Cờ Vua Trong Hầm Ngục

Chương 62: Sức mạnh của Kayler



Ngay khi mọi người đang đánh nhau, đội của Kayler đã đến một hang cuối cùng theo lính dò thám chỉ dẫn.

Gã ra hiệu cho pháp sư trong đội hình tiến về trước, tung ra kỹ năng ma pháp sơ cấp cầu lửa rọi đường cho không gian trong hang sáng hơn.

Kayler nhìn người đàn ông đang lo lắng phía sau:"Hãy ở sau cùng với quân lính, còn lại ta sẽ lo liệu!".

"Vânggg...". Khẩn trương đầy mình, anh ta cầm chặt máy quay tiến vào trong hang cùng đội quân.

Càng đi sâu vào trong hang, mọi người nhận thấy nơi này khá ẩm ướt và lạnh lẽo, rất thích hợp để lũ Wendigo ẩn núp đợi chờ màn đêm kéo đến.

Di chuyển một đoạn khá xa, Kayler đưa tay ra hiệu cho đội quân dừng lại, anh ta cười mỉm:"Xem ra chúng đông đấy!".

"Gràooo...".

Chưa kịp dứt lời, từ đâu một con Wendigo lao tới, bàn tay nó rất dài cùng móng vuốt sắc nhọn tung về hướng người đàn ông cầm máy quay.

So với đám lính triệu hồi, mùi vị của người đàn ông mới dễ khiến lũ quái vật bị thu hút, chúng thèm khát máu thịt của con người nhiều hơn bất kỳ loài nào hết.

Xoẹtttt---

Đáng tiếc nó quá chậm so với cây thương của Kayler, anh ta chỉ nhẹ vung thương đã cắt cơ thể nó ra làm đôi, ngay cả player trung cấp như gã quay phim cũng không thể bắt kịp tốc độ vừa rồi.

Cơ thể Wendigo bị cắt đôi theo đó bay về hướng bọn họ, lính phòng thủ đưa khiên nhẹ đỡ cái xác tránh máu tươi bắn lên người, mới khiến người đàn ông quay phim ngỡ ngàng nhận ra sự việc, anh ta âm trầm:"Cái này mà là lính triệu hồi ư? Player trung cấp liệu có mạnh như vậy sao?".

Anh ta không thể nghĩ được nhiều, đột nhiên Kayler đã cầm thương lao về phía trước, hắn tung ra những cú đâm nghe rõ tiếng xé gió đùng đùng vang lên.

Chỉ thấy từng mũi thương đâm ra là những tràn thét dài đau đớn ghê rợn vang lên, hiển nhiên lũ Wendigo đã lao tới từ khi nào liền bị Kayler đơn giản chém giết.

Càng nhìn cách Kayler chiến đấu, anh ta há hốc mồm nhớ lại lúc mình đang đi săn cùng đồng đội, trong trí nhớ gần đây về việc chinh phạt hầm ngục cùng đội trưởng của mình.

Với cấp độ level 51, gã đội trưởng kia rất mạnh khi cùng lúc chém giết nhiều quái vật, kỹ năng cũng rất tốt và vượt trội so với nhiều người khác.

Tuy nhiên vào giờ phút này, người quay phim khi so sánh đội trưởng của mình với Kayler, anh ta cảm thấy nói về kỹ năng chiến đấu thì đội trưởng chỉ là gã hề đang nhảy múa mà thôi, còn chiến thần thực sự mới là kẻ đang vung cây thương một cách nhẹ nhàng dứt khoát trước mặt.

Mỗi lần vung thương là một mạng Wendigo bị chém xuống, hầu như xung quanh Kayler như không hề có sơ hở vậy, những gì trong tầm với của cây thương đều sẽ bị gã 1 đòn quét sạch.

Người quay phim lấy lại nhiệt huyết, anh ta cố gắng quay cận cảnh màn chiến đấu đẳng cấp này, dường như vì công việc quá cao trào mà gã đã vứt đi nỗi lo lắng trong lòng trước đó.

"Gràooo...".

Hàng chục con Wendigo nhận ra không thể tấn công theo từng cá thể, bọn chúng quyết định đồng loạt lao tới để cản phá đòn tấn công của kẻ thù.

Nhận ra điều này, cây thương trong tay Kayler vội vận chuyển năng lượng, một cú quét ngang hang động chớp nhoáng được tung ra.

Theo sau cú quét thương, luồng năng lượng màu vàng ónh ánh xuyên phá không gian đâm vọt tới chém tan xác toàn bộ đàn Wendigo.

Đòn này quá mạnh khiến hang động rung lên dữ dội, người quay phim giật mình còn tưởng sẽ sập hang nhưng may mắn là không sao.

Kayler lại đặt cây thương trên vai lạnh lùng:"Cứ làm việc của anh. Ta ra tay có chừng mực!".

"Vânggg...". Người quay phim hô lên, anh ta cười thầm trong lòng:"Ngầu vãiiii...!".

...

Đã 3 tiếng kể từ lúc hầm ngục được bắt đầu, Delvin cùng mọi người bên ngoài sốt ruột nhìn nhau đợi chờ.

Junah cùng phó đô đốc hải quân thì đi dạo một vòng đảo Sanying-Ri trò chuyện, họ dường như khá hợp nhau trong câu chuyện bàn luận về phong tục tập quán trên đất nước mình.

"Chậc... Không biết cậu ta ổn không nhỉ!". Cầm xấp tài liệu trên tay, khuôn mặt đầy lo lắng của Delvin hiện ra.

Một cô gái trong đoàn làm phim chuyên về Make-up đưa nước đáp:"Chắc chắn sẽ ổn thôi... Vì đây là cuộc chinh phạt của ngài K.W mà...".

"Hừmmm... Nếu ngài ấy tiến vào hầm ngục thì tôi khá an tâm. Nhưng lính triệu hồi thì... Arghhh... Càng nghĩ tới lại càng sốt ruột". Đưa tay cầm ly nước uống cạn, Delvin thở dài ngao ngán.

"Oáppp...". Đột nhiên David vươn vai kêu lên, điều này làm mọi người giật mình, họ phát hiện anh ta đã ngủ dậy rồi.

Bật người dậy từ chiếc võng, cơ thể David kêu lên mấy tiếng rắc rắc ở các khớp xương, hiển nhiên cậu ta đang thư giãn sau giấc ngủ ngắn.

Được một lúc, David nhíu mày nhìn đám người xung quanh:"Chuẩn bị ekip đi. Hầm ngục đã được chinh phạt rồi!".

"CÁI GÌ? HẢ?". Kinh hô thành tiếng, họ chưa kịp hiểu chuyện gì thì từ phía sau một tiếng động lớn đã vang lên.

Một cột sáng xuyên qua bầu trời, sau đó cuồn cuộn năng lượng phát ra khắp nơi, đây chính là dấu hiệu cho thấy cánh cổng hầm ngục đã được chinh phạt hoàn thành.

Phía quân đội đang canh gác rất nhanh liền hoảng loạn ngay sau đó, họ tập trung toàn bộ lực lượng đợi chờ mọi người rời khỏi cánh cổng.

Đoàn quay phim của Delvin thì càng bận bịu hơn, họ điều chỉnh dàn máy quay ở trạng thái tốt nhất rồi hướng về hầm ngục dưới sự chỉ đạo cật lực.

Khi máy quay bấm nút, cô MC xinh đẹp quý phái đứng trước ống kính giới thiệu được mấy câu, đột nhiên cô ta nhìn thấy David ra hiệu, ả liền hiểu ý lấy giọng hưng phấn hô lên:"Xin các vị hướng mắt nhìn về hầm ngục. Hãy ùng chào đón những người hùng của chúng ta... KING'S WORKKkk...".

Cùng với tiếng hô, những bước chân cùng hình ảnh đội quân David chậm rãi rời khỏi hầm ngục với một khí thế khổng lồ hiện ra.

Điều đặc biệt khi MC nói chính là việc đội quân này chỉ là lính triệu hồi của K.W, mà K.W thật sự ngay sau đó cũng tiến tới trước ống kính đầy oai phong nói:"Hỡi thế giới... Tôi và đội quân của mình sẽ đứng dậy bảo vệ các bạn, những người công dân xinh đẹp, không phân chia giai cấp, bất kể giàu - nghèo... Tôi sẽ mang ánh sáng hi vọng và xua tan bóng tối, hãy cứ đợi chờ tôi đến giải phóng những vùng đất bị quỷ dữ xâm chiếm. Hãy vững tin đi... WE ARE ONE... NIỀM TIN SẼ CHIẾN THẮNG TẤT CẢ!!! WE ARE ONE... WE ARE ONE...".

"WE ARE ONE... WE ARE ONE...".

Những quân nhân có mặt tại đó đang dâng trào cảm xúc hạnh phúc khi thấy hầm ngục hơn 4 năm giờ đây đã được đóng lại, cùng với hình ảnh King's Work (K.W) kết hợp càng khiến tình tiết trở nên sống động hơn rất nhiều.

Bất giác họ reo hò cùng với khẩu hiệu khiến buổi trình diễn càng thêm đặc sắc, nếu nói đây là sự thật có lẽ sẽ không ai tin, vì nhìn khung cảnh hiện tại không khác gì trên phim truyền hình điện ảnh vậy.

Junah cùng phó đô đốc hải quân lồng ngực như muốn vỡ tung ra, hai hàng nước mắt chảy dài trên làn da nhăn nheo xám đen vì năm tháng của ông lão quân nhân nhẹ thốt lên:"Cảm ơn... Cảm ơn ngài...".

Mà Junah cũng lấy tay siết chặt lồng ngực, chỉ thỏ thẻ được vài câu:"Ngài thật tuyệt vời...".

Nếu lúc trước cô ta chỉ đồng ý vì mong muốn David bảo vệ Hàn Quốc mới đi theo hắn, thì giờ phút này trong lòng cô đã thật sự trung thành với người có ơn với tổ quốc của mình rồi.

Về phía Delvin thì liên tục gào thét vì sung sướng, nhìn King's Work (K.W) càng lâu, anh ta cảm thấy đây mới là chân lý của đời mình cần theo đuổi đến tận cùng.

Mọi việc kết thúc sau khi lão quân nhân phó đô đốc tiễn đưa David cùng mọi người rời khỏi đảo Sanying-Ri với lòng thành kính.

Ông ta cùng quân nhân của mình xếp thành hàng dài trên bờ biển đưa tay ra chào tiễn đưa bằng cả tâm tình:"Junah... Hàn Quốc nợ ngài ấy 1 món nợ lớn... Hãy tha thứ cho chúng ta vì ích kỷ đã để cháu gánh lấy tất cả...".

Nhìn bóng lưng Junah đi khuất theo chuyến tàu, ông biết rằng từ nay về sau Hàn Quốc sẽ mất đi 1 cô gái trẻ với lòng yêu nước dạt dào.

Khi mọi người bên ngoài boong tàu đang điên cuồng la hét đầy ngưỡng mộ người đàn ông quay phim đã được thấy năng lực của King's Work (K.W), thì ở bên trong phòng riêng của mình, David đang xem tệp tài liệu mới với vẻ mặt đầy khó chịu.

"Tổ chức Nightmare tuyên chiến với thế giới sao? Còn nhắm vào tôi nữa?".

"Phải. Bên cạnh đó, những người có tên trong danh sách trước đó đã bị giết gần hết, chỉ còn vài người. Có lẽ họ sẽ tìm đến cậu nhanh thôi!". Giọng nói Ruby rõ ràng chen lẫn tiếng gõ phím vang lên.

Nội tâm David cũng có chút lo lắng, khi cậu ta tuyên chiến với Nightmare cũng chỉ là cái cớ để tăng hiệu ứng đám đông làm thế giới thêm phần hâm mộ mình mà thôi.

Suy đi tính lại hắn vẫn có chút hối hận vì chưa suy nghĩ thấu đáo, tổ chức Nightmare rất mạnh và nguy hiểm, chúng ở trong bóng tối nên sẽ khó nhận ra kế hoạch của chúng, thậm chí bất cứ lúc nào cũng có thể bị tấn công bất ngờ.

"Chị Ruby... Hãy làm giúp tôi vài việc...". David âm thầm ra lệnh cho trợ lý của mình làm việc.

Dặn dò xong, gã nhìn ra ngoài cửa sổ mỉm cười:"Xem ra phải phản công trước rồi nhỉ?".

Từ trên boong tàu, Junah cũng chạm mắt với David đang mỉm cười nhìn về xa xăm, cô ta còn cúi đấu ra lễ khiến hắn càng hài lòng hơn bao giờ hết.

...

Rầmmm---

Chiếc bàn lớn bị đập nát chỉ bằng cái vỗ tay nhẹ, mang theo sự tức giận, người đàn ông thần bí lạnh lùng:"Hắn đã rời khỏi Hàn Quốc? Các ngươi đưa thông tin quá chậm...".

"Người của chúng ta nói, ngay cả Hàn Quốc còn không biết hắn đã rời đi mà...". Một kẻ mang mặt nạ quỷ dữ ngồi 1 gốc gác chân lên bàn đáp.

"Chậc...".

Phát ra mấy tiếng khó chịu, nguời thần bí đưa tay gãi đầu:"Hãy nói với lũ thú vật ở Việt Nam, bằng mọi giá truy tìm ra lai lịch của King's Work (K.W). Nếu không, chi nhánh của tụi nó sẽ bị xoá sổ!".

"Hmmm... Tao không nghĩ mày nên lo chuyện đó bây giờ đâu. Chẳng phải bên kia đang đẩy nhanh tiến độ sao? Không lẽ mày muốn chúng ta mất thứ đó?". Mặt nạ quỷ gắt gao trả lời, hắn nhìn thủ lĩnh với ánh mắt bất mãn.

"Số cổng rank S+ còn lại hơn 5 cái. Tao không tin chúng có thể chinh phạt được tất cả chỉ trong 2 năm! Việt Nam đã mất hạch tâm Côn Bằng rồi, dĩ nhiên mọi chuyện sẽ khó hơn thôi...".

"Vậy thì mày nên để mắt tới chúng hơn là 1 thằng ranh con mới nổi. Cấp trên đang hối thúc chúng ta đấy, ở Artworld không hề yên ổn đâu...". Thở dài thành tiếng, mặt nạ quỷ nghiêm túc đáp.

Gã đàn ông thần bí cũng trầm tư, sau đó hắn cầm chiếc áo khoác lên:"Đến khi tao rời khỏi trái đất và đến Artworld... NIGHTMARE CÁI CHÓ GÌ... TAO GIẾT SẠCH".

Lạnh lùng nói xong, hắn ta rời đi để lại gã mặt nạ quỷ xoa cằm trông theo:"Hehheee... Mày nghĩ tổ chức Nightmare này là gì chứ? rồi tao cũng sẽ ăn tươi nuốt sống mày thôi... TERZU à...".

...

Nhiều ngày sau...

Việt Nam - Hồ Chí Minh city!

Kéttt--- Kenggg---

Tiếng máy cưa vang lên, bàn tay khéo léo của David nhẹ xoay mảnh kim loại trên tay theo hình thù đã vẽ trước đó.

Những mảnh vụn toé lửa bắn ra khắp nơi, theo mùi khét kim loại thoang thoảng lan tỏa ra khỏi căn phòng.

Từ bên ngoài, khuôn mặt cau có Junah hiện ra, dường như cô không thể tập trung công việc vì sự ồn ào của David.

"Đã hơn 1 tuần rồi cậu ta vẫn miệt mài làm việc. Rốt cuộc hắn định làm cái quái gì trong phòng vậy chứ?". Cắn chặt môi khó chịu, Junah thầm nghĩ.

Ruby nhìn từ phòng mình hướng ra, vội mở cửa sổ cách âm nói:"Cô nên đeo tai nghe đi, cậu ta sẽ chẳng quan tâm đến cảm nhận của mọi người xung quanh đâu!".

Rầmmmm---

"ARRGHHHH...".

Đang nói chuyện, một cánh cửa bên gốc nhà bật tung ra với tiếng hét dài khủng khiếp, cả 2 cô gái nhìn thấy Delvin điên tiết tóc tai bù xù lao ra khỏi phòng:"AI ĐÓ LÀM ƠN KÊU CẬU TA DỪNG LẠI ĐIIIII...".

"Hửmmm???". Dừng việc cắt kim loại lại, David nhìn về hướng lối ra như nghe thấy gì đó.

Được một lúc, cậu ta cảm thấy không có động tĩnh gì thì chẳng quan tâm nữa tiếp tục bật máy cắt làm việc.

Đã hơn 1 tuần David không ra khỏi phòng, hắn chỉ tập trung vào công việc nghiên cứu của mình mà thôi.

Bởi vì bảo mật danh tính, cho nên văn phòng giả được đặt ở hiệp hội Eternal Earth (E.E) để tiếp nhận đơn yêu cầu hỗ trợ, còn chỗ làm chính nằm ở vị trí cũ không bị ai quấy rầy.

Dù Ruby đã thiết kế căn nhà để dành riêng không gian làm việc cho David, tuy nhiên vì cấu tạo căn nhà không thể dở bỏ để xây lại, nên chỉ có thể thêm vài vách ngăn phòng cách âm mà thôi.

Nhưng dường như David đã động tay chân tới chiếc máy cưa khiến hiệu suất của nó tăng gấp mấy lần, cho nên vách cách âm không thể ngăn được tiếng máy cắt lớn vang lên.

Đối với những người chững chạc như Ruby, Junah, hay Delvin khi mãi mê với công việc, đột nhiên bị ai đó quấy rầy hay tiếng ồn khó chịu sẽ sinh ra áp lực cảm giác street cực nặng.

Cả 3 nhận thấy David không quan tâm đến cảm nhận của họ, Junah thở dài:"Chắc tôi sẽ ra quán coffee làm việc!".

"Arghhh... Tôi thì đến studio chi nhánh của công ty đây!". Gãi đầu trút bỏ bực tức, Delvin rời đi ngay sau đó.

Nhìn 2 người lần lượt rời khỏi, Ruby khoanh tay suy nghĩ:"Không biết cậu ta đang chế tạo thứ gì mà tập trung như vậy?".

Chẳng tìm ra câu trả lời, cô ta tiếp tục đeo tai nghe lên rồi vào phòng làm việc.

Ở trong phòng riêng, David cuối cùng cũng dừng tay nghỉ ngơi.

Cậu ta lấy chiếc khăn lau trán thở phào thoải mái:"Bỏ ra nhiều tài nguyên như vậy mà không ra ngô ra khoai thì cay lắm đấy nhé...".

Hài lòng với khẩu súng mình tạo ra được đặt trên bàn, David ngẫm nghĩ nhớ lại những phương pháp đã thử trước đó.

Thừa hưởng ký ức kiến thức kiếp trước, hắn đã học tập chăm chỉ cùng áp dụng với kiến thức ở thời đại hiện tại rồi kết hợp với nhau.

Thật ra về phương pháp khoa học cơ bản cũng không thay đổi, chẳng qua khi xuất hiện nhiều loại khoáng sản năng lượng thần kỳ, mà nhân loại mới đẩy mạnh tốc độ phát triển của khoa học công nghệ lên mà thôi.

Tức nhiên cũng có những nguyên lý và phương pháp mới, hoàn toàn vượt xa kiến thức David hiểu biết, tuy nhiên hắn vẫn phải áp dụng rồi thử nghiệm nhiều lần dần dần thành thục hiểu ra.

Cũng như cây súng trước mặt, dựa theo nguyên tắc và thiết kế súng bình thường, David đã thay một số bộ phận và thay thế kết hợp với nguyên liệu từ hầm ngục.

Cách vận hành cũng như súng bình thường, nạp đạn rồi kéo cò tạo lực đẩy tác động lên viên đạn khiến kích ngòi thuốc súng bùng nổ bắn ra viên đạn với lực công phá cùng tốc độ nhanh mang lại sát thương cao.

Tuy nhiên, thay vì nạp đạn và kéo cò bình thường, David đã dùng nguyên liệu cổng rank C+ "Khoáng sản dẫn năng lượng" để thay thế việc kéo cò, cùng lớp vỏ ngoài cũng làm từ vật liệu khác nên độ cứng rắn có thể chịu được lực công phá ma thuật tác động.

Đầu tiên, hắn đặt những viên đạn năng lượng được truyền pháp thuật lắp vào băng đạn súng, sau đó kích hoạt ma pháp khiến vật dẫn năng lượng truyền nhiễm ma lực, từ đó khi năng lượng xung khắc sẽ khiến lực phản phệ va chạm sinh ra lực đẩy thay thế thuốc nổ phóng viên đạn ra ngoài.

Khi viên đạn bay ra sẽ đạt vận tốc cùng lực công phá lớn hơn, mà mỗi viên đạn lại dùng nguyên liệu đặc biệt có thể dẫn pháp thuật khác nhau sinh ra sức công phá vô cùng khủng khiếp.

David đặt tên cho khẩu súng này là "Demon Hunting Gun - phiên bản 1".

Đây là thành quả nguyên cứu đầu tiên mà hắn tự hào sau khi trở lại ở kiếp này.