Cơn Lốc Yakuza

Chương 74



�Vâng!”

Con sói hoang Lý Nhị Ngưu như thủy triều ập tới, nhanh chóng càn quét sạch sẽ mọi thứ.

Khi rời đi, họ cũng mang theo tất cả những thứ “rác rưởi” mà Tống Tông bỏ lại.

Tập đoàn họ Tô vốn có ưu thế về quân số, lập tức run lên, không ai dám bước tới.

Trong số họ không ít người đều quen Tống Tông, họ biết rắng Tống Tông là thuộc hạ dưới trướng của Tô Phương Hoa, cũng khá biết đánh đấm.

Kết quả không ngờ rằng Tống Tông đã bị một thanh niên đến tên còn không biết hạ gục!

Lúc này, Hứa Hiếu Dương cùng người giàu nhất huyện đi tới.

Hứa Hiếu Dương lớn tiếng nói với hai nhóm người: “Mọi người, tôi là chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu, tôi tên Hứa Hiếu Dương”

“Vừa rồi tôi và ông chủ Hồ đã cùng nhau thỏa thuận”

“Ngôi trường này đã được tập đoàn chúng tôi mua lại”

“Ngôi trường vẫn giữ nguyên như vậy, giáo viên hay học sinh đầu không thay đổi!”

Lúc này Lý Hàng mới nhìn về phía Lưu Đông Thanh nói thêm: “Hơn nữa tiền lương của tất cả giáo viên đều được tăng lên gấp bat”

“Cái gì!? Lý Hàng dẫn người đi đánh Tống Tông?”

Trong phòng làm việc, Miêu Lạc kinh hãi nhảy dựng lên.

“Điên rồi! Anh ta đúng là đồ điên!”

Miêu Lạc càng nghĩ càng cảm thấy hứng thú: “Loại người này làm việc hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả”

“Chúng ta nên lợi dụng loại người như tên điên này!”

“He he he… Gia tộc họ Hoàng, các người xong đời rồi!”

Miêu Lạc đột nhiên phá lên cười.

Anh ta lập tức nói với thư ký trước mặt: “Cô mau phái người liên hệ với người của tập đoàn Lăng Tiêu, nói rằng chúng ta muốn đầu tư vào Ninh Châu!”

Thư ký nhận lệnh, chưa đi ra khỏi văn phòng của Miêu Lạc bao xa.

Cô liên gặp người em trai cùng cha khác mẹ của Miêu Lạc, Miêu Tử Hào.

Miêu Tử Hào này là con của mẹ kế Miêu Lạc, từ nhỏ đã được chiều chuộng, luôn coi thường người khác.

Giống như hầu hết những cậu chủ con nhà giàu khác, anh ta thích lái xe thể thao, thích chơi bời phụ nữ.

“Này, cô đi đâu mà vội vàng như vậy?”

“Cậu chủ lớn muốn đầu tư vào Ninh Châu…”

Miêu Tử Hào sờ sờ cảm của mình, vẻ mặt dâm đãng: “Ninh Châu, một nơi rất tốt. Nghe nói chỗ đó có rất nhiều người đẹp”

“Thảo luận về dự án lần này cứ để tôi đi!”

Với sự nỗ lực của cha con Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình, tập đoàn Lăng Tiêu đang dần đi đúng hướng.

Công việc kinh doanh của tập đoàn cũng nhanh chóng mở rộng.

Hôm nay, Hứa Mộc Tình sẽ cùng một tập đoàn lớn của thành phố thảo luận về việc hợp tác kinh doanh.

Trong phòng hội nghị cấp cao của tập đoàn Lăng Tiêu.

Miêu Tử Hào chán nản ngồi đó.

Anh ta chọc ghẹo nữ nhân viên đi cùng: “Tôi nghe nhiều người nói tổng giám đốc của các cô là một người cực kỳ xinh đẹp!”

Cô nhân viên ngượng ngùng cười.

Cô chưa kịp trả lời thì cửa phòng họp đã bị đẩy ra.

Hứa Mộc Tình bước vào cùng nhân viên của mình.

Ngay khi Hứa Mộc Tình xuất hiện, Miêu Tử Hào đột nhiên đứng dậy, ánh mắt như thiêu đốt nhìn chăm chäm vào Hứa Mộc Tình.

Nhìn thấy bộ dạng của Miêu Tử Hào, Hứa Mộc Tình không khỏi sững sờ: “Xin lỗi, có chuyện gì xảy ra vậy?”

Miêu Tử Hào giả bộ cười lịch sự nói: “Không có không có, chỉ là tôi bị kinh ngạc bởi vẻ đẹp tuyệt thế của Tổng giám đốc Hứa thôi”

Hứa Mộc Tình lạnh lùng đáp lại vâng một tiếng.

Hai nhóm người nhanh chóng ngồi xuống trao đổi về hợp tác kinh doanh.

Do lần này nhà họ Miêu chủ động đề nghị hợp tác làm ăn nên hai bên nói chuyện rất thuận lợi.

Sau cuộc họp, Miêu Tử Hào nói với Hứa Mộc Tình: “Tổng giám đốc Hứa, tối nay tôi có thể mời cô ăn tối không?”

“Tất nhiên là được, đó là vinh hạnh của tôi”

“Vậy tối nay tôi sẽ đợi cô ở nhà hàng cao cấp nhất Ninh Châu”

Nói xong, Miêu Tử Hào còn cố ý nháy mắt với Hứa Mộc Tình.

Sau khi trở về khách sạn, Miêu Tử Hào liền gọi điện cho thư ký, “Cô thu thập thông tin của Hứa Mộc Tình đến đâu rồi?”

Thư ký nhanh chóng đưa ra hai tờ giấy.

Sau khi Miêu Tử Hào nhận lấy, anh ta tiện tay lật xem, lập tức lông mày anh liền cau lại.

“Sao cô ấy đã kết hôn rồi? Lại còn là ở rể?”

Thư ký bên cạnh nói: “Theo như tôi được biết, anh con rể này không làm việc gì cả”

“Chính là kiểu nhân viên lười nhác.”

“Hiện nay anh ta ở trong Tập đoàn Lăng Tiêu thản nhiên làm một công việc tự do, chính xác là không làm gì cả”