Cả nhà Trương Toàn Đức như mất hồn, lái xe ra khỏi khu biệt thự.
Chiếc xe chạy một đoạn không xa, Liễu Hồng Hoa đột nhiên gào lên như điên với Trương Toàn Đức.
“Đều tại ông! Đều tại ông!”
“Đều là đồ phế vật tự cho mình tài giỏi là ông, ai kêu ông nói nặng lời thế hả!”
“Bây giờ ngay cả quay lại quỳ xuống cầu xin họ cũng vô.
dụng rồi!Ỏ!”
Trương Toàn Đức cũng quay đầu hét lên: ‘Chuyện này có thể trách tôi được sao? Rõ ràng là bà đã bị đồng tiền làm mờ mắt, muốn đòi phó tổng giám đốc gì mà!”
“Nếu chỉ muốn một vị trí bình thường thì sẽ không giống như bây giờ, tôi cũng sẽ không bị lãnh đạo sa thải, đồ đàn bà thối tha!”
“Ông dám chửi tôi, ông dám chửi tôi!”
Vừa nói, Liễu Hồng Hoa vừa nhào đến Trương Toàn Đứ!
cChiếc xe chao đảo trên đường.
Cuối cùng đâm vào một cây cột điện!
Lúc này, một chiếc Bentley chạy đến.
Triệu Xương Hà từ trên xe bước xuống gõ cửa kính xe.
Liễu Hồng Hoa và Trương Toàn Đức ngừng cấu xé.
Lúc này, đầu tóc Trương Toàn Đức xộc xệch, mặt cũng bị cào rách.
Ông ta hạ cửa xe hỏi Triệu Xương Hà: “Có chuyện gì không?”
Thấy đối phương từ trên chiếc xe sang trọng như vậy đi xuống, Trương Toàn Đức nói năng cũng rất cẩn trọng.
“Ông chủ của chúng tôi muốn mời các vị lên xe nói chuyện”
Cả nhà Liễu Hồng Hoa đưa mắt nhìn nhau.
Sau đó, họ thấp thỏm ngồi vào trong chiếc Bentley.
Chiếc xe này là phiên bản limousine.
Trong xe rất rộng rãi, hơn nữa còn được trang trí lại từ đầu.
Lúc này, Thôi Thiên Tứ ngồi bắt chân chữ ngũ, nhìn vô cùng nho nhã.