Con Rể Chiến Thần

Chương 2039: Phòng thí nghiệm chư thần lại xảy ra chuyện



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này, có tin tức truyền đến.

Lô đá mặt trời thất lạc thứ ba đã được tìm thấy ở Lạc Việt.

Richard và những người khác đều nhảy dựng lên.

"Tìm thấy nó ở đâu?" Richard và những người khác đều nhảy dựng lên.

"Cái này...

Thật ra, đá mặt trời còn chưa có vận chuyển đi, tất cả đều ở khu vực khai thác!" Phía đối diện chần chừ một lúc, rồi cất lời.

Nghe câu trả lời này, Richard như bị sét đánh ngang tai.

Tìm kiếm một thời gian dài.

Hóa ra đá mặt trời chưa bao giờ rời khỏi khu vực khai thác? Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất? Richard cuối cùng đã hiểu.

Các thế lực bí ẩn chỉ ngăn cản đá Mặt trời rời khỏi Lạc Việt, nhưng không mang nó đi.

Đá mặt trời chỉ cần được đánh tráo thành đá thông thường, đá mặt trời căn bản vẫn nằm trong khu khai thác.

Bị chơi xỏ rồi! Đôi mắt của Richard đỏ rực, khuôn mặt nghiêm nghị vì tức giận.

Làm nửa ngày, hóa ra đá mặt trời vẫn còn nằm trong khu khai thác, còn trong tay chính mình chứ không bị mất đi.

Lại dám chơi đùa anh ta và phòng thí nghiệm chư thần.

Sỉ nhục! Nỗi sỉ nhục lớn nhất! Richard chỉ hận không thể đập đầu chết, anh ta không có cách nào bàn giao lại với phòng thí nghiệm chư thần.

Ba lần.

Đều bị người ta đùa giốn! Nếu lần thứ ba bị cướp đi thì còn tốt một chút.

Đây hoàn toàn là bị giăng bẫy.

Bốp! Răng rắc! Richard tức giận đến mức đập vỡ đồ vật.

Đám đàn em bên cạnh khuyên nhủ: "Ngài Richard đừng nóng giận! Mặc dù chúng ta bị chơi xỏ nhưng đá mặt trời vẫn còn nằm trong tay chúng ta, chúng ta đã tìm được đá mặt trời rồi, chúng ta không thiệt!" Những người khác cũng nhao nhao phụ họa theo: "Đúng vậy, quan trong là đá mặt trời năm trong tay chúng ta!" Richard đột nhiên trừng mắt nhìn đám người: "Các người đều bị ngu à?" "Hả?" Tất cả mọi người đều sững sờ.

"Đá mặt trời trong tay các người? Sao lại ở trong tay các người rồi? Đây chẳng phải vẫn năm trong tay Lạc Việt sao? Các người có thể chở về à”

Những câu hỏi liên tiếp của Richard khiến mọi người đều bối rối.

"Nếu vậy, chúng ta còn có thể cung cấp đá mặt trời trên trăm năm không, nhưng mà sáu khu khai thác đều ở Lạc Việt kìa! Bây giờ chúng ta có thể cầm về một viên không? Đây là chuyện không thể nào!" Richard hét lớn.

Mọi người đều hiểu ý của Richard.

Bây giờ những viên đá mặt trời này chỉ là của họ trên danh nghĩa.

Nhưng họ thực sự có thể cầm được nó trong tay sao? Không lấy được!