Con Rể Chiến Thần

Chương 1731: Đời này mày đừng có hòng trốn thoát



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Người này, người này, con mẹ nó đây là Dương Hạo Quân!”

Anh còn sống! Anh còn sống! Anh anh anh anh... Jefferson cực kỳ hoảng sợ.

Hóa ra trực giác của anh ta đã đúng. Dương Hạo Quân còn sống thật! Vũ khí Sát Thần không giết nổi anh! “Anh anh anh... Jefferson nằm rạp dưới đất, chỉ vào Dương Hạo Quân, nhưng mất một lúc lâu sau anh ta vẫn chẳng thể nói ra được một câu trọn vẹn. “Muốn dẫn người này đi, vậy thì phải bước qua cửa của tôi đã!”

Vị cường giả sau lưng.

Jefferson phóng toàn bộ sức mạnh ra. Một luông không khí cực kỳ khủng bố bao phủ khắp nơi. Chỉ còn thiếu chút nữa thôi là anh ta đã bước lên thất trọng rồi. Nếu so sánh với người lục trọng thì anh ta mạnh hơn rất nhiều, đây cũng là người cường giả mạnh nhất mà Dương Hạo Quân từng gặp. “Roẹtl”

Anh ta từ từ rút một thanh gương dài của võ sĩ Đảo Đông Ca ra từ sau lưng. Thân đao còn ánh lên những ánh điện, loại kim loại đặc biệt này ẩn chưa một nguồn sức mạnh cực kỳ đáng sợ. Anh ta câm thanh gươm trên tay, cả người cứ như một vị tử thân vậy. Schroeder đã nhuần nhuyễn kết hợp kiểm thuật của Đảo Đông Ca, kiểm thuật của Phương Tây và những khoa học kỹ thuật lại với nhau một cách cực kỳ hoàn hảo. Sự mạnh mẽ của người này khiến cho.

Jefferson cảm thấy yên tâm hơn phần nào. “Có tôi ở đây thì đừng có ai hòng dẫn người đì”

Ánh mắt của Schroeder hiện lên một vòng ánh sáng lạnh như băng, anh ta nắm chặt lấy thanh gươm, lao thẳng về phía trước. “Roẹt!”

“Roẹt!”

Tốc độ của anh ta quá nhanh, ngay cả mặt đất bên dưới cũng không chịu nổi lực của anh ta mà nứt toạc ra, tạo nên hai khe hở đen xì. Tốc đọ dùng gươm của anh ta quá nhanh. Nhanh đến mức mà tốc độ bình thường không thể định nghĩa nổi. Trong mắt anh ta, Dương Hạo Quân chính là con môi, còn anh ta sẽ dùng một nhát giết anh. “Thi tốc độ à? Ha ha!”

Dương Hạo Quân cười lạnh một câu rồi câm thanh đao Bắc Minh lên, lao về phía trước. “Đoàng!”

Thoáng chốc hai người đã lướt qua nhau rồi đứng quay lưng về phía đối phương.