Con Rể Chiến Thần

Chương 1488: Liều mạng đổ máu, công lao chẳng thuộc về mình



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đột nhiên bốn phía đều vang lên tiếng cười giòn giã.

Hơn nữa những người đó đều nhìn bọn họ giỗng như nhìn mấy tên ngốc vậy.

Bốn người Tiểu Quân Thần lờ mờ cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng cụ thể là chỗ nào vẫn chưa biết được.

Tóm lại, tiếng cười của bọn chúng khiển bốn người họ cảm thấy rất hoang mang, chứ đừng nói đến các thành viên của đội quân cảm tử, người nào người nấy đều run như cầy sấy.

"Muốn chết, giết cho ta!" Tiểu Quân Thần không thể nhịn được nữa, trực tiếp xông ra ngoài.

Những người khác cũng theo sát phía sau.

Trong lòng mọi người đều có một dự cảm không lành.

"Giết! Một tên cũng không tha!" Bắc Ma đứng trên đỉnh cao, lạnh lùng ra lệnh.

Bỗng chốc.

Vô số cao thủ tràn xuống bao vây các đội cảm tử.

Vào lúc này, mọi người đều có một suy nghĩ — dường như theo tứ tiểu long thì sẽ chết nhanh hơn.

"Á " "Á " Một trận chiến tay đôi ác liệt bắt đầu.

Không bên nào nhường bên nào.

Suy cho cùng thì thành viên của đội cảm tử đều là những cao thủ của các thế lực ẩn thế tuyển chọn ra.

Cả hai bên đều bị thương vong nặng nê.

Ngay cả dưới sự lãnh đạo của tứ tiểu long, đội cảm tử đã có một động lực tuy khá mờ nhạt nhưng cũng giúp họ có thêm niêm tin để đánh bại kẻ địch Tứ tiểu long rất mạnh! Họ chắc chắn có thể sống sót rời khỏi đây! Tứ tiểu long quả thật đã thừa hưởng bản lĩnh ngũ long của Lạc Việt.

Ngang nhiên xông vào đám địch, giống như chốn không người.

Bốn người chém giết mở đường máu trực tiếp lao thẳng đến chỗ Bắc Ma.

Đội cảm tử theo sau, càng chiến càng hăng.

Dường như sắp đánh bại khí thế đại quân của Bắc Ma.

Lạc Việt và cả thế giới đều đang theo dõi trận chiến này.

Mấy người trong nhà họ Đoàn cũng đều quan tâm đến trận chiến.

Thông qua nhiều kênh khác nhau để tìm hiểu tình trạng thực tế của cuộc chiến.

Đặc biệt là Đoàn Lê Nguyên, người luôn quan tâm đến vấn đề này nhất.

Cô siết chặt tay.

Khi nghe đến tình hình ở trận chiến, Đoàn Lê Nguyên mới thả lỏng.

"Dương Hạo Quân thật may mắn! Là thành

- -------------------