn… Vậy cô ấy quan tâm chuyện đó làm gì chứ? Kì lạ thật đó.

[…]

Sau khi nói chuyện xong thì Lạc Vô Song và Lý Tinh Thần cũng quay về lều để nghỉ ngơi, lúc này ai nấy đều đang cố gắng vặn óc để chuẩn bị cho cuộc thi nấu ăn vào buổi chiều này. À… Ngoại trừ Tiêu Tú Trân và Vũ Hàn ra.

Hai cái con người đó bây giờ đang rất nhãn nhà nằm trong lều và bắt chéo chân… Chơi game!

Lạc Vô Song cũng cảm thấy chán nản với hai cái của nợ này quá đi, nếu thanh lý được là cô thanh lý hết rồi, để lại chi cho chật chỗ vậy không biết. Tuy nhiên thì hai con người ngây thơ kia vẫn chưa biết mưu đồ của Lạc Vô Song, còn vui vẻ nhìn cô, nói:

- Chị dâu, buổi chiều này chị sẽ nấu món gì thế? Em thật sự trông chờ những món chị nấu đó.

- Phải đó Lạc đại gia, bữa tối này cho tôi ăn ké nữa nha, chứ một đám nam nhân như bọn tôi dù có nấu cũng chưa chắc ra hồn.

Lý Tinh Thần thì chỉ đứng một bên rồi cười nhẹ, nhưng sau đó Lạc Vô Song lại vui vẻ nói:

- Tối nay tôi và Tinh Thần đang có ý định detox cơ thể, nên dự định là không ăn tối. Đương nhiên đồng nghĩa với việc là cũng “không nấu bữa tối”.

Nói xong thì Lạc Vô Song còn ngồi sang một bên, nhàn nhã cầm điện thoại nữa chứ. Riêng hai cái con người đang ung dung kia lại buông bỏ điện thoại, trực tiếp ngồi bật dậy nhìn cô, cái gương mặt của bọn họ cũng đần thối cả ra, kiểu như đang nói “Trời ơi, cái quần đùi gì dẫyyy?”. Rồi tự nhiên cái detox vào thời khắc này? Có phải cô đang trêu đùa họ đấy không?

- Chị dâu… Chị nói thật đó hả? Chị như vậy… Là không vui đâu.

- Phải đó Lạc đại hiệp, chuyện detox thì đợi quay về Đế Đô rồi mình tính sau ha? Ở đây vật chất khan hiếm như vậy, cố ăn được thì ăn đi.

- Phải đó phải đó, chị dâu đừng có nhịn ăn hại sức khỏe, lỡ chị đỗ bệnh thì anh hai sẽ mắng em mất.

Cứ như vậy mà Tiêu Tú Trân nói một câu rồi Vũ Hàn lại nói thêm một câu, cái bộ đôi khỉ con này cứ nịnh nọt rồi làm nũng khiến cho Lý Tinh Thần không thể nhịn cười được. Quả nhiên miếng ăn là miếng nhục mà, đường đường là tiểu thư danh giá nhà họ Tiêu cùng với Thái tử gia của Tập đoàn Quốc Tế Golden, ấy vậy mà lại song kiếm hợp bích năn nỉ Lạc Vô Song… Chỉ vì “miếng ăn”?

Chuyện này là viết thành truyện thì chắc sẽ thú vị lắm đây, tiêu đề gì cho hay nhỉ? Lý Tinh Thần phải nghĩ thôi.

#Yu~