Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi - Tiên Y Thức Tỉnh Tử Thần Xuất Sơn

Chương 182: Em tin anh!



Hai người không vào nhận phòng trong khách sạn ngay, mà tìm một quán thịt nướng đông đúc nhất để ăn thịt xiên nướng trước.

Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, đầu tiên là Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc, tiếp đó là tìm nhà họ Lăng giải quyết nợ nần, Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình hầu như cả ngày đều chưa ăn gì, bọn họ đã quá đi Ì

“Đây còn là lần đầu tiên em được ăn ở quán vỉa hè thế này, đã quá đi!”

Kỷ Tuyết Tình lần đầu tiên được đi ăn ở chỗ bình dân thế này nên đã thay đổi phong thái lạnh lùng cao quý ngày thường, một tay cầm thịt xiên nướng một tay cầm xiên mực nướng, ăn uống như hổ đói làm khóe miệng dính đầy mỡ lẫn tương.

“Kỳ thực anh bây giờ không thiếu tiền, chúng ta có thể đi đến chỗ sang trọng hơn để ăn!”

Giang Vũ xót xa nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Đường đường là cô chủ của nhà họ Kỷ lại ăn đồ ăn bình dân thế này, thiệt thòi cho em quái”

“Chẳng thiệt thòi chút nào, đây là một lần trải nghiệm hiếm có trong đời em”.

Kỷ Tuyết Tình không hài lòng lắc đầu, cắn mạnh một xiên thịt dê nướng: “Cuộc sống của em trước đây quá nhạt nhẽo và cứng nhắc, khó có khi được ăn uống thoải mái mà không cần lo lắng đến hình tượng và gia giáo thế này, nếu như có thêm một chai bia nữa thì càng đã”.

“Đừng quậy, bà dì hàng tháng của em còn chưa hết đâu!”

Giang Vũ lập tức ngăn lại, anh bóc vỏ mấy con tôm nướng cho cô, nói bằng giọng cưng chiều: “Nếu như em thực sự thích cảm giác này, vậy đợi sau khi kỳ kinh của em kết thúc, anh sẽ uống với em một chút”.

“Được nha!”

Kỷ Tuyết Tình gật đầu lia lịa, sau đó há to miệng: “A, anh đút cho em”.

Nhìn thấy cô chủ nhỏ Kỷ Tuyết Tình lúc này chẳng còn để ý gì đến hình tượng, Giang Vũ cũng không luẩn quẩn với mớ suy nghĩ kia nữa mà chủ động đút một con tôm nướng đã bóc. vỏ vào miệng Kỷ Tuyết Tình.

“Ngon quá! Em cũng đút cho anh ăn”.

Kỷ Tuyết Tình gật đầu, sau đó đưa xiên thịt đến bên miệng Giang vũ.

Lúc này, Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình trông không khác gì một cặp đôi đang trong thời kỳ yêu đương mặn nồng, bọn họ

chìm đảm trong những cảm xúc hạnh phúc ngọt ngào.

“Hai vệ sĩ đi bên cạnh ba em có tu vi gì vậy?”

Trong lúc nói chuyện phiếm, Giang Vũ tò mò hỏi: “Nhất là người tên Thanh Long, chỉ xét về uy áp của ông ta đã khiến anh không có khả năng chống cự nữa, cảm giác ông ta còn mạnh hơn nhiều so với kẻ mạnh tông sư mà anh từng gặp trước đó”.

“Thanh Long và Bạch Hổ đều là nội kình đại tông sư!” Kỷ Tuyết Tình miệng đầy đồ ăn nhồm nhoàm đáp lại: “Cụ thể bọn họ có tu vi gì em cũng không rõ, em chỉ biết là Thanh Long mạnh hơn Bạch Hổ một chút”.

“Hóa ra là đại tông sư!

Giang Vũ nuốt một ngụm nước bọt, lòng thầm nặng nề: “Chẳng trách ở trước mặt Thanh Long anh còn chẳng thể cử động nổi, ông ta vậy mà lại là đại tông sư, còn mạnh hơn một cấp so với tông sư, mà tu vi của mình bây giờ chỉ mới tạm coi như là nội kình đại sư đỉnh phong”.

“Sức mạnh của nhà họ Kỷ thật là khủng khiếp, đại tông sư cũng cam tâm tình nguyện làm vệ sĩ, nói không chừng nhà họ Kỷ còn có cả kẻ mạnh Tiên thiên trấn giữ cũng nên!”

“Nói như vậy, muốn có được sự chấp nhận của nhà họ Kỷ, vậy mình ít nhất cũng phải đột phá được cảnh giới Tiên thiên, mà để đề phòng vạn nhất, thì buộc phải đột phá được Trúc cơ kỳ”.

“Mình tin là, chỉ cần mình có thể đột phá được đến Trúc cơ kỳ thì cho dù là nhà họ Kỷ cũng sẽ không dám coi thường mình”.

“Anh đừng so sánh với bọn họ, đối với người bình thường. mà nói, anh đã rất lợi hại rồi”.

Nhìn thấy Giang Vũ bỗng nhiên yên lặng, Kỷ Tuyết Tình không muốn anh quá áp lực liền an ủi: “Anh chỉ cần cố gắng

hết sức, đợi một năm sau mặc kệ anh có thành tựu đến đâu, nhất định phải đến Kim Lăng tìm em”.

Kỷ Tuyết Tình trong lòng có điều muốn nói mà không nói ra, đó chính là: “Cho dù anh không có thành tựu gì cả, em cũng sẽ không để bất kỳ ai ngăn cản chúng ta đến với nhau!”

“Yên tâm đi!”

Giang Vũ hít sâu một hơi, kiên định tỏ rõ lập trường: “Một năm sau, anh sẽ đi tìm anh, đến lúc đó, anh nhất định sẽ khiến cho nhà họ Kỷ chấp nhận anh!”

“Em tin anh!”

Kỷ Tuyết Tình mỉm cười, tinh nghịch nhìn xung quanh, ngay sau đó ngậm một con tôm nướng, chu môi đến gần trước mặt Giang Vũ: “Em đút cho anh!”

Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình chủ động như vậy, Giang Vũ hơi luống cuống tay chân, nhưng ngay sau đó lại cứng đơ từ từ cúi người xuống, khẽ hé miệng cắn về phía con tôm mà Kỷ Tuyết Tinh ngậm trong miệng, tim đập như đánh trống!

Kỷ Tuyết Tình mặt đỏ tai hồng chu môi, trong lòng thầm nghĩ chút nữa phải ăn con tôm này thế nào để có thể khế chạm môi với Giang Vũ, chỉ nghĩ thôi đã thấy lãng mạn.

“Người đẹp, em xinh quá, có hứng thú làm quen với nhau một chút không?”

Đúng vào lúc miệng của Giang Vũ sắp chạm đến con tôm nướng, mà Kỷ Tuyết Tình cũng đã chuẩn bị cần cả con tôm vào miệng để chạm môi với Giang Vũ thì có một giọng nói bỗng nhiên vang lên không đúng lúc.

Không ngờ sẽ có người tự nhiên đến đây xen vào muốn làm quen, Kỷ Tuyết Tình theo bản năng căn cả con tôm vào. miệng sau đó ngồi thẳng lưng dậy, còn Giang Vũ cũng vội vàng ngồi ngay ngắn.

Chỉ thấy, một người thanh niên tóc uốn xoăn kiểu con sâu, ăn mặc thời thượng, mặt dày mày dạn ngồi xuống trước mặt Kỷ Minh Nguyệt.

“Anh là ai?” Giang Vũ nhíu chặt mày nhìn người vừa mới xuất hiện.

“Người đẹp, điều kiện của em tốt như vậy, nhưng lại ở bên cạnh thăng nhóc chỉ đưa em đi ăn quán vỉa hè thế này, đúng là lãng phí của trời”.

Người thanh niên mặc kệ Giang Vũ, trằng trợn đánh giá Kỷ Tuyết Tình từ đầu xuống chân, ngạo nghễ nói: “Anh tên Lưu Hạo, nếu như người đẹp bằng lòng kết bạn với anh, anh đảm bảo sau này mỗi ngày đều sẽ đưa em đi đến nhà hàng năm sao để ăn cơm”.